Nếu không phải nể mặt Diệp Thù Yến ở bên cạnh, Trương đổng làm sao có thể phản ứng với cô chứ. Giang Mân suy nghĩ một chút, lặng lẽ túm lấy tay áo Diệp Thù Thần, Diệp Thù Thần theo ý cô ta bảo nhìn thấy Đường Noãn và Trương đổng, rõ ràng anh ta và Giang Miễu cũng cùng chung suy nghĩ, cho nên mở miệng "giải cứu” Trương đổng: "Chú Trương, hai người đang nói cái gì vậy?”
Cuộc trò chuyện của Đường Noãn và Trương đổng bị cắt đứt, Trương đổng cười nói: "Không có gì, tán gẫu chút mà thôi.”
Diệp Thù Thần lại nói: "Cháu nhớ lúc trước chú Trương mua rất nhiều xe buýt, cũng làm quảng cáo xe hơi, mặt bằng thành phố văn hóa điện ảnh...”
DTV
Anh ta còn chưa nói xong, nụ cười của Trương đổng đã nhạt đi, Đường Noãn thì không chút khách khí "phụt~" cười một tiếng.
Diệp Thù Thần nhíu mày nhìn cô, Đường Noãn nói thẳng; "Nhị Diệp tổng, xe của chú Trương người ta là xe hàng không, mua xe buýt là để nâng cao chất lượng dịch vụ cho khách hàng, không phải là một mảng vận tải hành khách mới.”
Nói tới đây, cô cũng mặc kệ Diệp Thù Thần, nói với Trương đổng: "Lại nói tiếp, một chiêu của chú Trương này đúng thực quá lợi hại mà. Lúc đó cháu còn nghĩ, chú là một hãng hàng không, tại sao lại mua nhiều xe buýt như vậy, còn trả quảng cáo cho xe. Đến sau này nhìn thấy mô hình lợi nhuận của chú, mới phát hiện con mắt chiến lược của chú quả thực kỳ diệu mà!” Cô không thể không giơ ngón tay cái lên với người kia.
Trên mặt Trương đổng lại hiện lên tươi cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-328.html.]
Diệp Thù Thần có chút xấu hổ, vội vàng nói: "Chú Trương, thật là ngại...”
Đường Noãn cũng không đợi anh ta nói tiếp đã trực tiếp cắt đứt, chuyển hướng Diệp Thù Thần quấn chặt một người phụ nữ trung niên cười nói: "Đúng rồi, nói đến sắp xếp thần kỳ, còn có lần hợp tác giữa dì Lý và công ty truyền thông, quả thực quá thần thánh! Cháu đã luôn luôn nghĩ bây giờ truyền thông internet đã thay thế thông tin truyền thống, nhưng không nghĩ đến dì lại lần lượt sử dụng phần lưu lượng truy cập này để trực tiếp thay đổi.”
Dì Lý cũng nở nụ cười. Đường Noãn lại không ngừng lại, cô vốn chỉ muốn cướp quan hệ của người khác, nhưng nếu anh ta muốn chọc cô, vậy đừng trách cô khiến anh không có mặt mũi!
Đường Noãn đếm kỹ chỗ độc đáo của những ông lớn khác, Diệp Thù Thần đứng ở bên cạnh hoàn toàn không có cơ hội xen vào, bởi vì anh ta căn bản không hiểu. Tinh lực của một người có hạn, nếu Diệp Thù Thần đã dành nhiều thời gian ăn chơi hoang đàng như thế, cũng không thể có thời gian thật sự đi tìm hiểu rõ dự án. Cái gọi là năng lực của anh ta chẳng qua là lấy tiền tìm đúng dự án đầu tư mà thôi.
Nhưng mà trong một hạng mục, yếu tố then chốt để thực hiện rất nhiều, nếu không Diệp Thù Yến còn chưa đủ thông minh sao? Vì Diệp thị anh gần như bận rộn như chó. Diệp Thù Thần anh ta dựa vào cái gì ăn chơi vui vẻ, cầm tiền trong nhà đầu cơ trục lợi kiếm chút tiền, có thể trở thành người cầm lái khiến người ta tin tưởng? Đường Noãn tức giận, tung ra toàn bộ hỏa lực, khiến mấy người đều mặt mày hớn hở, không ai không thích được khen ngợi, mà Đường Noãn nói quả thật đều là tác phẩm mà bọn họ đắc ý, chỗ tinh diệu mấu chốt đều được cô giải thích chính xác. Mặc dù biết cô đang nịnh bợ, cũng cảm thấy vui vẻ
Ít nhất cô thật sự hiểu, so sánh như vậy, Diệp Thù Thần chính là một cái giàn hoa, cái gọi là kiếm tiền linh tinh còn không biết có phải thật hay không. Dù sao Diệp Chính Hồng vì tạo thế cho con trai út, cực kì có khả năng nói dối.
Các ông lớn mặc dù không biểu hiện ra ngoài, nhưng Diệp Thù Thần đã bị Đường Noãn đè nén không còn sức lực, không dám nói nữa, trong lòng Diệp Chính Hồng trong lòng tối sầm, nhưng cũng chỉ có thể cười ha hả: "Đứa nhỏ này vẫn luôn muốn tự mình gây dựng sự nghiệp một phen, lại không muốn ảnh hưởng đến gia đình, cho nên vẫn luôn đầu tư ở nước ngoài. Khó trách không hiểu biết nhiều đối với thông tin trong nước, bây giờ nó đang đầu tư mấy hạng mục kia...”