Ngoan nào, nhắm mắt lại – Tiếng gọi dịu dàng của chàng thanh mai - Chương 115: --- Ngoại truyện: Lâm Nguyệt Lan X Lê Kha (10)

Cập nhật lúc: 2025-10-18 00:36:43
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhờ mối quan hệ của Tô Diệu và Trương Duẫn Lạc, dù nghiệp, cô và Lê Kha vẫn thể thỉnh thoảng gặp mặt.

 

Tô Diệu ở Lâm Đại học cao học, Trương Duẫn Lạc ở Lâm Thành dạy học, ba họ thường xuyên tụ tập, đôi khi ở căn hộ nhỏ của cô, nhưng đa phần là ở bên ngoài.

 

Đôi khi Hạ Tinh Hoài thời gian, cũng sẽ đến cùng.

 

thường thì những lúc như , Lê Kha cũng lẽo đẽo theo đến, buổi tụ tập ba biến thành buổi tụ tập năm .

 

Buổi tụ tập kết thúc, Lê Kha luôn tìm đủ lý do để đưa cô đến cổng khu chung cư.

 

Có lẽ cô nên mời lên nhà chơi, nhưng cuối cùng cô vẫn dũng khí đó.

 

Trạng thái như kéo dài hơn hai năm.

 

Cùng với việc thực tập càng ngày càng bận rộn, hai gặp mặt ngày càng đếm đầu ngón tay, đôi khi thậm chí hai ba tháng cũng gặp một .

 

Khẽ thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng cô mơ hồ chút mất mát.

 

Sáu năm , kiên trì đến mấy cũng nên từ bỏ chứ.

 

Ngoại hình khá , tính cách cởi mở thú vị, tiền đồ phát triển cũng tươi sáng. Nếu vì cô, hẳn sớm gặp phù hợp với chứ?

 

Thế nhưng, nghĩ đến việc hai sắp chia đôi ngả, còn giao điểm, trái tim cô liền âm ỉ đau...

 

Lâm Nguyệt Lan ngờ, nữa gặp Lê Kha là ở một quán bar tại Lâm Thành.

 

Khoảng cách từ cuối hai gặp trôi qua tròn ba tháng.

 

Tối đó Lâm Nguyệt Lan mấy đồng nghiệp kéo đến một quán bar mới mở gần đó. Cô ở ghế sát tường trong góc, lặng lẽ uống ly rượu của , ca sĩ sân khấu hát.

 

Trong lúc lơ đãng, cửa quán bar đẩy , vài bóng bước , cả nam lẫn nữ.

 

Họ thẳng đến một chiếc bàn trống giữa quán bar, khoảnh khắc xuống, cô thấy một bóng dáng quen thuộc.

 

Là Lê Kha.

 

Anh mặc một bộ vest tối màu, thắt cà vạt, chiếc áo sơ mi trắng cởi đến cúc thứ ba, trong sự chỉnh tề thêm vài phần phóng khoáng.

 

Cách nhiều ngày, Lâm Nguyệt Lan thấy ở một sự trưởng thành từng .

 

Cô nhất thời cảm thấy chút ngẩn ngơ.

 

Ngồi cùng hàng với Lê Kha là một cô gái vẻ ngoài thanh tú, hai thỉnh thoảng nghiêng đầu gì đó, khóe miệng nở nụ thoải mái và vui vẻ, mối quan hệ trông khá thiết.

 

Lâm Nguyệt Lan trong lòng bỗng nhiên chút khó chịu.

 

Thế nhưng kết quả chẳng sớm dự đoán ?

 

Là cô hết đến khác cự tuyệt , là cô hết đến khác đẩy xa.

 

Không trách ai, là cô tự tự chịu.

 

Có lẽ do tâm trạng u uất khó chịu, từ lúc nào, cô uống liên tục mấy ly rượu.

 

Chẳng mấy chốc, cô cảm thấy đầu óc chút choáng váng.

 

Cô c.ắ.n đầu lưỡi, buộc tỉnh táo, đó tìm một cái cớ rời quán bar .

 

Mặc dù cô cố ý tránh ánh mắt của Lê Kha mà , nhưng khi đến gần cửa, vẫn tinh mắt thấy bóng dáng cô.

 

Chân cô bước , Lê Kha đuổi theo ngay đó.

 

"Chị Lan!"

 

Lâm Nguyệt Lan chấn động, theo bản năng đầu .

 

"Thật sự là chị ? Chị cũng đến đây chơi ?" Vẻ mặt Lê Kha bất ngờ, nụ môi vẫn rạng rỡ như khi.

 

Lâm Nguyệt Lan khẽ "ừ" một tiếng.

 

"Chị tính về ?"

 

"Ừm, cứ chơi từ từ." Lâm Nguyệt Lan lấy điện thoại định gọi xe.

 

Thế nhưng cồn đột nhiên dồn lên đầu, cô khó chịu đưa tay xoa thái dương, nhắm mắt .

 

Lê Kha liền bước tới đỡ lấy cô, "Sao ? Chị chứ?"

 

Lâm Nguyệt Lan hồn , mở mắt , "Không ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngoan-nao-nham-mat-lai-tieng-goi-diu-dang-cua-chang-thanh-mai/chuong-115-ngoai-truyen-lam-nguyet-lan-x-le-kha-10.html.]

