Nghĩa Vụ Của Hôn Thê - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-04-14 10:39:30
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Noãn cười nói: “Trên đời này ai thích làm ăn lỗ vốn hả, cậu chịu lỗ đương nhiên là có điều cầu xin, cậu chờ hai ngày nữa, tớ cam đoan, nhiều nhất là một tháng hạng mục này sẽ có manh mối.”

Có số tiền bà chủ gửi lúc trước, không phải là không thể chờ thêm một tháng.

Tô San đồng ý.

Có vẻ nhà họ Giang quyết tâm muốn triệt để xử lý cô lại tiệc mừng thọ bà cụ Diệp, cho nên động tác trong và ngoài nước đều mạnh mẽ vang dội.

Trong nước, mấy ngày nay Giang Miểu mang theo Đường Tinh đi làm quen khắp nơi, ảnh gia đình Đường Tinh và nhà họ Đường cũng bị bới ra, mọi người lén bàn luận sôi nổi, chuyện Đường Noãn không phải con gái ruột thịt của nhà họ Đường, tựa hồ chỉ thiếu một tờ giám định là có thể kết luận luôn rồi.

Ở nước ngoài, Giang Thị nhắc lại điều kiện, Đường Noãn một mực không để ý tới.

Cho đến một ngày trước khi Diệp Thù Yến quay về, trợ lý của Giang thị vẫn hay tranh luận với Đường Noãn biến thành bản thân Giang Trạm.

Đương nhiên, thẻ đánh bạc cũng từ ngọc thạch bình thường biến thành khối ngọc bích phiêu hoa mà Đường Noãn đã xem qua.

“Khối ngọc này tôi đã cất giữ rất nhiều năm, bây giờ lấy ra cũng do thật lòng muốn kết bạn với tiểu thư Erica.”

Đường Noãn cũng không để ý đến giọng điệu cứng ngắc của anh ta, dùng tiếng Anh lưu loát vô cùng nhiệt tình nói: “Đương nhiên, anh là người bạn có thành ý nhất mà tôi từng gặp.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-61.html.]

“Nhưng anh yên tâm, tôi cũng sẽ không chiếm lợi không của anh, chuyện hạng mục, đến lúc đánh giá giá trị, tôi có thể giảm giá 20% cho anh!”Giang Trạm nghe vậy thì cả kinh, sự không vui khi bị ép đưa ngọc thạch ra trong nháy mắt biến mất, anh ta quá rõ ràng chỗ tốt của loại hạng mục này, đối phương lại muốn trực tiếp bán đi, thậm chí còn giảm giá 20%.

DTV

Nếu làm tốt, mặt mũi của nhà họ Giang ở chỗ Diệp Thù Yến có thể được tăng mạnh, khối ngọc thạch kia đổi rất đáng giá.”

Nghe nói tiểu thư Erica đang ở Yến Thành? Nếu tiện thì chúng ta gặp mặt nói chuyện đi, tôi giao ngọc thạch cho cô.”

Đường Noãn tiếc nuối nói: “Thật ngại quá, hai ngày sau tôi có chuyện quan trọng không tranh thủ đi được, nhưng dịp sau cũng được, anh quyết định đi.”

“Về phần khối ngọc thạch đó, anh để trợ lý nói chuyện với Tô San đi.”

Giang Trạm cho rằng cô không thấy thỏ không thả chim ưng, nhưng hạng mục này khiến anh ta cảm thấy sự cẩn thận của đối phương cũng có thể hiểu được, hơn nữa giao dịch với Tô San còn an toàn hơn so với Erica chưa từng gặp mặt này. Dù sao thân phận thật sự của Tô San cũng đã nhìn thấu, chạy thế nào cũng không thoát.

Sau khi xác định chi tiết, Giang Trạm khách sáo nói một câu: “Nhà họ Giang chúng tôi cũng có chút mặt mũi ở Yến Thành, nếu tiểu thư Erica cần gì thì có thể tìm tôi bất cứ lúc nào.”

Đường Noãn cười rộ lên: “Đã sớm nghe qua đại danh của Giang Thị, hôm nay tiếp xúc mới phát hiện danh bất hư truyền, tôi đây đành cảm ơn Giang Tổng trước. Để trao đổi, nếu anh có yêu cầu gì, tôi cũng sẽ cố gắng thỏa mãn.”

Giang Trạm nghe vậy, trong lòng khẽ động: “Thật đúng là muốn nhờ tiểu thư Erica giúp một việc nhỏ...”

Cúp điện thoại, tâm trạng Đường Noãn vô cùng tốt, cầm lấy điện thoại di động thường dùng trong nước im lặng hồi lâu. Chút lãi này đã thu được, kế tiếp sẽ chuẩn bị nghênh đón cuồng phong bão táp, mưa to bây giờ, chính là tiền của ngày sau! Tin tức trên điện thoại di động đã bùng nổ, nhóm wechat đều là tin tức 99+, 999+, không biết còn tưởng rằng cô là ngôi sao sập nhà nào đó.

Đường Noãn còn chưa mở nhóm, Đường Dị đã gọi điện thoại đến trước. Giọng điệu của đối phương mang theo vẻ vui sướng cười trên sự đau khổ của người khác: “Tôi đã nói chị giống như kẻ trộm, cuốn gói hết đồ đạc trong nhà đi, hóa ra là lo lắng cho kế sinh nhai sau này à... Nhưng không phải đồ của chị, cho dù chị có cầm, cũng chỉ là tạm thời giữ chúng mà thôi, cuối cùng vẫn là vật về nguyên chủ...”

Loading...