Ngoại Thất Rời Kinh Thành, Về Quê Trồng Rau Mở Quán Ăn - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-08-20 00:26:39
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khuôn mặt Khê Ninh nóng bừng, nàng giằng khỏi tay Ân Mộ Ngôn, “Cũng còn sớm nữa, hai đứa trẻ sắp đói , cơm đây.”

Nàng khỏi phòng, dùng tay quạt quạt má để xua nóng, hít sâu một .

Nàng mới quạt hai cái, bên cạnh vọt một hán tử vạm vỡ đen đủi.

“Đệ , và Bùi lành chứ?”

Chu Thành đừng thấy tính cách phóng khoáng, nhưng cực kỳ nhiều chuyện.

Bùi Chiêu rầm rộ điều đến, chỉ để theo đuổi nương tử, gãi tai gãi má hóng chuyện lâu .

Khê Ninh dọa giật , liên tục lùi về hai bước, vòng eo đỡ mới vững.

Giọng trầm thấp của Bùi Chiêu vang bên tai, “Nàng nhát gan, đừng dọa nàng.”

Chu Thành vẻ mặt chất phác gãi đầu, “Xin , sẽ dọa nàng, lão ca ở đây xin .”

Khê Ninh lắc đầu, nàng thể thấy Chu Thành ý .

Lưng nàng áp lòng bàn tay nóng bỏng của nam nhân, Khê Ninh đẩy vội vã bếp.

Bóng khuất, Bùi Chiêu mới thu ánh mắt.

Chu Thành ngây ngô trêu chọc , “Chẳng trách Bùi bảo vệ kỹ càng, quả nhiên dáng vẻ khuynh thành.”

Trai tài gái sắc thần tiên quyến lữ, ngay cả , một tên cục mịch, gặp cũng khen một tiếng xứng đôi.

Đáy mắt Bùi Chiêu ẩn chứa ý , thích Khê Ninh, bao giờ là vì dung mạo của nàng.

Chỉ là những lời sướt mướt , chỉ với A Ninh mà thôi.

Trong nhà thêm khách, Khê Ninh chuẩn nguyên liệu nấu ăn cũng nhiều hơn.

Mấy ngày trang viên gửi tới rau củ tươi, còn một con heo rừng và hai tảng thịt bò thịt dê, dùng để thịt nướng.

Khay nướng và lò sẵn, nàng vốn mở một tiệm thịt nướng, nên dựng lò chuẩn cho Ân Mộ Ngôn và Lạc Lạc nếm thử, ngờ rẻ cho Bùi Chiêu và bọn họ .

Khê Ninh nhăn mũi, tuy là oán trách nhưng hề khó chịu.

Có nha và đầu bếp nữ giúp đỡ, thịt và rau nhanh chóng chuẩn xong.

Nàng hái hai rổ xà lách trong vườn rau, rửa thêm ít dâu tây, nho và các loại trái cây khác cùng đưa tới.

Các nam nhân mấy khi thích ăn quả, nhưng thấy những quả dâu tây đỏ tươi , trong miệng vô thức tiết nước bọt.

Hai cục bột nhỏ nha bế tới cùng Bùi Chiêu, bọn chúng đều ăn dâu tây , nhưng A Yến vẫn ăn nho.

Lạc Lạc chọn cho một chùm đỏ nhất, bóc vỏ nhét miệng .

“Ca ca, ngọt ?”

Nước ép nho chua ngọt vỡ tan trong miệng, A Yến mắt sáng rực gật đầu, “Ngọt.”

Bất kể là dâu tây nho, đều là những thứ từng nếm qua.

Lạc Lạc hì hì, bóc một quả đưa cho Bùi Chiêu, “Cha cũng ăn.”

Bùi Chiêu cúi đầu ngậm lấy, xoa đầu nhi tử, “Cảm ơn Lạc Lạc.”

“Khụ khụ! Của !”

Ân Mộ Ngôn bộ dạng cha hiền con thảo của bọn họ, nước dấm trong lòng tràn ngoài.

Tên nhóc thối, cũng xem là ai nuôi lớn , cha thì quên cữu cữu.

Lạc Lạc thấy cữu cữu mặt nhăn như trái khổ qua, vội vàng từ chỗ xuống, ôm nho thoăn thoắt leo lên đùi .

“Cha nếm thử cữu cữu , là ngọt đó, những thứ đều cho cữu cữu ăn.”

“Khụ khụ! Con đưa cho Bùi cẩu... , cho cha con ăn là để nếm thử cho cữu cữu ?”

Ân Mộ Ngôn ôm chặt hình nhỏ bé của ngoại tôn , đắc ý về phía Bùi Chiêu, lời đáng đánh.

Lạc Lạc hiểu chuyện tranh giành ghen tuông giữa lớn, nghiêm túc gật đầu, “Đương nhiên, Lạc Lạc thích cữu cữu nhất.”

Gà Mái Leo Núi

Khuôn mặt bí xị của Ân Mộ Ngôn lập tức nở thành hoa cúc, ôm ngoại tôn nhỏ hôn một cái thật kêu.

“Cữu cữu cũng thích Lạc Lạc nhất... cả A Yến nữa!”

