Lúc này đây, cô thật sự cảm nhận được tình cha con ổn trọng như núi, để cho cô mặc kệ ở bên ngoài có gặp bao nhiêu mưa gió bão bùng cũng không chút sợ hãi, bởi vì cô có chỗ có thể trở về... Ngay cả thái độ của Diệp Chính Hồng và Đặng Quỳnh cũng trở nên trịnh trọng, khi đối mặt với một người bình thường, bọn họ có thể làm bộ bình đị gần gũi và tử tế dễ gần, nhưng khi đối mặt với một người cha, bọn họ đều bình đẳng, nhất định phải trịnh trọng đối xử.
Sắp kết thúc, Đặng Quỳnh lấy một hộp quà từ trong túi ra đưa cho Đường Noãn, biểu cảm mặc dù có chút không được tự nhiên, nhưng lời nói rất chân thật: "Đây là ba dì đưa cho dì, dì cũng chỉ có một đứa con trai là Thù Yến, cũng biết tính cách của nó, nhận định cháu thì cả đời nhất định là cháu, thế thì truyền lại cho cháu, hy vọng sau này hai người có thể vui vẻ hạnh phúc, trăm năm hòa hợp.”
Đường Noãn mím môi, trịnh trọng nhận lấy: "Cám ơn bác gái.”
Đặng Quỳnh rõ nhiên cũng không quen ở chung với Đường Noãn như vậy, ho nhẹ một tiếng nói: "Không cần khách sáo, sau này chính là người một nhà.”
DTV
Lại nói: "Cha mẹ cháu không tệ.”
Đường Noãn lộ ra nụ cười, Đặng Quỳnh cũng nhếch khóe miệng.
Lúc kết thúc rời đi, Diệp Thù Yến không nhịn được hỏi Thẩm Kim Hoa: "Dì Thẩm, về hôn lễ...”
Thẩm Kim Hoa nhìn vẻ mặt của anh: "Ngày cưới làm sao? Có gì băn khoăn?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-369.html.]
Diệp Thù Yến nói: "Hình như cháu nghe nói Đường Nguyệt có bạn trai...”
Trầm Kim Hoa phản ứng lại, cười nói: "Không cần quản con bé, cho dù có cũng chưa nhất định có thể ổn định, cháu và Noãn Noãn đính hôn đã ba năm rưỡi rồi, ngày cưới hai đứa cứ thương lượng, đến lúc đó chúng ta tính ngày là được.”
Bà ấy nói xong lại cảm thấy buồn cười, phát hiện Diệp Thù Yến ở phương diện này có thể là do không có trưởng bối giúp đỡ, hoàn toàn không hiểu: "Nếu con bé ấy có tình cảm ổn định vị hôn phu nhất định để cho con bé kết hôn trước, nhưng không có, ai đính hôn trước thì người đó kết hôn trước.”
Diệp Thù Yến: . . . Tuổi trẻ thiệt thòi, nói như vậy, vậy anh có thể gọi trợ lý Văn trở về không? !
Hy vọng anh ta còn chưa theo đuổi thành công. Nguyện vọng của Diệp Thù Yến nhất định không thể thực hiện được, bởi vì buổi tối bọn họ đã nhận được điện thoại của bệnh viện. Lúc đó Diệp Thù Yến thiếu chút nữa muốn lột sạch quần áo của Đường Noãn. Buổi sáng sau khi cha mẹ hai bên gặp mặt, hai người vì chúc mừng mà buổi chiều đến khu vui chơi, từ lần hẹn hò ở trung tâm thương mại trước, Diệp Thù Yến hình như cũng thích loại phương thức hẹn hò bao phủ trong dòng người, không có kế hoạch gì.
Bởi vì sự không chắc chắn không biết giây sau gặp phải điều gì, đối với hai người mà nói bất cứ lúc nào cũng có bất ngờ và kích thích. Ví dụ như sau khi ngồi trên đu quay, Diệp Thù Yến chú ý đến một cặp tình nhân ở khoang phía trước, đột nhiên không thầy tự hiểu đến tình tiết lãng mạn trong phim thần tượng. Sau đó Đường Noãn bị anh ấn lên ghế hôn đến đỏ mặt tim đập, trong bầu không khí cực kì kích thích, sau đó Diệp Thù Yến gần như không giữ được nữa, bàn tay không nhịn được đưa vào quần áo của cô... Đường Noãn theo bản năng co lại một chút, Diệp Thù Yến lập tức ngừng lại, anh buông cô ra, chuẩn bị đứng dậy khôi phục cảm xúc. Đường Noãn lại đột nhiên đưa tay ôm cổ anh ấn xuống...
Đường Noãn hôn anh, nhỏ giọng nói: "Không phải em không muốn, chỉ là có chút không quen.”
Bây giờ đã có danh phận, cũng được phụ huynh đồng ý, cô cũng không giả bộ, chỉ là lần đầu tiên... Diệp Thù Yến hôn lên trán cô, ngồi dậy nghiêm túc sửa sang lại quần áo của cô, sắp đến điểm cuối của vòng đu quay. Sau khi Đường Noãn nhận thức thì có chút ngại ngùng, còn đang ở bên ngoài, rốt cuộc cô vừa nói mấy lời táo bạo gì đây...