Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chương 50

Cập nhật lúc: 2024-11-24 13:12:42
Lượt xem: 1

Bên ngoài đột nhiên có con mèo hoang ở đâu xuất hiện nhảy qua bên cửa sổ vô phòng rồi cất tiếng kêu ngao ngao, tôi giật mình nhìn nó, con mèo trắng muốt đôi mắt của nó xanh lè nhìn trực tiếp tôi làm tôi hoảng hồn, người tôi run lên tim đập thình thịch con mèo cứ đi lòng vòng quanh khu vực giường ngủ của tôi… Nó muốn nhảy lên cào cấu tôi nhưng hình như nó bất lực cứ kêu in ỗi rồi nhảy lên nhảy xuống

Tôi sợ lắm cứ định mở miệng la lên cho ba tôi vào cứu nhưng miệng tôi cứng lại mà chẳng thể nào thốt ra lời được tôi ú ớ run cầm cập quơ cái chăn quấn chặt lên người Con mèo nhảy lên nhảy xuống một lúc mà ko nhảy lên được hình như nó cũng bất lực , đột nhiên nó phóng qua cửa sổ rồi đi mất

...Tôi vừa thở phào nhẹ nhõm chưa kịp lấy tinh thần lại liền ngay lúc này cánh cửa chính phòng tôi mở ra. Tôi nheo mắt nhìn dưới lớp khói mờ ảo Quân đang từ xa đi lại lơ lửng đi về phía tôi thấy anh tôi không còn sợ nữa, nhanh chóng leo xuống giường định chạy đến ôm anh nhưng vừa chạm vào tôi cứ xuyên thẳng qua bên kia không chạm vào người của Quân được, tôi điếng người quay lại liền Thấy Quân đang đứng trước mặt tôi, đôi mắt anh ưu buồn. Anh nhìn tôi một lúc giọng nói âm u cất lên

"Em quên anh rồi à ? Em thay lòng nhanh vậy sao Lam?

Tôi nghe anh nói bao nhiêu nỗi nhớ liền ùa về tôi bật khóc. Giọng nói bi thương nghèn nghẹn nơi cổ họng

"Em không quên anh. Em không có. Em xin lỗi do nhất thời bồng bột em không suy nghĩ tới. Quân ....Anh ở lại với em đi nhớ anh lắm!!!

Tự dưng tôi thấy đôi mắt của Quân đục ngầu đỏ lên lên gương mặt anh hung dữ anh quát

" Cô nhớ tôi à ?cô nhớ tôi mà tôi c.h.ế.t chưa yên mồ cô đã theo người khác. Cô là đồ phản bội?

Anh càng chửi tôi càng run sợ lập tức quỳ rạp xuống dập đầu van xin Quân

"Em không...anh ơi em sai rồi...em ...em không lấy chồng nữa, anh về với em đi...em ko sống ở đây nữa...chúng ta...chúng ta về quê nha anh.

Tôi vừa nói xong gương mặt Quân liền thay đổi. đôi mắt anh long sòng sọc nhìn lấy tôi rồi cất giọng cười man rợ vang lên trong đêm khuya làm da gà óc ác tôi nổi lên tôi sợ hãi hoảng hốt nhìn anh

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nghich-canh-hon-nhan/chuong-50.html.]

"Ha..ha...ha...cô là đồ dối trá, tôi hận cô, cô đi c.h.ế.t đi.....chết đi...vừa nói Quân vừa đi đến gương mặt anh hằn lên giận dữ tay anh ấn vào cổ tôi, bàn tay lạnh ngắt. Quân dùng lực siết đến nỗi tôi cảm giác như cổ tôi như muốn đứt lìa, tôi khó thở trợn tròn mắt nhìn lấy Quân run rẩy cố gắng mở lời

"Quân....đừng mà...em....thở ko nổi rồi....đừng....đừng g.i.ế.c em...mà...khụ....khụ....anh...buông....em ra....khụ ...khụ...

Tôi càng cầu xin lực tay Quân càng gồng lên, đôi mắt anh đỏ ngầu siết chặt cổ tôi lại…Tôi thở ko nổi bất lực đôi mắt nhắm nghiền nước mắt cứ thế tuôn xuống....Rồi bỗng nhiên phòng tôi sáng đèn, tôi giật mình tỉnh lại…Ba tôi ngồi bên cạnh tôi từ lúc nào, ông khẽ lay người tôi, vừa lay tôi, ông vừa gọi

"Lam... dậy đi con...ba đây nè?

Tôi mở mắt thấy ba liền sực tỉnh táo lại hẳn. Tôi thở phào hoá ra tôi chỉ là mơ thôi tôi vẫn còn sống…Tôi nhìn ba tôi rồi hít một hơi thật sâu cho tâm trạng ổn định lại tôi nhẹ giọng gọi lên một tiếng

"Ba!

Ba tôi xoa xoa đầu tôi, giọng ông khàn khàn nhưng ấm áp

"Con mơ thấy gì mà hét lên vậy? Ba bên phòng nghe tiếng con nên vội đi qua nè sao vậy con?

"Dạ con ko sao ba? Thôi ba về phòng nghỉ đi ba…khuya rồi.

"Ừ con gái ngủ đi con.

Ba đi ra khỏi phòng tôi liền ngồi bật dậy thật sự giấc mơ vừa rồi rợn cả người đúng hơn là tôi dù mơ nhưng cảnh tượng nó cứ chân thật lắm đến giờ tôi còn rùng mình…Tại sao lần này gặp Quân tôi lại thấy anh hung hăng lắm ko giống như mấy lần trước tôi gặp hay anh ấy biết tôi sắp lấy chồng nên không đồng ý mới làm như thế......

Nguyên một đêm tôi ko ngủ, vừa lo sợ vừa suy nghĩ nhiều chuyện mà cứ thế qua hết ngày này đến ngày khác tôi giống như kiểu bị trầm cảm vậy đó…Đến nỗi Dũng qua chơi tôi cũng tránh không dám tiếp xúc với anh. Suốt ngày tôi ở lì trong phòng chẳng thiết tha ăn uống gì cả. Ba tôi thấy vậy thì lo lắng năn nỉ tôi ra ngoài tôi cũng chẳng nghe tôi lầm lì tự kỷ đến nổi ba tôi thấy ko ổn liền đích thân sang nhà Dũng để hoãn lại đám cưới.

Loading...