Hắn là cữu cữu , hai ngoại tôn đối xử công bằng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngoai-that-roi-kinh-thanh-ve-que-trong-rau-mo-quan-an/chuong-68.html.]

Chu Thành ăn dâu tây, ánh mắt liếc ngang liếc dọc bọn họ, đặc biệt liếc Bùi Chiêu một cách đồng cảm.

Bùi đại nhân, chút đáng thương a!

mà, nhanh chóng còn đáng thương nữa, thịt nướng của Khê Ninh dọn lên bàn .

Mấy ăn thịt nướng ít, đặc biệt Chu Thành khi hành quân đánh giặc, nướng thịt bằng nguyên liệu tại chỗ là chuyện thường ngày, nhưng kiểu thì là đầu.

Hơn nữa, những loại rau xanh nấm mà cũng thể nướng ?

Khê Ninh chuẩn nước chấm cho bọn họ, cả loại khô và ướt đều .

Các thế gia quý tộc dùng hương liệu ít, nhưng đều là dùng để nấu , chấm với thịt nướng ăn thì là đầu tiên. Thịt ba chỉ thái dày chảo gang xèo xèo mỡ, nướng vàng giòn lớp da, chấm nước sốt cuộn thêm một lát tỏi, dùng xà lách gói , thơm đỡ ngán.

Tam lang của Bùi gia cao quý cũng chê vẻ ăn uống nhã nhặn nữa, cuộn trong lá xà lách ăn từng miếng từng miếng.

Mấy đều khẩu vị lớn, nướng đủ cho bọn họ ăn.

“Này, đây là của , Bùi cẩu đừng cướp!”

Ân Mộ Ngôn gắp những hạt thịt bò Khê Ninh nướng cho đĩa của , đắc ý lắc lắc về phía Bùi Chiêu.

Hừ hừ, đắc ý đến mấy thì ích gì, A Ninh là của , chẳng vẫn thiên vị .

Bùi Chiêu mím môi, đầu về phía Khê Ninh, tay kéo kéo tay áo nàng, “A Ninh, cũng .”

“Phụt! Khụ khụ!”

Chu Thành từng nghĩ thể thấy sát thần nũng, đúng là nổi hết da gà .

Bùi Chiêu liếc mắt sắc như d.a.o sang, Chu Thành vội vàng cúi đầu, im lặng ăn thịt trong tay.

Ta câm miệng!

Khê Ninh cũng quấn đến bất đắc dĩ, bây giờ đổi một bộ dạng, vô thể tả.

cố tình nàng thể từ chối.

“Đã .”

Vừa , nàng gắp mấy hạt thịt bò đặt lên chảo gang.

Bùi Chiêu đạt mục đích, đắc ý trừng mắt .

Ân Mộ Ngôn hừ một tiếng giận dỗi , nữ nhi lớn giữ , nhẫn nhịn!

Bữa thịt nướng khiến mấy ăn đến nỗi bụng căng tròn, ăn xong còn nước ép dâu tây giải ngán, một bữa ăn xuống khiến Chu Thành hâm mộ đến phát điên.

“Sớm danh tay nghề , còn tưởng kinh thành quá lên, ăn mới là mỹ vị duy nhất đời.”

Hắn từng kinh thành, nhưng danh tiếng Lẩu Khê Ký thì từng qua, Chu Thành, tên cục mịch , tài nghệ nấu ăn của nàng chinh phục.

Trước khi , còn thừa lúc ai vỗ vai Bùi Chiêu, “Bùi , ngươi đối xử thật với , nếu đừng là Ân , ngay cả lão Chu cũng chịu nổi ngươi .”

Hắn còn đang nghĩ sẽ đến Bùi gia ăn chực, Bùi Chiêu tranh khí một chút cho .

“Ta .”

Tiễn Chu Thành , ánh mắt Ân Mộ Ngôn như đuổi Bùi Chiêu .

“Sao? Còn ăn chực một bữa nữa ?”

Bùi Chiêu , về phía Khê Ninh.

Khê Ninh nóng tai, “Đợi ngươi về kinh sẽ cùng ngươi, những ngày còn bận rộn giao phó công việc ăn.”

Nàng ở Giang Nam ít đất đai và cửa hàng, hơn nữa cửa hàng thủy tinh còn mở, Khê Ninh nhiều việc .

Bùi Chiêu xa nương tử, mắt long lanh nàng, “Vậy cũng ở ?”

“Đừng! Ân gia miếu nhỏ, chỗ cho ngươi đặt chân .”

Ân Mộ Ngôn với tay sờ tới cây chổi lông gà, A Ninh đồng ý là chuyện của A Ninh, tuyệt đối thể dung thứ cho việc Bùi Chiêu đường hoàng bước nhà ngay mí mắt .

Bùi Chiêu lưu thể , xoa xoa mũi hai cục bột nhỏ, “Còn các con thì ? Có về với cha ?”

A Yến và Lạc Lạc mỗi đứa ôm một chân Khê Ninh, đồng loạt lắc đầu, “Cha tự về .”

Bọn chúng đứa trẻ hoan nghênh, giống cha .

Bùi Chiêu: ......

Được, !

Loading...