Mang theo tiếng thở hổn hến và khàn khàn, cứ như đều mang tính công kích. Đường Noãn chỉ cảm thấy sống lưng tê dại, thở hổn hển không nói nên lời, chỉ có thể bất mãn trừng mắt nhìn anh, nhưng lại không biết ánh mắt của cô bây giờ lại nhu thuận, hai gò má ửng hồng, mê người đến cỡ nào. Vốn Diệp Thù Yến còn muốn buông tha cho cô, nhưng ánh mắt tối sầm lại, cúi đầu lần nữa. Đường Noãn hoảng sợ, hai tay đặt tên vai anh, vội vàng tung ra đòn sát thủ, trong lòng bắt đầu lớn tiếng niệm kinh.
【Sắc là không, không tức là sắc! !】
Động tác của Diệp Thù Yến quả nhiên đã dừng lại, Đường Noãn vui vẻ, muốn đàm phán với anh, lại thấy anh cười khẽ một tiếng, lần nữa không chút do dự ngăn môi của cô, thế công có thể nói là hung mãnh.
Hơn nữa tên xấu xa này còn dùng sức đẩy lưng ghế một cái, Đường Noãn bị dọa dùng sức nâng người lên trên, hai tay cũng ôm chặt lấy thắt lưng của anh, n.g.ự.c bụng hai người dán sát gần như không có khe hở. Diệp Thù Yến dừng một chút, sau đó Đường Noãn lập tức cảm thấy người phía trên cứ như dã thú hóa hung mãnh, cứ như muốn nuốt cô vào bụng mình. Đường Noãn căng cứng lưng cùng dây thần kinh, trong tình cảnh trước có sói sau có hổ, đầu óc đã sớm trống rỗng rồi.
Không biết qua bao lâu, Đường Noãn cuối cùng cũng cảm giác mình được buông ra, không có sức lực ngã xuống ghế dựa, Diệp Thù Yến nhìn cô khẽ cười, đưa ngón tay vuốt ve môi cô, dịu dàng hỏi: "Không hủy hôn chứ?”
Đầu óc Đường Noãn còn có chút mơ hồ, nhưng theo bản năng không muốn Diệp Thù yến thành công, thở phì phò hô: "Không hủy!”
"Ồ~" Diệp Thù Yến cười cười, trực tiếp nâng cằm cô lên, môi lại phủ lên: "Nếu không lùi, vậy thì anh sẽ thực hiện quyền lợi vị hôn phu, ngày mai đi tìm mẹ em bàn chuyện kết hôn.”
Lúc anh nói chuyện thậm chí còn dán cánh môi cô không rời đi, ma sát mềm mại khiến người ta run rẩy, cảm giác tê dại, Đường Noãn cuối cùng cũng bị trêu chọc đến không chịu nổi, vội vàng chống lên bả vai anh: "Hủy, hủy, hủy! Tôi hủy hôn!”
DTV
Diệp Thù Yến nhìn cô, ý cười trên mặt càng sâu: "Cho nên, em cũng thích anh, đúng không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-344.html.]
Nói xong cũng không đợi Đường Noãn trả lời, ngậm giữ môi cô lại. Đường Noãn lại bị anh kéo vào vòng xoáy trầm luân.
Chờ lần nữa thở hồng hộc tách ra, Đường Noãn trừng mắt nhìn anh: "Tôi cũng nói từ hôn rồi!”
Diệp Thù Yến đưa tay ôm lấy vòng eo nhỏ của cô, ôm lấy người, lần nữa ngồi trở lại ghế dựa của mình, cũng thuận thế đặt Đường Noãn ở trong n.g.ự.c mình, vừa yêu thương vuốt ve mái tóc bị anh giày vò đến tán loạn, vừa cười khẽ nói: "Ừm, anh biết, cho nên bây giờ chúng ta là cùng có tình cảm với nhau đúng phải không?”
Nói xong lại không nhịn được dán lên cánh môi của Đường Noãn, ý cười như không cần tiền tràn ra khóe mắt đuôi mày. Hóa ra cô căn bản không có bất kỳ cơ hội phản bác nào sao? Đường Noãn đánh anh một chút, nhưng nhìn nụ cười của anh cũng không nhịn được cười theo, hắng giọng: "Xấu xa!”
Diệp Thù Yến cũng cười theo, cánh tay hơi dùng lực, Đường Noãn lập tức nhu thuận dựa vào trong n.g.ự.c anh, đưa tay ôm lấy eo anh. Diệp Thù Yến dừng một chút, đưa tay vuốt ve mái tóc dài của cô, cúi đầu nhẹ nhàng ấn một nụ hôn lên trán cô: "Noãn Noãn.”
"Anh yêu em.”
Đường Noãn bất giác siết chặt cánh tay, cô vẫn cảm thấy ba chữ này chẳng qua chỉ là một câu yêu đương công thức hóa trong tiểu thuyết và phim thần tượng:
Chỉ dùng để thể hiện cảm xúc của con người, không có gì to tát cả. Nhưng mà hôm nay nghe được ba từ trong miệng Diệp Thù Yến, cô mới phát hiện thì ra tình yêu cũng không đơn giản như vậy, cứ như bây giờ, cô cảm thấy cả người mình đều bị hạnh phúc lấp đầy, bao bọc, vui sướng muốn bay lên.
Cô không nhịn được ôm chặt lấy anh, ngẩng đầu đối diện với ánh mắt tràn ngập dịu dàng của anh, rướn đầu hôn lên môi anh, nhẹ giọng nỉ non: "Em cũng vậy.”