Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chương 44
Cập nhật lúc: 2024-11-24 20:12:31
Lượt xem: 0
...Sau một buổi nói chuyện đó, ba cũng biết chuyện của vợ chồng tôi nên ba mở lời bảo tôi về Tú Phố ở với ba, ba có thể lo cho tôi đầy đủ vì giờ đây ba tôi cũng chỉ ở có 1 mình…Tôi nghe vậy thấy cũng được với lại đang định đi nhưng chưa biết đi đâu, giờ có ba giúp xem ra cũng an tâm 1 phần...tôi trả lời ba tôi rằng để tôi suy nghĩ nếu tôi đi qua hôm sau sẽ cùng đi với ba…
Ba tôi vui mừng đồng ý, sau đó ông lái xe đi về lại nhà cũ, thăm lại anh chị em rồi ngày mai ba sẽ trở lại rước tôi...
Ba đi rồi cũng đã xế chiều, tôi suy nghĩ mãi nên quyết định đi tìm Tú một lần cuối cùng…Thật sự mấy ngày nay thấy Tú như vậy tôi chẳng yên tâm chút nào? Trong người cứ khó chịu làm sao ấy...tôi quyết tâm trước khi tôi đi tôi phải gặp cho bằng được tôi mới chịu...
Thế là tôi thay đồ đi tới khách sạn đó lần nữa, đứng đợi một lúc tôi thấy ko ổn vì người đi đường họ nhìn tôi nhiều lắm tôi bèn nghĩ ra cách khác…Tôi về nhà thay cái váy màu xanh tóc xõa hai bên tô thêm 1 tí son. Nhìn trong gương thấy đã ổn tôi liền mở tủ lấy giấy chứng minh thư để vào túi xách rồi đi thẳng đến khách sạn tự tin bước vào..Cô tiếp tân thấy khách bước vào liền đứng lên gật đầu chào tôi giọng nói rất ngọt ngào
"Chào chị… Chị thuê phòng đúng ko chị, chị chọn phòng đơn hay phòng đôi, mình chị hay có đi chung ai ko để em biết em sắp phòng ạ...
Tôi đưa mắt nhìn xung quanh khách sạn 1 lúc xong nhìn lên bảng giá phòng mới giật mình đúng kiểu sang chảnh 1h ở nơi khác chỉ có 50 hoặc 100k là cùng, ở đây 1h là 200k….Thiệt tình tôi ko nghĩ Tú có bao nhiêu tiền mà phung phí phải nói luôn đó, sau cùng tôi đưa giấy chứng minh cho cô tiếp tân rồi nói.
_Em cho chị 1 phòng đơn thôi à mà em nay khách sạn mình khách đông ko em…Cho chị phòng nào thoáng chút nha, phòng chật quá chị ở ko thoải mái bao nhiêu tiền cũng được...
Cò tiếp tân nhận giấy chứng minh của tôi xong nói với tôi đợi xíu cô ấy nhập máy, xong xuôi trả lời lại tôi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nghich-canh-hon-nhan/chuong-44.html.]
"Dạ chị hôm nay khách sạn bên em cũng đông nhưng khách chủ yếu thuê giờ nên tầng 1 và tầng 2 đông lắm, nếu chị ko ngại giá có thể lên phòng vip trên tầng 3 được không chị…Giá trên này 1h là 300k...1 đêm sẽ là 600k... Bây giờ chị vào mà ở ban đêm luôn đến sáng là tổng cộng một triệu hai nha chị…Khách sạn sẽ ưu đãi cho chị như bánh,trái cây,nước ngọt, hai phần ăn ạ…Trên phòng tivi,máy lạnh,máy nước nóng,lạnh,tủ lạnh,máy giặt đầy đủ chị nha..Tầng 3 chỉ có một vị khách đặt phòng tháng với chị thôi nên rất thoải mái chị ạ...
Đúng ý tôi, nhưng giá cả có hơi cao 1 chút..Mà thôi kệ tôi vui vẻ gật đầu đồng ý xong nhận thẻ rồi theo 1 cậu nhân viên khác đưa lên tầng 3 theo thang máy…Trước khi quyết định vào đây tôi đã nghĩ rất kỹ rồi, có thể tôi ko biết Tú có tiền cỡ nào nhưng chắc chắn với tính của chú khi đã chọn khách sạn này chắc chắn chú ko bao giờ chọn phòng thường ở đâu vì Tú ko thích ồn ào giống tôi vậy đó, nên khi cô tiếp tân nói tầng 3 chỉ có một vị khách, tự nhiên tôi có suy nghĩ người khách đó chính là Tú
Thang máy dừng ở tầng 3, tôi bước ra với cậu nhân viên…
Đúng kiểu phòng vip, ở đây chỉ có 3 phòng...phòng tôi là phòng 002... Tôi quẹt thẻ xong mở cửa bước vào bật đèn lên rồi bảo câu nhân viên đem lên cho tôi một phần ăn,dù sau cũng đói quá rồi ăn trước rồi chuyện gì tính sau. Khách sạn ưu đãi mà ko ăn họ vẫn tính tiền đấy thôi...
8h tối tôi đi đi lại lại trước hành lang khách sạn..Ở đây chỉ có ba phòng, phòng 002 là của tôi… Phòng 001 đóng cửa im lìm, chỉ còn lại phòng 003..Tuy đang đóng cửa nhưng tôi thấy đèn đang bật chắc chắn phòng đó có người.
Tôi cứ đi đi lại lại vừa nghĩ cách xem phải gõ cửa thế nào, nếu gặp Tú sẽ nói gì nhưng khi lỡ nếu tình huống trái ngược lại trong phòng khi cánh cửa mở ra người đó ko phải chú Tú chắc tôi đội quần về nhà quá, càng nghĩ tôi càng rối, đứng im ngay cửa phòng định đưa tay lên gõ, phen này liều ăn nhiều vậy thôi…
Liều vậy. Tay tôi vừa mới run run định bấm chuông thì liền trong phòng cũng có người đi ra mở cửa .
Cạch
Âm thanh tiếng mở cửa vang lên khiến tôi giật mình liên đưa mắt ngước nhìn người trước mặt.