Diệp Thù Yến nhắm mắt, ngửa đầu dựa vào sofa, thả lỏng cả người, dáng vẻ như một bức tranh đang câu dẫn người khác. Đường Noãn như nhớ ra điều gì đó trong trí nhớ mơ hồ ban nãy, ánh mắt không chịu khống chế mà nhìn vào yết hầu của anh... Cô nuốt nước miếng, gian nan nâng chân ôm hai tay, cuộn chặt trong góc ghế sofa, vừa không có cách nào phân tán suy nghĩ tung tung, vừa phải chống tại sự cám dỗ của kẻ gây ra tai họa, thật sự là khó chịu quá đi mất...
Khi câu nói đầy trách móc vang lên lần nữa, Diệp Thù Yến khẽ nhếch khóe miệng, anh phần nào hiểu được tính khí của Đường Noãn, đúng là thấy người khác gặp nạn, anh dễ chịu hơn nhiều.
Có lẽ là thật sự lo giữa Diệp Thù Yến và Đường Noãn xảy ra chuyện gì nên bác sĩ gia đình đến sớm hơn dự tính rất nhiều, ngay lập tức chạy tới phòng ngủ của Diệp Thù Yến.
Chắc Tôn Uyển Thu đang ở cùng với ba Diệp, đi theo sau là bà cụ Diệp, bà cụ thấy hai người họ thì thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì có Diệp Thù Thần đưa cho phương thuốc giải rượu, cộng thêm khi gọi điện thoại cũng đã nói rõ tình hình rồi nên bác sĩ rất nhanh đã chế ra được thuốc giải rượu đặc chế. Thuốc giải rượu này có tác dụng rất nhanh, Đường Noãn cảm nhận được cơ thể đã dịu đi nhiều, thay vào đó là cảm giác mệt mỏi, buồn ngủ. "May là tác dụng phụ của rượu thuốc này không lớn, nhưng thuốc này lại chứa thành phần gây ngủ, sẽ khiến người uống nó cảm thấy rất buồn ngủ, nếu như không có chuyện gì nữa thì cứ nghỉ ngơi đi, ngủ một giấc là không sao á”
Dù sao thì Giang Miểu cũng định uống nó, tất nhiên là cô ta sẽ không chọn loại nào gây ảnh hưởng lớn tới cơ thể.
Bác sĩ nhanh chóng đi sang phòng khác, bà cụ Diệp nói với Đường Noãn: "Ba mẹ và bà nội của cháu đều đến đây cả rồi, có muốn đi gặp họ một lát không?”
Hiển nhiên là muốn xem màn kịch chính của hôm nay, nhưng có sẵn lý do, đương nhiên là Đường Noãn muốn kéo dài, tuy cô cũng muốn nhanh chóng từ hôn, nhưng chỉ có thể giải quyết lén lút, ai lại muốn mất mặt trước công chúng chứ?
Cô xóa trán, cười khổ nói với bà cụ Diệp: "Bà ơi, cháu mệt đến mức không chịu nổi nữa rồi...”
DTV
Diệp Thù Yến đứng lên nói: "Có chuyện gì thì ngày mai hãy nói, hôm nay chúng cháu cần phải nghỉ ngơi.”
"Nhưng....”
Bà cụ Diệp có chút lo lắng: "Chuyện này không phải chuyện nhỏ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-92.html.]
“Chuyện gì vậy ạ?”
Diệp Thù Yến hỏi.
Bà cụ nhìn Đường Noãn, định nói thêm gì đó, nhưng Diệp Thù Yến lại lên tiếng trước: "Xem ra chuyện này cũng không lớn lắm.”
Thấy bà cụ vẫn muốn nói tiếp, anh giải quyết dứt khoát: "Lớn hay nhỏ thì cũng đã qua nửa ngày rồi, có gì thì để mai nói.”
Bà cụ Diệp chỉ đành từ bỏ: "Thế thì để quản gia sắp xếp cho Đường Noãn một phòng khác.”
Trong lòng Đường Noãn chợt vang lên tiếng chuông báo động, đi đến phòng khách, ở địa bàn của nhà họ Diệp, Diệp Thù Yến lại đang nghỉ ngơi, vậy chẳng phải bọn họ muốn giày vò cô thế nào thì mặc sức giày vò cô thế ấy sao?
[Không đi, không đi, không đi, mình không đi, mình muốn ở cùng một phòng với anh Thù Yến! Ở cùng một nơi với anh Thù Yến! Làm ơn làm ơn làm ơn, ngàn vạn lần đừng đồng ý....] Diệp Thù Yến đỡ trán, cô thật sự đã tìm ra được một cách hay, chẳng cần phải nói gì, rất thuận tiện.
"Không cần đâu ạ, cô ấy sẽ ở cùng phòng với cháu, chỉ cần mang bộ đồ ngủ đến là được.”
Quản gia sửng sốt, bà cụ Diệp nói: "Thế này thì không thích hợp cho lắm...”
Diệp Thù Yến thản nhiên nói: "Không có gì là không thích hợp, cô ấy là vợ chưa cưới của cháu.”
Sau đó quay sang nói với quản gia: "Chú đi sắp xếp đi.”
Quản gia nhìn sắc mặt của anh thì không dám nói gì hơn, bà cụ Diệp nhất thời không biết anh đang nghĩ gì, nếu đã xác định cô là vợ chưa cưới thì sao ban nãy vẫn còn dùng thuốc giải rượu?
Phải biết rằng ba Giang, ba Diệp, bọn họ đều sẽ không đồng ý.