Nói xong tâm trạng rất tốt đi thu dọn đồ đạc, vừa sắp đồ vừa nói với Chu Ba: “Anh Chu, đêm nay tôi đi tìm anh Thù Yến, phiền các anh sắp xếp cho chúng tôi một bữa tmối dưới ánh nến...”
Mà Đường Thắng An và Đường Dị đã không còn tâm tình cãi cọ với cô, Đường Thắng An còn cố ky Chu Ba nên chỉ dặn dò qua loa hai câu, Đường Dị thì đã sốt ruột đi báo tin cho Giang Miểu.
Nghe tiếng bước chân vội vã rời đi của đối phương, Đường Noãn không khỏi nhếch khóe miệng.
Trong sách Giang Miểu ép cô tự loạn trận tuyến, lần này đến lượt cô ta... Chỉ là không biết nữ chính thông minh xinh đẹp có thể giữ được bình tĩnh hay không.
Buổi tối khi nhìn thấy đối phương trong thang máy tiểu khu Vân Đỉnh, Đường Noãn không khỏi nở nụ cười, phản ứng của Giang Miểu còn vội vã hơn cả tưởng tượng của cô.
Đường Noãn dọn đồ đạc từ nhà cũ nhà họ Đường ra ngoài, còn tranh thủ hù dọa Giang Miễu thêm một lần, tâm trạng cực kỳ tốt. Nhưng mà chờ đến lúc bắt đầu xắp xếp lại đồ đạc, lại càng ngày càng cảm thấy tiếc nuối, mặc dù chỉ là một vợ chưa cưới trên danh nghĩa, nhưng Diệp Thù Yến vẫn cho cô đãi ngộ hậu hĩnh như vậy. Đồ trang sức, ngôi nhà hiện tại, thậm chí đồ gia dụng cũng là trợ lý đời sống của anh chuẩn bị cho cô.
DTV
Về phần tình cảm, tuy rằng anh vốn dĩ không biết sở thích của cô, nhưng quản gia của anh, trợ lý của anh lại rất rõ ràng! Giống như đá quý mà trợ lý Văn chọn, hay bữa sáng quản gia Chu chuẩn bị cho cô, đều rất hợp gu và khẩu vị của cô.
Về mặt đối ngoại càng không cần phải nói, ngay từ đầu cô dám cứng rắn chống lại nhà họ Giang cũng là bởi vì cô biết có anh ở sau lưng. Đường Noãn thở dài ngã xuống sô pha, cuộc sống như giờ thoải mái biết bao!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-50.html.]
Đáng tiếc, trong lòng Diệp Thù Yến lại có Giang Miểu, có lẽ bây giờ chính anh còn chưa ý thức được, nhưng dựa theo cốt truyện trong sách, anh vẫn sẽ nhận ra thôi. Nghĩ đến kết cục thê thảm của mình ở trong sách, Đường Noãn bĩu môi, cô mới không thèm yêu đương, người động tình thật sự rất dễ nổi điên.
Cô chỉ muốn có một cuộc sống thoải mái, có đủ tiền là được rồi. Ừm, vẫn là tranh thủ thời gian hủy hôn trước.
Nghĩ tới đây, Đường Noãn đứng dậy đi vào thư phòng lấy USB ra, hệ thống này vốn là đồ báo đáp của cô chuẩn bị cho Diệp Thù Yến —— bởi vì bị viêm màng túi, mỗi lần tới ngày lễ, quà cô đáp lễ cho Diệp Thù Yến đều chỉ có thể tính là quà "tinh thần", nếu bàn tới giá trị, so với những đồ anh cho, thật sự là không bằng chín con trâu so với một cọng lông. Lúc trước cô cho rằng không lâu sau bọn họ sẽ kết hôn, vợ chồng một thể, của hồi môn này cũng đủ để thể hiện giá trị của cô, sau đó cô tiếp tục chậm rãi kinh doanh, một ngày nào đó cô có thể trợ giúp cho anh.
Cũng không phải vì tình yêu, chỉ là cô vẫn tin tưởng vững chắc, quan hệ "cùng có lợi cùng thắng" mới có thể vững chắc lâu dài, người không có bất kỳ giá trị nào có thể bị vứt bỏ mọi lúc mọi nơi. Nhưng nếu bây giờ muốn hủy hôn, tình huống lại không giống thế.
"Giảm giá 20% đi.”
Đường Noãn có chút đau lòng. Chuyện hạng mục, nhất là loại dự án phát triển bền vững này, nhượng lại cho Diệp thị mới là cách tốt nhất để hai bên cùng có lợi, tiền của tất cả mọi người mới có thể cuồn cuộn không ngừng. Nhưng cùng với đó, hai bên cũng phải hợp tác làm việc với nhau.
Bây giờ Đường Noãn chỉ muốn cách các nhân vật chính xa xa một chút, cho nên chỉ có thể lựa chọn một phương thức chịu thiệt thòi nhất —— trực tiếp bán đi.
Đương nhiên, một mặt là cắt đứt liên hệ với Diệp Thù Yến, quan trọng nhất, cũng vì báo đáp ân tình mấy năm nay anh đối xử với cô rất tốt, còn làm chỗ dựa cho cô.
Dù sao sau khi từ hôn, những châu báu trang sức kia, cô cũng không tiện trả về cho anh, còn có căn nhà này...