Diệp Thù Yến cân nhắc ưu nhược điểm, chống căm thản nhiên nói: "Thời gian một tuần.”
Trợ lý Văn: . . .
Tư bản lòng dạ hiểm độc! Đừng tưởng tôi không biết anh vừa mới theo đuổi được Đường tiểu thư! Anh dùng ba năm rưỡi, lại để tôi một tuần, hợp lý sao?
Vẻ mặt của Diệp Thù Yến không chút thay đổi nói: "Ba ngày.”
"Năm ngày!” Trợ lý Văn nói: "Còn có, tôi muốn nghỉ phép.”
Diệp Thù Yến cảm thấy yêu cầu này coi như hợp lý, gật đầu nói: "Thành giao.”
[Hôm nay là thứ sáu, buổi chiều sắp xếp công việc một chút, 5 ngày là bắt đầu từ tuần sau, cộng thêm hai ngày cuối tuần trước sau là được 9 ngày, đủ rồi.]
[Chậc, quả nhiên Diệp tổng vừa mới theo đuổi được Đường tiểu thư, chỉ số thông minh này đã giảm xuống, cảm ơn Đường tiểu thư, à không, không phải Đường tiểu thư, sau này chính là em gái.]
Diệp Thù Yến: . . .
Bây giờ anh đổi ý còn kịp không? Đương nhiên là không kịp, Văn Tinh Xuyên gần như là một phút cũng không trì trệ đi xử lý công việc trong thời gian nghỉ phép của anh ta. Diệp Thù Yến nhìn chằm chằm bóng lưng anh ta rời đi... Cầm điện thoại lên gọi điện thoại cho Đường Noãn.
Quên đi, coi như thương hại anh ta vậy, cho dù vượt qua khúc cua thì thế nào đây? Danh phận cũng không lấy được, còn phải xin nghỉ phép để theo đuổi người ta. Anh tốt xấu gì cũng có danh có phận đàng hoàng không phải sao, điện thoại muốn gọi lúc nào cũng có thể gọi, hừ. Bên kia gần như lập tức nhận điện, âm thanh nghe rất ngọt ngào: "Alo?”
Trên mặt của Diệp Thù Yến bất giác mang theo cười: "Em đang làm gì vậy?”
Đường Noãn cười nói: "Anh đoán xem?”
Sau khi Diệp Thù Yến nghe được giọng nói của cô bỗng nhiên có chút không nhịn được, anh đứng dậy cầm lấy áo khoác và chìa khóa xe, vừa hỏi: "Bây giờ em ở đâu? Em đã ăn gì chưa?”
Đường Noãn nói: "Ừm, ở chỗ Quý Vân, đang ăn... A, không nói nữa, em đột nhiên có chuyện, lát nữa lại gọi cho anh.”
Nói xong lập cúp điện thoại, Diệp Thù Yến cũng không nói gì, trực tiếp đi ra ngoài. Ra khỏi văn phòng lại gặp trợ lý sinh hoạt đang cầm hộp thức ăn đi tới, thấy thế ngẩn người: "Diệp tổng? Anh ra ngoài sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-354.html.]
Diệp Thù Yến nhàn nhạt gật đầu: "Ừm, đi tìm Noãn Noãn.”
Anh nhìn hộp thức ăn trong tay đối phương nói: "Đưa cho trợ lý Văn đi.”
DTV
“Hôm nay đi ăn cùng Noãn Noãn, " Anh nói xong lại mang theo chút không còn cách nào: "Bận rộn cũng sẽ không chăm sóc cho bản thân.”
Trợ lý sinh hoạt: . . .
Về phương diện này anh cũng không có tư cách nói người khác được chứ? Nhưng lời này làm sao nghe như khoe khoang vậy chứ? Trợ lý sinh hoạt vội vàng lắc đầu, hẳn là ảo giác, Diệp tổng đã đính hôn ba năm rưỡi rồi, cũng không đến mức bây giờ mới bắt đầu khoe khoang đấy chứ.
Cửa văn phòng bên cạnh mở ra, trợ lý Văn đi ra, đưa tay nhận lấy hộp thức ăn từ trong tay anh ta, hừ lạnh một tiếng: "Ấu trĩ!”
Anh ta nói cũng không lớn, trợ lý sinh hoạt nghi ngờ mình nghe nhầm: "Cái gì?”
Trợ lý Văn thản nhiên nói: "Không có gì.”
Sau đó giơ hộp thức ăn lên nói: "Tôi sẽ không khách sáo, cảm ơn anh.”
Sau đó tiền xoay người trở về. Trợ lý sinh hoạt có chút không hiểu lắm, làm sao Diệp tổng và trợ lý Văn đều kỳ quái vậy.
Bên này Diệp Thù Yến đi vào thang máy trực tiếp ấn xuống tầng hầm, nhưng khi đến tầng ba thì lại nghe thấy giọng nói mà anh nhung nhớ cả sáng nay: 【Anh ấy có biết không nhỉ?】
【Hì hì, không biết bất ngờ như vậy anh ấy có thích không đây.】
【Nhất định sẽ giật mình nhì? Sẽ thế nào đây? Sẽ bất ngờ đến mức chạy tới ôm mình xoay vòng tại chỗ sao? Hí~~】
Rõ ràng chính bản thân cô cũng không chịu nổi mình tưởng tượng, hình như run lên một chút: 【Vẫn là thôi đi, kinh khủng quá.】
Diệp Thù Yến không nhịn được bậc cười, hủy bỏ xuống tầng hầm, ấn lại nút tầng một, sao có thể có cô gái đáng yêu như vậy chứ?
Ừm, đây là cô gái của mình. Đáy mắt Diệp Thù Yến đều là ý cười.