Sau khi ăn xong uống trà, trợ lý Văn đưa văn kiện tới cho Diệp Thù Yến.
[Chuyện này có nên thông báo sớm cho Diệp tổng không nhỉ, rốt cuộc là mẹ quan trọng hay vợ quan trọng? Vì sao vấn đề khó khăn của Diệp tổng lại để cho tiểu trợ lý đáng thương như mình tới quyết định chứ... ]
Diệp Thù Yến nghe tiếng lòng rối rắm sụp đổ này, ngẩng đầu nhìn trợ lý Văn, lạnh nhạt hỏi: “Bên phía Đường Noãn có chuyện gì không?”
Bà Giang và Đặng Quỳnh nghe vậy đều im lặng, Giang Miểu cắn môiu khổ sở nhìn anh.
DTV
Diệp Thù Yến tựa hồ hoàn toàn không nhận ra bầu không khí đã thay đổi, trợ lý Văn lại càng bình tĩnh, mở liên kết weibo ra, đưa điện thoại di động cho anh xem.
Diệp Thù Yến nhìn tin tức trên đó, nhíu mày, nhàn nhạt liếc Giang Miểu một cái, trong ánh mặt hiện rõ vẻ không vui. Sắc mặt Giang Miểu trắng bệch, tựa hồ hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, trợ lý Văn tri kỷ giải thích: “Có người ở sân bay chụp được cảnh cô và bà chủ đứng đón Diệp tổng.”
“Vậy thì có cái gì?”
Đặng Quỳnh vừa cầm điện thoại di động lướt weibo vừa oán trách nói với Diệp Thù Yến: “Chỉ là chụp tấm ảnh, chứ đâu có làm cái gì không thể để người khác biết, con đó, cả ngày chỉ biết lạnh mặt hù dọa người ” ta...
Nói xong kéo tay Giang Miểu nói: “Cháu đừng để trong lòng, nó đáng ghét như vậy đấy.”
Giang Miểu thoáng thở phào nhẹ nhõm, xin lỗi Đặng Quỳnh: “Dì à, thật ngại quá, gần đây có nhiều chó săn theo dõi cháu, đáng ra cháu nên cẩn thận một chút, bây giờ cháu sẽ liên lạc với bọn họ xóa hot search ngay.”
[Dù sao cũng đã lên men lâu vậy rồi, nhiệt độ nên có cũng đã có… Tóm lại chúng ta đã được ship với nhau, dù anh ấy có tức giận, cũng không đến mức hủy hoại giấc mộng sự nghiệp của mình.]
Diệp Thù Yến nhìn cô ta thản nhiên nói: “Không cần.”
Dứt lời đứng dậy chuẩn bị rời đi. Đặng Quỳnh nhíu mày: “Con đi đâu đấy?”
Diệp Thù Yến nói: “Về nhà, ngày mai là đại thọ của bà nội, con phải trở về chuẩn bị.”
Đặng Quỳnh cau mày nói: “Con không về nhà ông ngoại với mẹ sao?”
Diệp Thù Yến nói: “Chờ xong thọ yến đã, ngày mai tương đối bận rộn, con còn phải đón Đường Noãn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-69.html.]
Nói xong cũng không đợi bọn họ nói gì thêm, lập tức rời đi.
Giang Miểu cắn chặt môi, Đặng Quỳnh đau lòng an ủi...... Bên này ra trợ lý Văn nói: “Lúc này mà xóa hot search, sợ là sẽ kích thích dục vọng tìm kiếm của cư dân mạng.”
Diệp Thù Yến nói: “Không cần xóa hot search, dùng chân tướng để gạt bỏ nó sẽ mang lại hiệu quả vừa nhanh vừa tốt hơn, hơn nữa thừa dịp nhiệt độ lần này, tuyên truyền một vài hạng mục công ty đi.”
Trợ lý Văn lập tức ngầm hiểu: “Được.”
Xem ra Diệp tổng vẫn rất thích cô Đường.
Diệp Thù Yến nhìn anh ấy một cái, chỉ cảm thấy tâm mệt mỏi, sao anh không biết trợ lý của anh nhiều chuyện vậy nhỉ, rõ ràng chuyện này có lợi với công ty hơn.
Xe đi ngang qua một cửa hàng hoa, trợ lý Văn dừng lại. Diệp Thù Yến hỏi: “Chuyện gì?”
Trợ lý Văn nói: “Anh tâm thời quyết định quay về chung cư, tôi chưa kịp chuẩn bị hoa tươi.”
Diệp Thù Yến nhớ tới hộp Viagra kia, lạnh lùng nói: “Không cần.”
Không chỉ không có hoa, quà cũng không có.
Lúc Đường Noãn đứng ở cửa nghe Diệp Thù Yến lạnh như băng nói với cô một câu: “Ngày mai mười một giờ tôi tới đón em.”
Sau khi xoay người rời đi, quả thực không hiểu ra sao.
Phải biết rằng dựa theo lệ thường, xảy ra chuyện như thế, nếu Diệp Thù Yến đi công tác bên ngoài, lúc về hiển nhiên sẽ mang một món quà tới trấn an cô, xem như là xin lỗi, dù sao anh cũng đã dính scandal với người phụ nữ khác mà.
Kết quả cô còn chưa tức giận, tự anh đã tức giận rồi.
Người ta nói rằng nếu một người đàn ông tức giận thì đó chính là sự thật.
Đường Noãn thở dài, quả nhiên đàn ông rất thực tế, sắp hủy hôn nên ngay cả mặt mũi cũng không cho… Chậc.