Diệp Thù Yến cũng không tranh giành với anh ta, lập tức chuyển giao trách nhiệm, tiếp tục xem mình là khách mời, da mặt của Diệp Thù Thần cũng đủ dày, làm sao giả bộ như không xảy ra chuyện gì, tiếp tục hàn huyên với mọi người. Nhưng không có Diệp Chính Hồng, tại so sánh với Diệp Thù Yến lúc trước, trên người anh ta thật sự không có bao nhiêu giá trị. Đợi đến thời gian cũng muộn rồi, mọi người liên tục lễ phép chào tạm biệt, Đường Noãn cũng chuẩn bị rời đi, chỉ là Diệp Thù Yến vẫn còn chút chuyện chưa nói hết.
Quý Vân chờ với cô ấy, lúc này haui người mới trò chuyện với nhau, cô ấy chậc chậc nói: "Hôm nay cậu cũng thay đổi lớn quá. Tớ cũng không nhận ra.”
Cô ấy nói cười rộ lên: "Còn nhớ lúc trước khi cậu tới nhà họ Diệp tham gia yến hội, cứ dính chặt vào Diệp tổng, sợ bị người ta bắt nạt. Bây giờ nhìn đi, nhà họ Giang cũng phải cúi đầu với cậu.”
Đường Noãn sửng sốt, bỗng nhiên ý thức được, hôm nay sau khi Diệp Thù Yến rời đi, cô không hề lo lắng sợ hãi. Cho dù đây là bữa tiệc chào đón Diệp Thù Thần, cho dù Diệp Chính Hồng, Tôn Uyển Thu và người nhà họ Giang đều ở đây.
Hơn nữa lần này nhà họ Giang cúi đầu trước cô không phải là áp lực của Diệp Thù Yến, cũng không phải bởi vì Đường Nguyệt cường thế, mà là hoàn toàn dựa vào bản thân mình, là tự cô khiến cho bọn họ cúi đầu.
Cô đã có sức mạnh.
Sức mạnh này đến từ 10 ngàn vạn kiếm được từ nhà họ Giang, đến từ hệ thống Noãn Dương mà Tạ thị để ý đến, đến từ sự ủng hộ vô điều kiện của Đường Kim Hâm và Thẩm Kim Hoa đối với cô, còn có Diệp Thù Yến.
Cô không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía trước, Diệp Thù Yến đang ở đó nói lời tạm biệt với người cuối cùng, lúc cô nhìn qua đối phương dường như có cảm giác, quay lại ánh mắt hai người chạm vào nhau, hai người cùng nhìn nhau cười. Đường Noãn chỉ cảm thấy một cỗ ngọt ngào tràn vào trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-335.html.]
Còn có sự chỉ bảo và tôn trọng mà anh dành cho cô. Lúc này đây, cô bỗng nhiên cảm thấy mình có năng lực sánh vai với anh!
Trong lòng Diệp Thù Yến khẽ động, bình tĩnh nhìn cô, cho nên cô có sức mạnh rồi? Đó có phải là có thể không cân nhắc đến từ hôn với anh, ở bên cạnh anh không? Quý Vân bị hai người mắt qua mày lại làm cho không chịu nổi: "Ôi đắng c.h.ế.t tớ rồi, tớ đi trước đây!”
Đường Noãn cười cười, cùng Diệp Thù Yến theo mọi người đi ra ngoài, nửa đường gặp được Lý đổng trò chuyện lúc đầu, đối phương nhìn cô cười cười vẫy tay, lấy một tấm danh thiếp từ trong túi xách ra cười nói: "Nghe nói cháu đang làm một hạng mục phim truyền hình, nếu có nhu cầu chúng ta có thể hợp tác.”
Ánh mắt Đường Noãn sáng lên, hưng phấn nhận lấy: "Cám ơn dì Lý!” Cho dù nó chỉ là số điện thoại của thư ký, đây cũng đại diện cho sự công nhận của bà ấy.
DTV
Đường Noãn kích động nhìn Diệp Thù Yến, nháy mắt rất muốn nhào tới ôm lấy anh. Diệp Thù Yến nhếch môi cười, đang chuẩn bị giang hai tay ra, Tạ Kiến Trung ở phía sau đuổi theo cười nói: "Nhìn như vậy đúng là một đứa nhỏ mà.”
Trương đổng bên cạnh ông ta cười nói: "Nhưng hậu sinh khả úy, tương lai có thể trông đợi được. "Lại nói tiếp: "Có hạng mục tốt thì nhớ tới chú nhé, cứ liên hệ với Thù Yến kia.”
Cho nên cũng không phải khách sáo, là thật sự công nhận cô!
Đường Noãn nhìn về phía Diệp Thù Yến, Diệp Thù Yến đã tự giác chuẩn bị giang hai tay ra, lại nghe thấy âm thanh tức giận của Giang Miểu truyền đến từ phía sau: "Đường Noãn, cô thật hèn hạ, cô cố ý hãm hại dì Tôn và chú Diệp, bình thường cô miệng lưỡi sắc bén, từ lúc nào nghĩ đến đại cục chứ? Cô là cố tình để hai người họ mất mặt, là để chèn ép Diệp Thù Thần!”
Đường Noãn quay đầu lại, mọi người trong bãi đậu xe còn chưa đi hết, rõ ràng Giang Miểu là cố ý nói cho người khác nghe.