Ngoan nào, nhắm mắt lại – Tiếng gọi dịu dàng của chàng thanh mai - Chương 11: --- Rõ ràng đến thế sao?
Cập nhật lúc: 2025-10-18 00:34:16
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Diệu ngây vài giây mới hồn, lặng lẽ nuốt miếng dưa hấu trong miệng bụng.
“Cũng, cũng ngọt phết nhỉ.”
“Thật ? Để em cũng thử xem.” Lê Kha là đầu tiên phản ứng, tủm tỉm cầm một miếng dưa hấu nếm thử.
Những còn thấy liền ngầm hiểu mà chuyển chủ đề.
Sự cố nhỏ tưởng chừng cứ thế trôi qua, nhưng trong lòng Tô Diệu cảm thấy ngày càng kỳ lạ.
Tất cả là tại cái tên Hạ cún đó.
Trước mặt nhiều như , chẳng giữ ý tứ gì cả.
Giờ thì tám phần đều hiểu lầm họ .
Xem , giữ cách với mới ...
Ăn xong, Hạ Tinh Hoài chủ động thanh toán, cả nhóm thu dọn đồ đạc rời khỏi quán lẩu, về phía trường.
Lần , Tô Diệu theo bản năng cùng mấy bạn cùng phòng, còn Hạ Tinh Hoài thì cùng mấy bạn cùng phòng khác ở phía .
Hai nhóm chia tay ở cổng căng tin.
“À Diệu Diệu, hỏi Hạ Tinh Hoài xem tối nay hết bao nhiêu tiền, chúng ‘A’ cho .” Trên đường , Lâm Nguyệt Lan đột nhiên mở lời.
“Được.”
Tô Diệu gật đầu, lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Hạ Tinh Hoài.
【Tô Diệu: Tối nay ăn lẩu hết bao nhiêu tiền, bọn tớ ‘A’ cho .】
【Hạ Tinh Hoài: Không cần , đáng là bao】
Tin nhắn của Hạ Tinh Hoài trả lời nhanh.
【Tô Diệu: Sao thế ? Đã là ghép bàn , thể để mời chứ】
Nếu chỉ cô, cô chắc chắn sẽ mặt dày để Hạ Tinh Hoài mời.
bây giờ là cả ký túc xá của các cô, cô lý do gì để mời khách.
Lời gửi , phía Hạ Tinh Hoài luôn hiển thị “đối phương đang nhập”, nhưng tin nhắn mãi gửi đến.
Tô Diệu khỏi nghi ngờ liệu sai câu nào .
lúc cô đang chút thấp thỏm, tin nhắn của Hạ Tinh Hoài cuối cùng cũng gửi đến, nhưng chỉ một chữ “Được” đơn giản.
Hai giây , gửi một ảnh chụp màn hình thanh toán.
【Hạ Tinh Hoài: Tổng cộng 656, mấy đứa con gái ăn ít hơn, ‘A’ cho hai trăm là 】
【Tô Diệu: Á ...】
Còn kiểu ‘A’ tiền như thế ?
Mặc dù Tống Ninh và Lâm Nguyệt Lan khẩu vị khá nhỏ, ăn uống thanh lịch, nhưng cô và Trương Duẫn Lạc thì khẩu vị hề nhỏ chút nào, đặc biệt là bản cô.
Cô còn nhớ ăn bao nhiêu thịt nữa, riêng Hạ Tinh Hoài nhúng cho cô chắc cũng vài đĩa …
Tô Diệu suy nghĩ một chút, đó truyền đạt lời của Hạ Tinh Hoài cho mấy cô bạn cùng phòng.
Mèo Dịch Truyện
Mấy đều chút kinh ngạc.
“Không cần , cũng ăn khá nhiều mà.” Trương Duẫn Lạc chút ngượng ngùng gãi đầu.
“Nếu là chia A thì vẫn là tổng tiền chia 8 .” Tống Ninh do dự .
Tô Diệu định mở miệng, tin nhắn của Hạ Tinh Hoài gửi tới.
【Hạ Tinh Hoài: Là chúng đề nghị ghép bàn, lý do gì để các chịu thiệt】
Tô Diệu liền chuyển nguyên văn lời cho mấy .
Trong lúc đang băn khoăn nên chuyển khoản thế nào, Lâm Nguyệt Lan, nãy giờ vẫn im lặng, bỗng nhiên bật : “Vậy thì cứ chuyển theo lời . Diệu Diệu, tụi chuyển cho , chuyển cho một thể.”
“…Được.” Vì Lâm Nguyệt Lan , Tô Diệu và mấy cô bạn cũng đồng ý.
Sau khi thu đủ hai trăm tệ, Tô Diệu liền chuyển thẳng cho Hạ Tinh Hoài.
Lần từ chối mà nhận luôn.
Ở một diễn biến khác, Trình Duy về đến ký túc xá cũng hỏi Hạ Tinh Hoài về tiền lẩu.
“Tổng cộng 650, các cứ chuyển cho tám mươi là .” Hạ Tinh Hoài mà hề đổi sắc mặt.