"Uống rượu ?"

 

"Ừm, uống một chút."

 

lúc một chiếc taxi ngang qua cửa, Lê Kha trực tiếp đưa tay chặn , "Để em đưa chị về nhé."

 

Lâm Nguyệt Lan sững sờ: "Bạn bè vẫn còn ở trong đó ?"

 

"Không quan trọng, lát nữa em nhắn tin với họ một tiếng là ."

 

Lâm Nguyệt Lan gật đầu, gì nữa, lên xe.

 

Lê Kha thành thạo báo địa điểm.

 

Trên xe, Lâm Nguyệt Lan khó chịu tựa ghế, ngẩng đầu, mắt nhắm hờ.

 

"Chị Lan dạo bận gì thế?" Lê Kha đột nhiên mở lời.

 

"Bận kiếm tiền." Dừng một chút, cô hỏi ngược : "Còn thì ?"

 

"Hai tháng em tham gia một dự án của giáo sư, bận đến hôm nay mới kết thúc. Mấy nãy cùng em là thành viên cùng nhóm, cuối cùng cũng kết thúc nên rủ ngoài thư giãn một chút..."

 

Anh vẫn nhiều như .

 

Không nghĩ đến điều gì, khóe miệng Lâm Nguyệt Lan nhếch lên.

 

Bỗng nhiên, cô ngắt lời : "Anh bạn gái ?"

 

"Hả?" Câu hỏi đột ngột khiến Lê Kha sững sờ một chút, ngại ngùng gãi đầu: "Em cũng chứ, tiếc là đồng ý."

 

"Hả?" Lâm Nguyệt Lan nhất thời phản ứng kịp.

 

"Em theo đuổi hơn sáu năm , tiếc là vẫn theo đuổi ha ha."

 

Mắt Lâm Nguyệt Lan khẽ động đậy, cô từ từ mở mắt : "Hay là, đổi đối tượng khác mà theo đuổi?"

 

Sắc mặt Lê Kha cứng đờ, chút cố chấp mở lời: "Không đổi, em chỉ thích cô ! Chỉ cần cô bạn trai, em sẽ mãi thích cô !"

 

Lâm Nguyệt Lan một cái với ánh mắt phức tạp, gì nữa.

 

Không lâu , xe đến cổng khu chung cư.

 

Lâm Nguyệt Lan định mở cửa xuống xe, Lê Kha nhanh hơn cô một bước xuống xe, vòng sang phía cô, mở cửa xe giúp cô đỡ cô xuống.

 

Cồn dồn lên đầu, Lâm Nguyệt Lan mơ màng tựa vai , lầm bầm: "Trả tiền , em... lát nữa em chuyển cho ."

 

Lê Kha khẽ , lấy điện thoại trả tiền cho tài xế, đưa tay ôm eo cô: "Đi thôi, em đưa chị lên lầu."

 

Lâm Nguyệt Lan nên từ chối, thế nhưng cô bỗng nhiên trở nên tham lam.

 

ở thêm với một lúc nữa.

 

Lên lầu, Lê Kha lục trong túi cô tìm chìa khóa mở cửa, mở "giáo dục" cô bằng lời : "Tửu lượng kém thế , đừng uống rượu bừa bãi nữa. Lần chị may mắn gặp em, lỡ gặp thằng đàn ông ý đồ thì ?"

Mèo Dịch Truyện

 

Lâm Nguyệt Lan gì, đợi cửa mở liền lảo đảo bước nhà, đổ rầm xuống ghế sofa.

 

Lê Kha theo sát phía nhà, đóng cửa .

 

Đây vẫn là đầu tiên bước nhà cô, nhịn mà đ.á.n.h giá căn nhà nhỏ mắt.

 

Căn nhà lớn, thậm chí thể là nhỏ, nhưng dọn dẹp sạch sẽ gọn gàng, hệt như con cô, đơn giản và tinh tươm.

 

Trong phòng khách chừng mười mét vuông trải một tấm t.h.ả.m hoa văn độc đáo, đặt một chiếc sofa ba chỗ màu be, một bàn nhỏ kiểu cổ điển.

 

Lê Kha ánh mắt lướt qua một vòng trong phòng, thấy máy lọc nước, rửa một cái ly, rót một ly nước ấm đến bên Lâm Nguyệt Lan xuống.

 

"Uống chút nước ấm , sẽ dễ chịu hơn chút."

 

Nghe thấy giọng , Lâm Nguyệt Lan vốn đang nửa chậm rãi mở mắt , dậy.

 

Cô nhận lấy ly nước, định uống thì tay lệch một cái, nửa ly nước đều đổ ngoài, đổ lên cô và ghế sofa.

 

Lê Kha giật , thấy vội vàng lấy hộp khăn giấy, rút mấy tờ lau nước cho cô.

 

"Sao bất cẩn thế ?"

 

Vừa lau lau, Lê Kha bỗng nhiên nhận điều gì đó, vành tai thể kiềm chế mà đỏ lên.

 

Anh từ từ ngẩng đầu lên, chỉ thấy Lâm Nguyệt Lan đang nhúc nhích .

 

 

Loading...