Diệp Thù Yến hoàn toàn không quan tâm, anh chưa bao giờ để bà ta vào mắt, trước đây anh không thực sự hiểu ý nghĩa của gia đình, ngôi nhà cũ của nhà họ Diệp đối với anh mà nói chỉ là nơi nghỉ ngơi hoặc là nơi đánh dấu chủ quyền. Nhưng hiện tại anh nhìn thấy người một nhà Đường Kim Hâm thì đần đần hiểu được ý nghĩa của gia đình, đây không phải là nhà của anh, chỉ đơn giản là một nơi để tuyên thệ chủ quyền, đợi sau khi mọi chuyện kết thúc thì anh sẽ có tô ấm của riêng mình...
Nghĩ đến đây, lòng anh không khỏi mềm đi.
Sau đó lần lượt lại có thêm mấy người đến, đều là người trẻ tuổi làm việc trong gia tộc, chủ đề nói chuyện cơ bản đều xoay quanh chuyện làm ăn. Bọn họ đều hiểu tính khí của Diệp Thù Yến, mỗi người đều tự do thoải mái giao tiếp với nhau đủ thứ từ trời nam đến biển bắc.
Có điều họ vẫn nhận thấy sự khác biệt ở Diệp Thù Yến, trước đây anh rất lạnh lùng ít nói, nhưng bây giờ lại rất nghiêm túc lắng nghe bọn họ nói chuyện, thỉnh thoảng đối với những chủ đề thú vị thì anh cũng sẽ chen miệng vào, ấy có khi lại trở thành ý tưởng, gợi ý cho bọn họ, làm bọn họ thu được lợi ích không nhỏ.
Năm nay dường như anh không hứng thú lắm với các hạng mục và những thứ tương tự, thay vào đó, anh hay hỏi về một số phong tục văn hóa dân gian hay những chuyện lặt vặt hàng ngày, còn thường xuyên nhìn vào điện thoại, xem được một lúc thì lại bật cười.
Sự thay đổi không thể nói là không lớn, Tạ Phi Minh vừa định mở miệng thì bị em trai ngăn lại: “Đừng hỏi. Đừng có hỏi cậu ấy.”
Tạ Phi Triết nhìn Diệp Thù Yến, hôm nay anh đây nhất quyết sẽ không để cho cậu khoe khoang đâu, chó Diệp.
Tuy nhiên anh ta không cho hỏi, ngược lại càng khiến cho Tạ Phi Minh tò mò hơn: “Sao vậy? Cậu bị em ấy nắm được điểm yếu gì à?”
Diệp Thù Yến thản nhiên nói, "Không có, chắc là biết tôi đang nói chuyện phiếm với Noãn Noãn, cậu ta là một con ch.ó độc thân, sợ sẽ tức cảnh sinh tình, đau lòng ghen tị mà thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-415.html.]
Tạ Phi Triết: …
Mọi người sửng sốt, ngay sau đó liền phản ứng lại, không nhịn được bật cười, không ngờ Diệp Thù Yến còn biết nói đùa đấy. Nhưng điều khiến người ta ngạc nhiên hơn nữa là Diệp Thù Yến lại trực tiếp đứng dậy nói: “Đừng chỉ ngồi ở đây, hiếm khi có ngày nghỉ, đi xuống chơi một lúc đi.”
DTV
Tạ Phi Triết âm dương quái khí cười lạnh: “Ây da, cỗ máy làm việc lại biết nói những lời vậy ư, thật khiến người khác ngạc nhiên đó nha.”
Diệp Thù Yến lạnh nhạt liếc nhìn anh ta một cái: “Ừm, một người không có người yêu như cậu không thể nào hiểu được thú vui của việc nghỉ ngơi đâu.”
Tạ Phi Triết tức đến nghiến răng nghiến lợi, mọi người không nhịn được cười, không ngờ người lạnh nhạt như Diệp Thù Yến lúc nói đến chuyện tình yêu lại trẻ con như vậy. Có điều đối với bọn họ mà nói, sự thay đổi của Diệp Thù Yến nhìn khá thuận mắt, trông anh như này càng giống người hơn rồi. Phòng giải trí nằm ở tầng hầm, được chia thành nhiều khu vực hoạt động, Diệp Thù Thần đang chơi bi-a với một vài người trẻ tuổi, Tạ Phi Triết muốn báo thù nên đã chọn một phòng chơi bài: “Đến chơi mạt chược đi.”
Diệp Thù Yến không biết chơi mạt chược, hôm nay nhất định anh ta phải lừa anh một vố tiền. Mấy người nhìn Diệp Thù Yến, bọn họ đều biết đánh mạt chược, tuy rằng công việc của bọn họ cũng bận rộn nhưng cũng không biến thái như Diệp Thù Yến, lúc nghỉ ngơi vẫn cùng chơi với các trưởng bối trong nhà.
Nhưng Diệp Thù Yến lại gật đầu nói; “Được.”
Thế là bọn họ vào phòng chơi bài, bốn người chọn một bàn mạt chược, Tạ Phi Triết còn cảnh cáo hai người còn lại chỉ xem chứ không được dạy Diệp Thù Yến.
Trong lòng mọi người ít nhiều đều có hứng thú xem náo nhiệt, dù sao thì dưa của Diệp Thù Yến cũng không thấy được nhiều, cho nên hai người họ đều mỉm cười gật đầu.