“Được thôi, Hoài ca, chuyển cho đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngoan-nao-nham-mat-lai-tieng-goi-diu-dang-cua-chang-thanh-mai/chuong-11-ro-rang-den-the-sao.html.]
Trình Duy lấy điện thoại chuẩn chuyển tiền thì Lê Kha từ nhảy , hì hì Hạ Tinh Hoài: “Mỗi tám mươi? Hoài ca, thiếu ? Sao nãy thấy Tô Diệu chuyển cho hai trăm?”
Nghe , ánh mắt Hạ Tinh Hoài chợt lạnh vài phần, thẳng về phía .
Lê Kha lập tức giơ tay đầu hàng: “ cố ý , nãy cẩn thận liếc thấy thôi.”
Hạ Tinh Hoài hai giây, đó mới chậm rãi thu hồi ánh mắt: “Cậu nhầm .”
“Thật …” Lê Kha gãi đầu, chút nghi ngờ.
Cậu còn gì đó, nhưng Trình Duy bên cạnh bỗng nhiên một câu chẳng đầu chẳng cuối: “Hoài ca, vì từ chối Châu Tĩnh Uyển .”
“Hả?” Hạ Tinh Hoài khẽ nhướng mi, trong mắt lóe lên một tia sáng khó hiểu.
“Ái chà!” Không đợi Trình Duy thêm, Lê Kha vội vàng kêu lên: “ cũng !”
“Người sáng mắt thì chắc đều hết nhỉ?” Triệu Đông Dương cũng lập tức xúm , hóng chuyện sợ lớn.
Hạ Tinh Hoài im lặng một thoáng, khóe môi khẽ cong lên, như : “Rõ ràng đến ?”
“Anh xem! Anh chỉ thiếu điều thẳng ‘ thích Tô Diệu’ lên mặt thôi đấy!”
Hạ Tinh Hoài vô thức sờ lên mặt, tự bật .
Xem , thật sự chút rõ ràng …
“Vậy, Hoài ca, đây coi như là thừa nhận ?”
“Ừm…” Hạ Tinh Hoài chút che giấu gật đầu.
Anh thích Tô Diệu, vốn dĩ là bí mật gì.
Huống hồ, từng nghĩ sẽ giấu giếm.
“Vậy… Tô Diệu ?” Lê Kha chút tò mò.
“Chắc là… , rõ.”
“Không chứ? Bọn mấy thằng đàn ông con trai còn cảm nhận , cô là trong cuộc chẳng lẽ nhận ?”
Nghe , Hạ Tinh Hoài đưa tay xoa xoa thái dương, giọng thêm vài phần bất đắc dĩ: “Cô chút khác biệt.”
Suy nghĩ một chút, nhịn bổ sung: “Trong mắt cô chỉ đồ ăn thôi.”
“À…”
“Vậy thì cứ thẳng với cô ! Với cái nhan sắc, cái dáng , cái khí chất của Hoài ca chúng , còn cô gái nào mà ‘đổ’ chứ?” Lê Kha khoa trương .
Hạ Tinh Hoài vui liếc một cái, “Cứ đợi thêm xem .”
Chủ yếu là, sợ sẽ dọa cô sợ.
Mối quan hệ của hai bây giờ vượt xa tình bạn, nhưng giống yêu, mà giống hơn.
Nếu Tô Diệu tâm tư thật sự của , e rằng cô nhất định sẽ tìm cách để tránh mặt .
Đó là điều thấy nhất.
“Hoài ca, hỏi chút, đến Lâm Đại, cũng vì Tô Diệu ? là thủ khoa thi đại học của thành phố, điểm đáng lẽ thể Kinh Đại một cách chắc chắn mà.” Trình Duy đột nhiên hỏi.
“Phải.” Hạ Tinh Hoài phủ nhận.
Cô quá ngốc, cho dù cố gắng kèm cặp, giúp cô nâng điểm Toán lên hơn một trăm ba mươi, cô vẫn thể đỗ Kinh Đại.
nỡ bỏ cô một đến Kinh Đại.
Sau nhiều đắn đo, quyết định ở .
Ở Lâm Đại.
“Chậc chậc, đây chính là sức mạnh của tình yêu mà.”
“Hoài ca, ngờ là một kẻ lụy tình đấy!”
“Nếu mấy cô gái trong trường mà tin thì chắc sẽ đau lòng lắm!”
…
Thấy trò chuyện đủ , Trình Duy và Triệu Đông Dương liền việc riêng, chỉ còn Lê Kha vẫn yên tại chỗ.
“Hoài ca, thể giúp theo đuổi Tô Diệu, nhưng cần giúp một việc nhỏ, ?”
Nghe , Hạ Tinh Hoài khỏi nhướng mày: “ dựa cái gì mà tin ?”
“Dựa việc thể giúp … do thám tình báo.” Lê Kha như một con cáo già ăn vụng.
Ánh mắt Hạ Tinh Hoài khẽ lóe lên, một lúc mới : “Nói .”