Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chương 112

Cập nhật lúc: 2024-11-24 13:35:36
Lượt xem: 0

Hương đi ra cửa liền được đóng lại. Tôi, anh, Bo trong này ngồi nói chuyện đến đầu giờ trưa thì phía dưới cổng. Tôi nghe tiếng xe hơi đang chạy vào xong bóp còi inh ỏi. Tôi tò mò ngó xuống thấy một đám người đang đi vào chưa kịp hỏi gì thì anh Tú đã lên tiếng

-- Anh Long về rồi đó. Nếu từ giờ trở đi có xảy ra chuyện gì em nhớ cứ ngồi em trên này với con nghe chưa?

--Em…em…Anh cho em xuống dưới với nếu có chuyện gì thì em cùng anh chịu.

Lần này Tú không nhịn tôi nữa mà quát lớn

--Sao lần nào anh nói em cũng cãi lại vậy làm chuyện này không phải chuyện giỡn coi như anh xin em đó nghe lời anh lần này đi

Lần đầu tiên anh lớn giọng tôi mặc dù đang lo lắng cho anh nhưng tôi cũng không khỏi sợ hãi tủi thân mà đành ngồi ôm lấy con thôi

Bên ngoài một lần nữa tôi lại nghe tiếng cánh cửa mở khóa định mệnh, một thằng thò đầu vào nói với Tú

--Anh Hai về rồi đang ở dưới nhà kêu anh xuống đó anh Tú

--Ừ mày xuống trước đi.

Anh nhìn tôi và con một lúc rồi xong quay đầu đi ra. Tiếng cánh cửa lạnh lùng đóng lại cũng là lúc tôi bắt đầu dấy lên nỗi sợ hãi trong lòng

Tôi ngồi đây đến độ khoảng một tiếng Bo cũng ngồi im lặng nghịch điện thoại xem phim hoạt hình trên YouTube lâu lâu con lại cười khanh khách

Bất ngờ lúc này cánh cửa mở toang ra,tôi thấy Hương vội vã chạy vào gương mặt tái mét giọng nói hổn hển. Cô ấy nhìn tôi nói lớn

-- Không xong rồi chị Lam chị xuống đi anh Tú xảy ra chuyện rồi

Tôi run rẩy theo những lời Hương vừa nói ra nhanh chóng ôm con lên mà chạy xuống theo Hương. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi không khỏi bàng hoàng. Tiếng đánh đập, tiếng la hét, cả tiếng thở đấy gục ngã của Tú vang lên mùi c.h.ế.t chóc. Đôi mắt tôi nhìn theo phản xạ, và run rẩy khi dừng lại nơi Tú. Tú nằm dài dưới nền nhà, khoảng mười người xúm lại vây đánh đến đổ máu.

Tú bây giờ anh dường như chẳng còn chút sức lực nào để chống lại nhưng vẫn tuyệt nhiên không hề mở miệng xin tha. Tôi đau lòng đưa bo qua nhờ Hương bế rồi chạy nhào vào xô bọn người đó ra ôm chầm lấy Tú mà hét lớn.

-- Đừng mà mấy người dừng tay lại đi đánh nữa Anh ấy sẽ c.h.ế.t mất .

Tôi vừa ôm anh vừa gào khóc cả bọn người họ cũng vì thế mà dừng tay lại, tôi nghĩ có thể họ cũng theo lệnh mà làm thôi vì cùng là anh em vào sinh ra tử chắc họ cũng không nở ra tay đâu chỉ có thể là bất đắc dĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/nghich-canh-hon-nhan/chuong-112.html.]

Tôi đỡ đầu Tú lên tựa vào người mình, khoé miệng anh đầy m.á.u tay chân đều bầm dập, anh nhìn tôi thì thào

-- Đừng khóc anh không sao

--- không sao cái gì người anh đầy m.á.u rồi kìa.

Trên chiếc ghế lớn một người đàn ông cao bự tay chân xăm trổ nhìn thẳng vào tôi rồi quay sang bọn người đang đứng mà quá to lên giọng nói đầy quyền lực

-- Đứa nào cho con đàn bà này vào trong đây?

Bọn họ lúc này ai ai cũng đều cúi đầu im lặng cả tôi nhìn qua nhìn lại chẳng thấy ai dám lên tiếng, mặt cắt ko còn giọt m.á.u vì sợ Long đen nổi giận. Cũng may lúc này từ trên lầu Hương bế cu Bo đi tới bên cạnh Long đen mà trả lời

-- Là em đó. Em xin lỗi anh Long nhưng em thấy họ tội nghiệp lắm nên.. em ..

Long đen trợn mắt nhìn Hương tia giận như muốn giế.t cô ấy

--Từ bao giờ em tự cho mình có cái quyền đó? có phải anh chiều em quá nên em không còn coi anh ra gì đúng không ?

Lần này tôi thấy Hương khóc Bo cũng sợ nên khóc theo, cô ấy đi tới đưa Bo cho tôi rồi sau đó nhẹ nhàng quỳ xuống cạnh Long đen giọng nói dịu dàng năn nỉ .

--Em xin lỗi. Nếu giờ mà anh phạt em Em cũng chịu. Nhưng em chỉ là đang lo cho anh thôi mà.

Long đen nghe vậy đôi mày hắn nhíu c.h.ặ.t t.a.y hắn bóp chặt cằm Hương rồi gằn giọng

--Em lo cho anh? Lo cái quái gì vậy Hương?

Mắt Hương long lanh,hai tay cầm lấy tay hắn, giọng nói lại nỉ non

-- Anh Long nghĩ xem công việc anh đang thuận lợi giờ anh mà giế.t anh Tú thì người nhà hoặc vợ anh ấy báo công an lúc đó không phải công việc anh sẽ gặp trục trặc sao rồi không lẽ anh tiếp tục gi.ết chế.t hết họ. Dù sao anh Tú cũng đã theo anh một thời gian rồi em tin anh ấy không bao giờ phản lại anh đâu họ cũng là một người bình thường ai có gia đình ai mà không muốn gia đình mình bình an sống những ngày bình dị nhất mà lo cho tương lai con họ chứ? em mạo muội nói thẳng em là em cũng ủng hộ anh Tú rút lui vì em cũng là phụ nữ. Em cũng muốn người em yêu sống một cuộc đời tự do nhất chứ không phải lúc nào cũng sống trong cảnh nơm nớp lo sợ .

Nghe Hương nói dứt lời Long đen Im lặng một lúc gương mặt cũng thay đổi thái độ. Hắn đưa một tay ôm lấy Hương vào lòng tôi nhìn thế này trong lòng không khỏi thầm khen ngợi. Hương đáng là người phụ nữ bên cạnh một người đàn ông có quyền. Cô ấy không chỉ xinh đẹp thông minh mà còn biết dịu dàng đúng lúc nữa.

Cô ấy thông minh khi xin cho Tú được sống nhưng lại biết lấy lòng Long đen như kiểu đang lo cho hắn thì thằng nào mà không mềm lòng cho được

Cả đám người im lặng hồi hộp chờ quyết định của Long đen tôi cũng hồi hộp không kém, đau lòng đến độ nước mắt khóc đến cạn kiện chẳng thể chảy ra nữa còn Tú tuy đau nhưng ngược lại mặt anh vẫn bình thản cố ôm lấy tôi và Cu Bo vào lòng anh. Cả căn nhà phút chốc bao phủ im lặng .

Loading...