Viên Ứng Lâm chạy đôn chạy đáo lo lót, nhờ cậy đủ  mối quan hệ,   thể cứu Trình Thiên Kiều từ nơi giam giữ về Hầu phủ,
Ta   thời gian để ý đến chuyện của , bởi vì, song  của   về Kinh, Giang gia đại trạch  sửa sang xong,   chuyển về Giang gia, ở Giang gia đón song  về Kinh.
Tối đến,  kéo vạt áo Phụ   nũng, "Phụ , Viên Ứng Lâm tuyệt đối   lương nhân, con   gả. Nhà   một tỳ nữ hầu phòng, kiêu căng ngang ngược vô cùng,   bên ngoài còn  ngoại thất. Loại  như ,  thành   thế , thành   còn  thể thống gì nữa?"
Mẫu  đau lòng ôm lấy , "Sanh nhi nhà  chịu ủy khuất ."
Mắt  mang theo vẻ đau buồn, "Những thứ khác chẳng qua là vật ngoài  cũng thôi , nhưng tỳ nữ hầu phòng của Viên Ứng Lâm   thể đốt hỏng cả chiếc váy bà ngoại may cho con, con sẽ  tha cho ả ."
Mẫu  tức đến sắc mặt trắng bệch, "Loại nhà như , thật là   quy củ, ông nó ạ! Sanh nhi  thể gả  ."
Phụ  gật đầu, nhưng  chút do dự, "Hôn sự   tấu lên thiên đình, do Hoàng thượng đích  tứ ban,  hủy hôn e rằng  dễ. Chúng  cần  tính kế lâu dài."
Vì hai nhà sắp kết , Lão phu nhân Hầu phủ dẫn  đến phủ gặp mặt, mang theo lễ gặp mặt hậu hĩnh,  cùng còn  ả Trình Thiên Kiều .
Hàn huyên một lát, bà  nghiêm mặt  Trình Thiên Kiều, "Quỳ xuống."
Lão phu nhân  đầu  , "Con tỳ nữ  mặc cho Sanh nhi xử trí, chẳng qua chỉ là một tỳ nữ hầu phòng quèn, ngày thường nó cho ả  vài phần thể diện liền  đằng chân lân đằng đầu. Hôm nay  đánh  giết, tùy ý xử trí, để Sanh nhi hả giận."
Trình Thiên Kiều vội vội vàng vàng quỳ xuống, "Nô tỳ tạ tội với cô nương, nô tỳ  cố ý. Nô tỳ   Hầu gia nuôi một ngoại thất, nô tỳ chỉ  tìm ả ngoại thất  gây sự, nô tỳ   dám gây sự với chủ mẫu tương lai, nô tỳ   đồ ngốc. Cầu xin cô nương lòng  rộng lượng, tha cho nô tỳ."
Lão phu nhân  che đậy cũng  kịp nữa, "Ngoại thất nào? Ăn  hồ đồ gì ?"
Trình Thiên Kiều   nuông chiều thành quen,  chút nào sợ Lão phu nhân, ưỡn thẳng  ,
"Lão phu nhân, nô tỳ tuyệt đối   dối, cả Thượng Kinh đều đồn đãi khắp nơi , Hầu gia nuôi một ngoại thất, yểu điệu thướt tha,  ,   còn  cả thai ."
Lời   lọt tai đấy. Viên Ứng Lâm  ngoại thất,  còn  thai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngoai-that-cua-hon-phu/chuong-6.html.]
Lão phu nhân ngắt lời ả , "Nói bậy!"
Mẫu   trấn định tự nhiên cất lời, "Ta thấy nha đầu    đầu  đuôi lắm, ngược   mấy phần đáng tin. Không bằng  tra xét một chút thì  ngay thôi."
"Dù  hai nhà sắp kết , tổng  rõ ràng nội tình hơn một chút mới , Phu nhân    ? Thiếp và Lão gia mấy năm nay đều  ở Thượng Kinh,   nhiều chuyện  , nhưng,  dò hỏi vẫn luôn  thể dò hỏi ."
Lão phu nhân gượng , hung hăng trừng mắt  Trình Thiên Kiều.
Trình Thiên Kiều  bĩu môi, ngẩng đầu  , "Cô nương, ả ngoại thất , ở ngay trong ngõ của trạch viện   đó. Lần  nô tỳ nhầm lẫn ,   nô tỳ dò hỏi rõ ràng , chẳng qua chỉ ở cách trạch viện của cô  xa."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Trạch viện đó quả nhiên cách trạch viện bà ngoại mua cho   gần,  đến cuối ngõ rẽ ,  một tòa tiểu viện.
Trình Thiên Kiều khí thế hùng hổ tiến lên gõ cửa,  một nha đầu nhỏ mở cửa, Trình Thiên Kiều một cước đá tới, "Chính là nơi ."
Cảnh tượng và lời  quen thuộc,  và Tiểu Đào  , thật sự là thành thạo lắm.
Có một  phụ nữ mặc váy màu xanh da trời nhạt   hành lang, dáng vẻ động lòng  nũng nịu hỏi, "Có  Viên Lang đến  ?"
Người phụ nữ đó xinh , một mái tóc xanh biếc, chỉ cài một cây trâm châu và đôi khuyên tai ngọc trai, vô cùng giản dị thanh thoát   đỗi động lòng .
Nàng    ,   đều  thấy rõ mồn một, bụng của nàng   lộ rõ, tròn năm sáu tháng .
Trình Thiên Kiều, "Viên Lang? Mày gọi ai là Viên Lang, đó cũng là mày  gọi ?"
Người phụ nữ  ôm bụng lùi  một bước, "Các    gì?"
Ta ôn tồn , "Ngươi đừng sợ, chúng  đến thăm ngươi chỉ là  hỏi ngươi, khúc xương khối thịt trong bụng    của Thừa Nghĩa Hầu ? Dù , nếu  mang cốt nhục của Hầu gia,  cứ ở bên ngoài, lan truyền  ngoài tổng   chút nào."