Diệp Thù Yến cười to: "Vậy sau này em không để ý tới anh thì anh cứ gọi như Đường Noãn cũng bị chọc cười: "Vô lại!”
Bữa cơm này Đường Noãn gần như không cần động đũa đã được Diệp Thù Yến đút ăn xong.
Lúc khôi phục lại tinh thần, chính mình cũng cảm thấy cực kì không thể tưởng tượng nổi, cô vậy mà lại làm ra chuyện giả tạo như vậy.
Mà Diệp Thù Yến cũng không có chút bóng dáng lạnh lùng gì, hai ba ngụm đã xử lý xong phần đồ ăn còn lại, lại đẩy cô đi súc miệng, hai người như sinh đôi thân thể cũng không tách ra, súc miệng xong Diệp Thù Yến lại kéo cô đến phòng nghỉ bên cạnh.
Đường Noãn tưởng là bảo cô nghỉ ngơi, kết quả sau khi cô nằm xuống, anh cũng chen chúc vào. Đường Noãn kinh hãi nói:" Này, anh không đi làm sao?”
Đây chỉ là một chiếc giường đơn nghỉ ngơi giữa giờ, hai người nằm vẫn có chút chật chội, hơn nữa Diệp Thù Yến cao gần 1m85, Đường Noãn gần như là dán lên tường.
Diệp Thù Yến đưa tay kéo cô về đặt vào trong ngực: "Anh cũng phải nghỉ ngơi một lát, tối hôm qua không ngủ ngon.”
Về phần vì sao ngủ không ngon... Anh cúi đầu nhìn Đường Noãn. Đường Noãn đã vùi vào lòng anh nhắm mắt lại giả bộ ngủ, hôm qua cô trực tiếp ném anh lại đúng thật có chút không có lương tâm, nhưng ai bảo anh đuổi trợ lý Văn đi chứ?
Diệp Thù Yến bật cười, bỗng nhiên hỏi: "Tối nay em có dự định gì?”
Đường Noãn lẩm bẩm nói: "Không phải đã nói rồi sao? Tối nay đi với chị cả.”
Diệp Thù Yến gạt mái tóc vụn bên má cô ra, cười nói: "Tối nay hẳn là không cần em ở cùng đâu.”
Đường Noãn nghi hoặc mở mắt ra: "Vì sao? Anh biết gì sao?”
DTV
Diệp Thù Yến nói: "Trợ lý Văn xin nghỉ rồi.”
Vẻ mặt của Đường Noãn lập tức hóng hớt: "Để làm gì?”
Diệp Thù Yến cười khẽ vỗ eo cô: "Không phải nói muốn ở đứng về phía chị cả em sao?”
Nói tình nghĩa chị em sâu đậm đấy. Đường Noãn cười ha ha: "Trợ lý Văn là trợ lý của anh, em lại không quản được.”
"Nhóc vô lại.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-357.html.]
Diệp Thù Yến cười: "Anh cũng không biết đi làm gì.”
Nói tới đây, anh lại cao thâm khó lường nói: "Nếu là vấn đề công việc anh còn có thể dự đoán một chút, nhưng cách thức xử lý tình cảm cá nhân của anh ta quả thực thần quỷ khó lường.”
Đường Noãn không nhịn được cười rộ lên, nghĩ như vậy cũng đúng, có thể nắm chặt chị cả của cô trong thời gian ngắn không phải người bình thường có thể làm được.
Diệp Thù Yến đề nghị: "Đi xem phim?”
Đường Noãn nghĩ đến chuyện xảy ra trong phòng chiếu phim tại nhà đêm qua, lập tức cảnh giác nói: "Không xem.”
Diệp Thù Yến nhìn cô: "Anh nói là đến rạp chiếu phim xem, em muốn đi đâu, hay là nói...”
Bên môi anh tràn ra một nụ cười xấu xa: "Em đang chờ mong cái gì vậy?”
"Đừng nói tung tung.”
Đường Noãn hừ nói: "Anh mới mong chờ!” Lại không ngờ Diệp Thù Yến ghé vào bên tai cô nói: "Đúng vậy, anh rất chờ mong.”
Đường Noãn bịt Lỗ tai, hai má có chút đỏ lên, đưa tay đẩy anh: "Tên lưu manh này, tránh xa em ra.”
Diệp Thù Yến đè cô lại: "Đừng lộn xộn, nếu không xảy ra chuyện em tự chịu trách nhiệm.”
Đường Noãn biết mình không đấu được anh, cực kỳ thức thời không nhúc nhích, vẻ mặt của Diệp Thù Yến thất vọng thở dài: "Thật là ngoan mà.”
Đường Noãn nhắm mắt lại làm bộ như không nhìn thấy, để tránh khiến mình tức giận.
Mà người được xưng là mệt mỏi muốn nghỉ ngơi lại bắt đầu nói chuyện: "Mẹ em vừa mới gọi điện thoại cho anh nói chuyện đính hôn, em cảm thấy chúng ta thuận thế quyết định hôn lễ luôn?”
"Tháng sau được không?”
Đường Noãn bị ép mở mắt ra, Diệp Thù Yến vì tỏ vẻ vô tội của mình: "Không phải anh sốt ruột, chủ yếu là mẹ em nghe nói Diệp Thù Thần muốn kết hôn trước, trong lòng không yên tâm.”
Nói đến đây, Diệp Thù Yến nói: "Nhưng mà trên Weibo anh không có tra được tin tức gì, em có biết là chuyện gì không?”