“Nếu Phó Lăng Hạc và Vân Tranh quan hệ gì, chúng tiếp tục đòi khoản phí nuôi dưỡng cũng muộn.”
“Nói thì , nhưng ai dám điều tra Phó Lăng Hạc.” Vân Thiên Khâm cũng lời Khương Yên lý, nhưng Phó Lăng Hạc thì ai dám điều tra, hơn nữa nếu Phó Lăng Hạc ý bảo vệ Vân Tranh thì họ thể động đến cô ?
Cả gia đình trong phòng khách đều im lặng, tất cả đều nhíu mày, cách nào.
Vân Như Châu lấy điện thoại thì thấy một thông báo Weibo, thấy mấy chữ Phó Lăng Hạc liền tò mò nhấn .
Xem xong tin tức, cô lập tức phấn khích lên tiếng, “Ba, , mau xem, Phó Lăng Hạc kết hôn !”
“Đâu? Để xem.” Vân Dung Thiêm vội vàng xích gần, cầm lấy điện thoại của Vân Như Châu, liếc mắt .
“Châu Châu, mau xem phu nhân của là ai?” Giọng Vân Thiên Khâm mang theo sự căng thẳng.
Nếu Phó Lăng Hạc kết hôn , mà cô dâu Vân Tranh, thì khoản phí nuôi dưỡng họ chắc chắn thể lấy .
Nếu là Vân Tranh thì càng , Vân gia bọn họ cũng coi như bám cây đại thụ Phó Lăng Hạc .
“Không là ai? Không lộ mặt.” Vân Dung Thiêm chằm chằm điện thoại của Vân Như Châu, lên tiếng.
Tiêu đề của bài Weibo là Chấn động! Thái tử gia giới kinh thành kết hôn!.
Nội dung cũng chỉ về phu nhân của Phó Lăng Hạc là ai, còn ảnh kèm theo là trang chủ Weibo của Phó Lăng Hạc, và bức ảnh Phó Lăng Hạc chụp bàn tay Vân Tranh đeo nhẫn.
Vân Dung Thiêm tỉ mỉ phóng to bức ảnh đó xem lâu, đó mới mở miệng, “Phó Lăng Hạc kết hôn là chuyện của mấy ngày thôi, lúc đó chừng và Vân Tranh còn quen , thể là Vân Tranh.”
“Hơn nữa, lúc đó Vân Tranh còn hủy hôn với Chu Duật Thâm, cô thể nào ở bên Phó Lăng Hạc .” Giọng điệu Vân Dung Thiêm cực kỳ quả quyết.
Vân Thiên Khâm cau mày giãn đôi chút, mặt lộ vẻ đắc ý: “ bảo mà, Vân Tranh thể năng lực lớn đến mức gả cho Phó Lăng Hạc. Xem chuyện phí nuôi dưỡng , vẫn còn cơ hội.”
Khương Yên cũng phụ họa theo, “Vân Tranh thể lọt mắt Phó Lăng Hạc. Có khi cô chỉ Phó Lăng Hạc lợi dụng tình cảm thôi, giờ còn đang che mắt gì cả.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Vân Như Châu cũng ở bên cạnh nhẹ nhàng tiếp lời, “Em thấy chị chỉ là đưa tiền phí nuôi dưỡng cho ba , nên mới cố ý mượn danh Tổng giám đốc Phó để gây áp lực cho chúng đó thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngoan-mot-chut-di-thai-tu-gia-kinh-thanh-cui-dau-du-do-co-vo-nho-mem-yeu/chuong-96.html.]
Họ cứ thế một lời, kẻ một câu bôi nhọ Vân Tranh, Vân Cảnh Uyên mở miệng giúp Vân Tranh , cũng phản bác họ.
Bởi vì lời Vân Dung Thiêm là lý, lúc Phó Lăng Hạc kết hôn, Vân Tranh còn hủy hôn với Chu Duật Thâm.
Họ là thanh mai trúc mã, Vân Tranh thể nào từ bỏ tình cảm nhiều năm như để gả cho Phó Lăng Hạc.
“ mà bây giờ thế nào thì chị cũng vẫn là nhà Vân gia chúng , chị cứ thế mà chen chân gia đình khác, nếu chuyện đồn ngoài là đang vả mặt ba ?”
Vân Như Châu cẩn thận mở lời, vẻ lo lắng, nhưng trong mắt giấu sự hả hê.
“Nếu Tổng giám đốc Phó kết hôn, họ tự do yêu đương, ai thể gì; nhưng bây giờ Tổng giám đốc Phó kết hôn , chị như thật sự chút thích hợp. Đặc biệt nếu để Phu nhân Phó , thì chút nào.”
Không thể , cấp độ xanh của Vân Như Châu cao, chỉ bằng mấy lời đơn giản như thành công gán chặt danh tiểu tam cho Vân Tranh.
“Vân Tranh gì thì cũng là do Vân gia chúng nuôi lớn, cho dù chúng cắt đứt quan hệ với cô , ngoài cũng là Vân gia dạy dỗ cô .”
Vân Dung Thiêm là đầu óc, Vân Như Châu chỉ cần một hai câu là dắt mũi.
“Giờ sẽ gọi điện thoại bảo nó về, đợi nó về xem chỉnh đốn nó!”
Nói , liền sốt ruột gọi điện thoại cho Vân Tranh.
Gọi ba , đều là tiếng thông báo máy móc “Thuê bao quý khách gọi hiện đang bận”, “Thuê bao quý khách gọi hiện đang cuộc gọi khác”.
Vân Dung Thiêm tức đến mức mặt mày đen sầm, Vân Tranh chặn !
Anh mở WeChat gửi tin nhắn cho Vân Tranh, khung chat hiện , một dấu chấm than màu đỏ vô tình thông báo tin nhắn gửi thành công, Vân Tranh ngay cả WeChat cũng chặn .
“Con ranh c.h.ế.t tiệt , còn dám chặn !” Vân Dung Thiêm giận dữ ném mạnh điện thoại xuống ghế sofa, n.g.ự.c phập phồng dữ dội, vẻ mặt giận dữ như tràn .
Sắc mặt Vân Thiên Khâm cũng ngày càng u ám, ông ngờ Vân Tranh quyết tuyệt đến .
“Phản , phản ! Nó bây giờ bám cây đại thụ Phó Lăng Hạc cánh cứng , chúng còn chính thức cắt đứt quan hệ với nó mà nó còn coi chúng gì ?”
Ông đập mạnh xuống bàn, những tách bàn cũng rung lên bần bật.