Nghĩa Vụ Của Hôn Thê - Chương 368

Cập nhật lúc: 2025-04-20 00:09:22
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng mà khi Diệp Thù Yến hứa hẹn phân gia, cũng cho Diệp Thù Thần một vị trí tổng giám đốc tại chỗ, Diệp Chính Hồng lập tức tích cực phối hợp, về phần Đặng Quỳnh, bà sẽ không làm chướng ngại vật giữa những người yêu nhau, Diệp Thù Yến lại hiếm khi yêu cầu với bà, cho nên bà cũng tận tâm tận lực thực hiện. Ngày được chọn là trước Giáng sinh, địa điểm cũng chọn ở khách sạn nhà họ Diệp. Lúc Đường Noãn theo Đường Kim Hâm và Thẩm Kim Hoa đến, Diệp Chính Hồng và Đặng Quỳnh đã chờ từ trước, nhìn thấy thái độ của bọn họ cũng rất khách sáo, cái này khiến cho vợ chồng Đường Kim Hâm thả lỏng không ít.

Cũng không phải căng thẳng, mà là nếu đối phương biểu hiện ra một chút thiếu tôn trọng với Đường Noãn, bọn họ đành phải thất lễ.

Kết quả từ đầu đến cuối đều rất hài hòa, thậm chí Diệp Thù Yến còn tặng cổ phần quản lý khách sạn làm sính lễ cho Đường Noãn lại chỗ, Diệp Chính Hồng cũng cười tủm tỉm.

Cái này khiến cho vợ chồng Đường Kim Hâm kinh nghi bất định, mặc dù bọn họ là nhà giàu mới nổi, nhưng cũng không ngốc, hơn nữa Đường Noãn ở trong giới đó, gần đây bọn họ cũng hiểu được không ít, cổ phần này tương đương với quyền quyết định có được mảng quản lý khách sạn, nếu đổi lại nói thẳng ra một chút, so ra cũng không kém tập đoàn Đường Lễ của Đường Thắng An —— khách sạn của Diệp thị lớn hơn nhiều so với chuỗi cửa hàng của tập đoàn Đường Lễ.

Diệp Thù Yến nói: "Hệ thống Noãn Dương vốn là do Noãn Noãn khai thác, cô ấy có quyền nói chuyện đối với sự phát triển của mảng này, trong tương lai cũng càng có lợi, những cổ đông khác cũng không có ý kiến.”

Anh nhìn về phía Đường Noãn: "Vợ chồng chúng ta một thể, sẽ tiếp tục tiến lên, đây xem như là một lời hứa của tôi với cô ấy.”

Đường Noãn nhìn anh cười.

DTV

Mặc kệ như thế nào, đây là xem trọng con gái, vợ chồng Đường Kim Hâm không có không đồng ý.

Về phần của hồi môn của Đường Noãn, Đường Kim Hâm nói: "Chúng tôi đi hai trăm triệu tiền mặt, ngoại trừ tòa nhà Huy Hoàng hiện tại của con bé, lại thêm 3 tầng.”

Đường Noãn kinh ngạc: "Ba.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-368.html.]

Cái này quá nhiều rồi. Đường Kim Hâm sờ sờ đầu cười nói: "Noãn Noãn con cũng đừng ngại ít, bốn đứa con nhà chúng ta, ba mẹ nhất định phải công bằng, những thứ khác chờ ba mẹ lúc trăm năm rồi nói sau.”

Đường Noãn nhíu mày: "Ba, ba đang nói cái gì vậy.”

Đường Kim Hâm cười sờ sờ đầu cô: "Tóm lại, mặc kệ các con ai gả cao lấy tốt, sính lễ của hồi môn đều giống nhau, nhưng...”

Ông ấy nhìn về phía Diệp Chính Hồng, vẻ mặt cười ha hả đột nhiên trịnh trọng: "Tình huống nhà chúng tôi không giống các anh, mặc dù không có cổ phần linh tinh, nhưng con cái nhà chúng tôi cũng là bảo bối của chúng tôi.”

“Lời thô tục trước đây của tôi, nhà chúng tôi tới bây giờ chưa từng nghĩ tới trèo cao, sở dĩ gả cho mấy người, là bởi vì con gái thích Thù Yến.”

Ông ấy nhìn về phía Diệp Thù Yến nói: "Lời này cũng là nói với cháu, bây giờ tình cảm của hai đứa tốt, đương nhiên cái gì cũng tốt, nhưng nếu như lỡ có một ngày cháu cảm thấy con bé không tốt, không sống nổi nữa, thì trả lại về cho tôi, chúng tôi dễ hợp dễ tan.”

Đường Noãn không khỏi cắn môi: "Ba.”

Đường Kim Hâm nhìn cô cười nói: "Con cũng vậy, mặc dù nhà bọn họ nhà cao cửa lớn, nhưng nhà chúng ta cũng không phải không được. Bản thân con có bản lĩnh, ba mẹ cho con những thứ này giá trị cũng không thể so sánh với bọn họ, nhưng ý nghĩa giống nhau, không phải có câu nói kia nói, không quan tâm cho con bao nhiêu, mà quan tâm đối phương có được bao nhiêu lại cho con bao nhiêu sao?”

“Đây chính là nói cho con biết, nói cho bọn họ biết nói cho tất cả mọi người biết, Noãn Noãn chúng ta có người yêu thương, nếu cảm thấy ủy khuất thì trở về, ba mẹ vĩnh viễn ở phía sau con.”

Đường Noãn không kìm lòng được cầm tay ông ấy, hốc mắt đỏ lên: "Ba.”

Loading...