Động tác của Diệp Thù Yến đột nhiên nhanh lên, Đường Noãn híp mắt nhìn lỗ tai ửng đỏ của anh, bỗng nhiên cười: "Anh Thù Yến, anh cảm thấy đồ không có tình ý, hay là cảm thấy là đồ trợ lý Văn tặng, cho nên ghen tuông?”
“ Diệp Thù Yến nhanh chóng bỏ trang sức cuối cùng vào trong túi, kéo căng mặt thản nhiên nói: "Cái gì trợ lý Văn tặng, đều là anh bỏ tiền, anh ta cùng lắm là nhân viên vận chuyển.”
Đường Noãn nói: "Vậy em suy nghĩ một chút, nếu đều là thứ anh tặng, hơn nữa trong mối quan hệ đính hôn vô tình vô nghĩa kia, nếu không có chút thứ gì làm em thích, thì bây giờ cũng không có cơ hội đa dạng như thế, cho nên em thấy những thứ này cũng rất có ý nghĩa.”
Diệp Thù Yến:"...”
Cái gì gọi là quan hệ đính hôn vô tình vô nghĩa?
Nhưng nhìn bộ dáng Đường Noãn, trực giác của anh nói đề tài này không dễ phản bác, lại thấy cô còn muốn mở miệng, Diệp Thù Yến bỗng nhiên tiến lên, ấn cô vào trên tường, trực tiếp cúi đầu chặn miệng cô lại...
Chờ hôn đến thân thể cô nhũn ra, ánh mắt mê ly, Diệp Thù Yến mới buông cô ra, nhẹ giọng nói: "Nếu như em thích, anh càng có nhiều thứ... ý nghĩa hơn, đều ở trên lầu, có muốn đi xem không?”
Đường Noãn tựa vào n.g.ự.c anh khẽ gật đầu.
Diệp Thù Yến mỉm cười, ừm, xem ra đồ trợ lý Văn tổng kết ra còn có chút tác dụng, cho nên có thể là bản thân anh ta không được.
Cuối cùng Đường Noãn vẫn không thể cùng Diệp Thù Yến đi xem thêm trang sức có ý nghĩa, bởi vì cô bỗng nhận được điện thoại của Thẩm Kim Hoa.”
Cái kia Noãn Noãn à, con biết trợ lý Văn là người thế nào không?”
Đường Noãn nghi hoặc: "Trợ lý Văn rất tốt, làm sao vậy?”
Diệp Thù Yến nghe cô nói trợ lý Văn, tiến lên ấn loa ngoài điện thoại của cô, chợt nghe giọng nói của Trầm Kim Hoa truyền ra: "Không phải nói năng lực làm việc, là tình huống gia đình, gì mà cuộc sống riêng tư có sạch sẽ không, có tiền sử tình cảm hay không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-346.html.]
Đường Noãn bị lời này của bà ấy hỏi đến trong lòng sợ hãi: "Sao đột nhiên hỏi cái này vậy?”
Đây không phải là mẹ vợ hỏi con rể sao? Chẳng lẽ mẹ cô biết trước đó trợ lý Văn chăm sóc cô tương đối nhiều, cho nên cảm thấy trợ lý Văn giỏi hơn Diệp Thù Yến...
Diệp Thù Yến cắn răng gõ đầu cô, miên man suy nghĩ cái gì, xem ra là hôn không đủ. Chợt nghe Thẩm Kim Hoa nói: "Đây còn không phải trợ lý Văn đột nhiên gọi điện thoại tới nói muốn chịu trách nhiệm với chị gái con sao?”
“Cái gì!”
Đường Noãn nhìn về phía Diệp Thù Yến, phản ứng đầu tiên lại là Diệp Thù Yến phải gọi trợ lý Văn là anh rể sao? Diệp Thù Yến: "...”
Đường Noãn nhìn mặt đen xì của Diệp Thù Yến mới phản ứng lại: "Chị cả và trợ lý Văn? Hai người bọn họ?”
Xảy ra chuyện gì?
Hơn nữa chịu trách nhiệm? Chịu trách nhiệm cái gì? Cô nhớ hai người bọn họ thủy hỏa không dung hòa được, không phải là chị gái đánh trợ lý Văn đấy chứ. Diệp Thù Yến:"...”
Từ loại ý nghĩa nào đó mà nói, hình như cô còn rất hiểu Đường Nguyệt, đúng thật là từng đánh rồi.
DTV
"Là anh ấy chịu trách nhiệm với chị cả, chứ không phải chị cả chịu trách nhiệm với anh ấy?”
Đường Noãn hỏi Thẩm Kim Hoa. Theo như cô biết, Đường Nguyệt có Taekwondo đai đen, Judo cũng đạt đến cấp 4, cô ấy cũng không phải thích đánh nhau, trái lại thích dùng pháp luật để giải quyết vấn đề hơn. Nhưng cô ấy luôn tiếp vụ án mà người khác không dám làm, không tránh được có người không nói chuyện mà động tay động chân, cho nên Đường Nguyệt ở phương diện này cũng không có lơ là.
Còn trợ lý Văn... Đường Noãn nhìn về phía Diệp Thù Yến. Diệp Thù Yến hàm súc nói: "Trợ lý Văn từ nhỏ đã thích học tập, thành tích thể thao bình thường.”
Bị Đường Noãn hỏi như vậy, Thẩm Kim Hoa cũng có chút không xác định lắm: "Chị con đúng thật còn chưa kể với chúng ta chuyện con bé có đối tượng.”