Viên Ứng Lâm quỳ xuống đất, "Công công minh xét cho, chuyện  tuyệt đối   ý của Hầu phủ nhà . Con tiện nhân  chẳng qua chỉ là một nha đầu trong phủ, dựa  danh tiếng của Hầu phủ chạy  ngoài  hư danh tiếng phủ ,  nhất định sẽ nghiêm trị ả ."
Công công  , "Chuyện   cũng  dám  chủ, vẫn cần bẩm rõ Hoàng thượng thôi, thỉnh Hoàng thượng  chủ cho ngài."
Trình Thiên Kiều vẫn   mức độ nghiêm trọng, nũng nịu kéo Viên Ứng Lâm lay qua lay , "Hầu gia, Hầu gia đừng giận nữa, Như Mi    dám nữa..."
"Chát!" Viên Ứng Lâm vung tay tát một cái  mặt ả .
Viên Ứng Lâm xuất  hành võ,  một cái tát khiến nửa bên mặt Trình Thiên Kiều sưng vù lên, năm dấu ngón tay hằn rõ  mặt.
"Đồ ngu ngốc, Hầu phủ sẽ  mày liên lụy ."
"Công công, chuyện  đàn bà    liên quan gì đến Thừa Nghĩa Hầu phủ cả,  c.h.é.m  g.i.ế.c tùy ý xử trí."
Viên Ứng Lâm phủi sạch trách nhiệm cho bản , chuyện    đồng ý.
Ta chỉ  đống đồ vật khắp viện, hỏi Viên Ứng Lâm, "Hầu gia  chuyện   liên quan gì đến Thừa Nghĩa Hầu phủ của ngươi,  thì một trăm hai mươi gánh của hồi môn của , Ngọc như ý ngự tứ, những thứ , ai sẽ bồi thường?"
"Người đàn bà  tự xưng là tỳ nữ hầu phòng của ngươi,  tức là  của ngươi. Nô tài của ngươi  ngoài gây họa, tự nhiên ngươi là chủ nhân  chịu trách nhiệm."
Viên Ứng Lâm mồ hôi tuôn như mưa, "Giang cô nương cứ yên tâm,  nhất định sẽ bồi thường theo giá."
Bà v.ú   , "Nghe  Hầu gia  ngoại thất, nuôi bằng tiền bạc như nước chảy. Hầu gia, hôn sự ngự tứ,  còn  thành    ngoại thất ,    chuyện , đây chính là bất mãn với hôn sự đấy ."
Ta gật đầu,  công công tuyên chỉ, "Vẫn xin công công cùng bẩm báo Hoàng thượng, chuyện  Như Sanh  thể  chủ, vẫn cần song  về Kinh bàn bạc ."
Công công gật đầu, "Đó là lẽ đương nhiên, Tiểu thư cứ yên tâm,  sẽ nhất ngũ nhất thập chuyển  cho Hoàng thượng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngoai-that-cua-hon-phu/chuong-5.html.]
Công công sai  áp giải những kẻ đến phủ  của  gây rối , trong đó bao gồm cả Trình Thiên Kiều. Viên Ứng Lâm theo công công hồi cung yết kiến.
Ta sai  dọn dẹp tất cả những đồ vật vỡ nát đầy đất, cho  rương hòm.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Rồi, sai Quản gia  ngoài thuê phu khuân vác, đem hơn một trăm gánh đồ vật vỡ vụn , từ trạch viện của  khiêng thẳng đến Hầu phủ.
Thanh thế thật lớn, dọc đường thu hút vô   đến xem náo nhiệt, còn  những kẻ chạy theo xem  xem ,  xem  kể  sự việc xảy  hôm nay cho  bên cạnh, vô cùng sinh động.
Chỉ trong thời gian một chén , chuyện   lan truyền khắp Thượng Kinh.
Quản gia còn sai  đem một trăm hai mươi rương đồ vật chất đống hết  cửa Hầu phủ, tiến lên gõ cửa, lớn tiếng , "Vẫn xin bẩm báo Lão Hầu gia và Lão phu nhân, đây là đồ vật của tiểu thư nhà chúng   tỳ nữ hầu phòng của Thừa Nghĩa Hầu đập phá, Hầu gia cần bồi thường theo giá, chúng  đến lấy tiền bạc đây ạ."
Người của Thừa Nghĩa Hầu chạy ,  thấy rương hòm đầy ắp, và đồ vật vỡ vụn bên trong, cuống quýt mời   trong,    bẩm báo Lão Hầu gia và Lão phu nhân.
Viên Ứng Lâm  cung,   Hoàng thượng  gì,   lúc  cung, sắc mặt tái nhợt, mặt xám như tro tàn. Việc đầu tiên khi về đến Hầu phủ, là cầm một hộp ngân phiếu đưa đến trạch viện của ,  là bồi thường tổn thất cho .
Tiểu Đào nhận lấy ngân phiếu,  với giọng mỉa mai, "Hầu gia quả thực hào phóng quá, vì một tỳ nữ hầu phòng  chi nhiều tiền như . Đáng thương Tiểu thư nhà chúng  còn  gả  cửa  bắt đầu chịu ủy khuất. Một trăm hai mươi gánh của hồi môn  là do các trưởng bối trong tộc dành dụm cho Tiểu thư mười mấy năm, chế tác vô cùng tinh xảo, giờ thì  , một ngày  mất sạch."
Ta giả vờ trách mắng, "Tiểu Đào,   vô lễ với Hầu gia."
Tiểu Đào hừ một tiếng , "Lẽ nào   ? Ả Trình Thiên Kiều  đắc ý đến mức nào, miệng thì  ngừng  Hầu gia sủng ái ả  nhất, ngay cả Tiểu thư cũng dám động tay,  thể thấy ở trong phủ ả   sủng ái đến mức nào."
"Tiểu thư,    trong thoại bản kể nhiều lắm , một khi gả  loại nhà  tiểu   sủng ái và tỳ nữ hầu phòng như , đều sẽ chịu khổ."
Viên Ứng Lâm liên tục chắp tay vái lạy, "Giang cô nương, tất cả là  của , trong phủ quản giáo thất trách, để kẻ hầu hạ mạo phạm cô nương. Nhất định  bắt ả  qua đây tạ tội với cô nương, đến lúc đó cô nương  hả giận thế nào cũng ."