Diệp Thù Yến nói, "Không sao, hắn là có món ăn không cay.”
Đường Noãn dở khóc dở cười: "Trong ẩm thực Tứ Xuyên không có bao nhiêu món ăn không cay.”
Anh đang nghĩ cái gì vậy?
Diệp Thù Yến nâng cằm về phía quầy thu ngân: "Giảm giá 8%.”
Đường Noãn muốn cười lăn ra, đường đường là tổng giám đốc Diệp lại ham giảm giá món mà mình không thích ư? Chờ đến khi liếc thấy một đôi nam nữ tính tiền, cô cuối cùng cũng hiểu được ý đồ của Diệp Thù Yến.
Thì ra vì phòng ngừa có người mạo danh cặp tình nhân, trước khi thanh toán đối phương phải xuất trình ảnh chụp chung của đôi tình nhân trước đó của bọn họ, hoặc là phóng khoáng một chút trực tiếp hôn nhau.
Đường Noãn tiếc xéo anh nói: "Diệp tổng, sao anh lại buồn cười như vậy chứ?”
Cô cũng không tin Diệp Thù Yến có thể hôn cô trước mặt mọi người. Diệp Thù Yến nhìn đội ngũ phía trước làm bộ không nghe thấy, ngược lại nói: "Chúng ta không có ảnh chụp chung.”
Đường Noãn sửng sốt, mới nhớ tới tối hôm qua hai người bọn họ mới chính thức ở với nhau, đúng thật là không có ảnh chụp chung, đừng nói là chụp chung, ngay cả ảnh chụp của đối phương cũng không có.
Thế chẳng phải là chỉ có thể hôn chứng minh sao? Anh có thể làm được không?
Đường Noãn bắt đầu có chút hoài nghi, cô lập tức lôi kéo Diệp Thù Yến muốn đi: "Chúng ta đi nơi khác ăn đi.”
Diệp Thù Yến lại không nhúc nhích, cánh tay ôm bả vai cô lấy điện thoại di động ra nói: "Đúng lúc chờ có hơi nhàm chán, chụp mấy tấm ảnh đi.”
Đường Noãn trừng mắt: "Anh không nghe người ta nói sao? Bây giờ chụp thì không được sao?”
Diệp Thù Yến nói: "Ai nói anh cho bọn họ xem?”
Thấy Đường Noãn khó hiểu, anh giải thích: "Ảnh chiều nay em gửi cho anh nhỏ quá.”
Anh dùng ngón tay cái với ngón trỏ của mình so sánh: "Nhỏ như vậy không thể nhìn rõ được.”
Đường Noãn phản ứng lại, anh nói chính là cái sticker mà cô làm gói, không khỏi bật cười: "Đó là gói sticker, làm sao có thể lớn?”
"Ừm, cho nên chụp bằng điện thoại di động sẽ lớn một chút.”
Diệp Thù Yến nói: "Hôm khác mời đoàn nhiếp ảnh đến chụp mấy bộ ảnh cưới.”
Sao đột nhiên lại nhảy lên ảnh cưới chứ, Đường Noãn không nhịn được chửi bới: "Chẳng lẽ anh còn muốn treo trên tường văn phòng của anh?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-364.html.]
DTV
Diệp Thù Yến nói: "Em muốn thì chỉ cần nói.”
Đường Noãn xù lông: "Đương nhiên không thể! Không cần suy nghĩ!”
Diệp Thù Yến nói: "Vậy trước tiên dùng điện thoại di động đi.”
Nói xong liền bật chức năng chụp ảnh trên điện thoại lên. Thấy anh lại dùng camera thường, Đường Noãn vội vàng nói: "Không thể dùng cái này!”
Diệp Thù Yến nghi hoặc nhìn hai người trong ống kính: "Làm sao vậy?”
Đường Noãn nói: "Dùng camera thường chụp ảnh cho bạn gái, có phải anh có ý kiến với em không?”
Vừa nói vừa mở điện thoại của mình ra.
Diệp Thù Yến nhìn cô mở máy ảnh chỉnh sửa ra, chọn bộ lọc thích hợp với ống kính, nói: "Không cần phiền phức như vậy.”
Anh chỉ vào mắt mình: "Bộ lọc Tây Thi, đẹp nhất.”
Đường Noãn còn chưa kịp phản ứng, trái lại cô gái ở phía trước bật cười trước, quay đầu lại nhìn Đường Noãn cười nói: "Bạn trai cô thật sự biết nói chuyện mà.”
Lại kéo bạn trai của mình: "Học người ta chút đi.”
Đường Noãn còn chưa nói gì, Diệp Thù Yến đã lễ phép nói: "Cám ơn.”
Không biết vì sao, Đường Noãn luôn cảm thấy đáy mắt anh lộ ra vẻ kiêu ngạo mơ hồ.
Phải làm sao đây, cô ấy lại muốn cười, thật dễ thương.
Diệp Thù Yến ho nhẹ một tiếng, nhìn điện thoại di động trong tay cô: "Chỉnh xong chưa?”
"A, chỉnh xong rồi.”
Đưa điện thoại di động cho anh: "Anh chụp đi, cánh tay của anh dài, chụp đẹp.”
Diệp Thù Yến cũng không nói nhiều, xem mình là một cây gậy selfie, Đường Noãn tựa vào vai anh chỉ huy: "Lên trên một chút, ừm, nghiêng ống kính một chút... Được rồi, chụp đi.”
Sau đó, Diệp Thù Yến không biết ấn cái gì, không chụp ảnh, mà màn hình lại trực tiếp tối đi.
Đường Noãn, Diệp Thù Yến...