Nghĩa Vụ Của Hôn Thê - Chương 317

Cập nhật lúc: 2025-04-19 04:52:18
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EI2qC27h

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Noãn đẩy n.g.ự.c anh ra cười lạnh: "Anh còn nhớ kỹ cái này?”

Diệp Thù Yến giơ tay vén tóc trên mặt cô lên, cười nói: "Cả đời cũng sẽ không quên.”

Cô vốn có ý là nói anh tính toán chi li, lại không đề phòng anh nói tình cảm.

Đường Noãn nhất thời nghẹn lại, Diệp Thù Yến thấy thế cười nói: "Lại nói tiếp, hôm nay phụ huynh cũng đã thấy, danh phận này của chúng ta đã hoàn toàn định ra.”

Nói xong thân thể đè xuống, Đường Noãn hoảng sợ, anh còn vô tội nói: "Là do bị bệnh sao cánh tay chẳng có tí sức lực gì.”

Đường Noãn trừng mắt nhìn anh, bây giờ giữa thân thể hai người chỉ cách một khoảng cách nho nhỏ, nhiệt độ cơ thể của anh xuyên qua bộ đồ ngủ tơ tằm mỏng manh, Đường Noãn cảm thấy hô hấp của mình hơi mạnh một chút là có thể chạm vào thân thể anh.

Thấy khuