Trong lòng cô thật ra rất giống người nhà Đường Kim Hâm, khao khát những pháo hoa tươi sống này. "Hình như quảng trường Thịnh Thế có hoạt động, chúng ta đến đây chơi được không?”
Anh trực tiếp hỏi Đường Noãn.
Đường Noãn có chút kinh ngạc: "Anh có thể sao?”
Cô thích náo nhiệt, nhưng Diệp Thù Yến thì không thích.
Diệp Thù Yến khẽ cười: "Đương nhiên có thể, anh chỉ cần có em là được.”
Đáy lòng Đường Noãn dâng lên ngọt ngào, trêu chọc nói: "Diệp tổng gần đây miệng của anh rất ngọt nha.”
Diệp Thù Yến ý ngoại ngôn tại: "Ừm, bởi vì gần đây ăn mật.”
DTV
Không hiểu sao Đường Noãn lại hiểu ý của anh, theo bản năng sờ sờ môi mình, hai má nóng lên, càu nhàu nói: "Lưu manh.”
Diệp Thù Yến sửa lại: "Đó là tôn trọng vị hôn thê, cho dù là lưu manh, đó cũng là lưu manh đứng đắn...”
Lưu manh đứng đắn là cái quỷ gì, Đường Noãn bị chọc cho bật cười.
Hai người cứ như vậy ầm ĩ một chỗ, lại một đường ầm ĩ đến quảng trường Thịnh Thế. Trên quảng trường đúng thật rất náo nhiệt, hóa ra tuần sau đã là Giáng sinh, mặc dù chưa bắt đầu chính thức mở hoạt động, nhưng đã có không ít quầy hàng được bày ra, cho nên có không ít người tụ tập. Cả hai vẫn còn đói, cho nên bọn họ quyết định đi ăn tối trước. Diệp Thù Yến hủy bỏ nhà hàng đã đặt trước, lúc này hai người vừa đi vừa xem, thương lượng nên ăn cái gì, thật ra Diệp Thù Yến cũng không đặt nặng yêu cầu ăn uống gì, cho nên chủ yếu vẫn là Đường Noãn chọn.
"Sủi cảo sao? Hay thôi vậy, em cảm thấy sủi cảo ở đây chắc chắn không ngon như bánh bao của ba em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-363.html.]
“Mì thì sao? Buổi tối ăn mì có phải có hơi không tốt không? Dễ đầy bụng?”
“Ẩm thực Vân Nam? Không biết có phải chính gốc không nữa.”
Diệp Thù Yến nắm tay cô, một đường nghe cô lải nhải cũng cảm thấy cực kì thú vị, quả nhiên trong hoàn cảnh như vậy cô càng thêm tươi tắn sinh động, cô vẫn có chút thói quen sinh động.
"A, đó là cái gì vậy?”
Đường Noãn bỗng nhiên chỉ chỉ về cách đó không xa, Diệp Thù Yến nhìn theo phía cô chỉ, chú ý tới hàng ngũ dài ở bên đó. Đường Noãn tò mò kéo anh tới gần: "Nhiều người như vậy, nhất định sẽ rất ngon.”
Kết quả sau khi nhìn thấy bảng hiệu lại phát hiện là một cửa hàng đồ ăn Tứ Xuyên, mùi vị hẳn là rất ngon, đáng tiếc cô và Diệp Thù Yến đều không thể ăn cay: "Nếu không chúng ta đi ăn cá nướng đi.”
Đường Noãn nắm tay Diệp Thù Yến định rời đi, Diệp Thù Yến dường như phát hiện ra điều gì đó, kéo cô đi về phía bên kia, rất nhanh đã nhìn thấy tấm biển bị đám người xếp hàng che khuất chúc mừng ông chủ cầu hôn thành công, cặp tình nhân ăn cơm đều được giảm giá!
Đường Noãn hoài nghi chữ này cũng là do ông chủ tự viết, lộ ra niềm vui to lớn. Cô cũng chú ý tới, thì ra người xếp hàng ở cửa đều là cặp tình nhân thành đôi. Cô không khỏi cười nói: "Xem ra ông chủ vui mừng đến điên rồi.”
Trước đây cô không thể hiểu được hành vi này, cầu hôn thành công bản thân mình hạnh phúc là được rồi, cũng không phải là minh tinh, nói với người lạ có ý nghĩa gì?
Nhưng bây giờ cô lại có thể hiểu được... Cô không khỏi nhìn về phía Diệp Thù Yến, cái loại tâm tình muốn cả thế giới đều biết tâm ý của mình đối với anh, loại ngọt ngào tràn đầy trong lồng n.g.ự.c này, thật sự muốn công bố cho thiên hạ, để cho tất cả mọi người đều biết cô ở bên cạnh anh hạnh phúc cỡ nào. Ánh mắt của Diệp Thù Yến đột nhiên dịu dàng xuống, anh đưa tay ôm lấy eo cô, cúi đầu cọ cọ vào trán cô, nhỏ giọng nói: "Nếu như ngại, thì thì cũng đừng nên quyến rũ anh ở chỗ này.”
Đường Noãn ôm lấy anh, vùi mặt vào n.g.ự.c anh hừ nói: "Ai quyến rũ anh chứ.”
Diệp Thù Yến hôn lên đỉnh tóc cô, sau đó dẫn cô đến cuối đội ngũ đứng xếp hàng.
Đường Noãn sửng sốt một chút: "Muốn ăn ở đây? Hai chúng ta đều không thể ăn cay mà?”