Diệp Thù Yến không nhịn được lại hôn cô một cái: "Vậy tiếp theo em quyết định? Xem phim hay là đi ngủ?”
Đường Noãn vừa nghe đã biết tên này lại làm chuyện xấu, cố ý nói, "Đi ngủ đi, em mệt rồi, bye bye!"
Diệp Thù Yến lại ôm cô lên, đi về phía phòng ngủ: "Đến đến, vị hôn phu ngủ với em.”
Đường Noãn hét lớn giãy dụa:
"Anh cái tên lưu manh này, thả em xuống!”
Đáng lẽ anh nên nghĩ đến, bây giờ anh cực kỳ không biết xấu hổ.
Diệp Thù Yến ném cô lên sofa, hai tay chống hai bên người cô, nhìn chằm chằm vào cô cười nói: "Chọn cái gì?”
Đường Noãn dùng chân đá anh, tức giận nói: "Xem phim!”
Trong nhà có một phòng chiếu phim gia đình, gần đây Đường Noãn nghiên cứu dự án điện ảnh truyền hình, tần suất sử dụng cũng không ít.
Vì phòng ngừa tên nào đó lại muốn làm chuyện xấu, cô cố ý lựa chọn một bộ phim võ hiệp cực kỳ chính phái, cực kỳ trong sáng, tranh thủ không cho anh chút cơ hội giở trò gì. Nhưng mà cuối cùng cô phát hiện mình vẫn đánh giá thấp tâm cơ của anh rồi, toàn bộ ánh sáng trong phòng tối xuống, cô lại bất ngờ bị ấn ở trong ghế, trong bóng tối không nhìn rõ được cái gì, chỉ có cảm giác là cực kỳ rõ ràng, Đường Noãn bị buộc phải ngửa đầu lên, cảm giác được hơi thở nóng bỏng của đối phương. Cảm giác trái tim gần như nhảy ra khỏi lồng n.g.ự.c vậy... Trước khi mất đi năng lực suy nghĩ, cô còn đang nghĩ, rõ ràng hai giờ trước bọn họ mới xác định quan hệ yêu đương, tiến triển này có phải là quá nhanh rồi không...
DTV
Tiếng chuông điện thoại di động đột ngột vang lên, cuối cùng cũng đánh thức tâm trí của Đường Noãn, Diệp Thù Yến cũng thấy tốt lập tức thu lại, ngồi trở về ghế bên cạnh, vừa vuốt ve lưng cô giúp cô hít thở thông thuận, vừa hạ thấp âm lượng của bộ phim. Đường Noãn hít sâu vài hơi, trừng mắt nhìn anh một cái mới nhận điện thoại: "Chị, có chuyện gì vậy?”
Trong thanh âm Đường Nguyệt mang theo chút mệt mỏi: "Noãn Noãn, hôm nay em có tiện không? Xuống ngủ cùng chị đi.”
Đường Noãn sửng sốt một chút, không ngờ Đường Nguyệt lại đưa ra yêu cầu như vậy, nhưng cũng chứng minh cô ấy thật sự gặp phải chuyện, vội vàng nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-349.html.]
"Có thể, em xuống ngay đây.”
Diệp Thù Yến ở bên cạnh nghe vậy nhìn cô: "Làm gì vậy?”
Đường Noãn cất điện thoại đi, chuẩn bị ra ngoài: "Tối nay em ngủ với chị cả em.”
“Đêm nay?”
Diệp Thù Yến trợn tròn mắt: "Vậy còn anh thì sao?”
Đường Noãn bị anh chọc cười: "Anh là trẻ con sao?”
Cho dù không có Đường Nguyệt thì tối nay cô cũng không thể ngủ với anh, nghĩ hay lắm? Diệp Thù Yến giơ tay lên nhìn đồng hồ, đáng thương nói: "Giờ này thì anh phải trải qua thế nào đây?”
Đường Noãn vô tình nói: "Đừng quấy nữa, trước hôm nay anh trôi qua thế nào?”
Diệp Thù Yến đi theo phía sau cô ra khỏi phòng chiếu phim, thở dài: "Như xác không hồn.”
Đường Noãn lại bị anh chọc cười, cầm áo ngủ và đồ dùng cần thiết, kiễng chân hôn anh: "Vậy thì tiếp tục.”
Nói xong thật sự sợ mình không chịu nổi, vội vàng chạy ra khỏi cửa. Diệp Thù Yến nhìn bóng lưng cô, lấy điện thoại di động ra suy nghĩ khả năng khiến trợ lý Văn lần nữa tiến dần từng bước. Thất sách, không nên đuổi anh ta đi.
Đường Noãn xuống lầu, Đường Nguyệt đã rửa mặt xong nằm trên giường đắp mặt nạ, cũng không nhìn ra có gì khác thường. Thấy Đường Noãn đang quan sát mình, Đường Nguyệt mới cười nói: "Gần đây gặp chút chuyện, ngủ một mình có hơi sợ.”
Đường Noãn kinh ngạc, không ngờ Đường Nguyệt lại sợ hãi. Đường Nguyệt lại rất thản nhiên nói: "Chuyện này có gì không thể chứ, chị cũng sẽ gặp phải phiền toái, nhưng không tiện nói với ba mẹ, hai người họ cũng không hiểu gì, biết rồi rất phản ứng thái quá.”
Đường Noãn vẫn cảm thấy mới mẻ. Cô rất ít khi chia sẻ cảm xúc với người khác, bình thường nói chuyện với bọn Quý Vân cũng là những chuyện mọi người có thể đoán được, đối với người nhà Đường Thắng An thì còn không kịp giấu giếm, sợ bị đối phương nắm được nhược điểm.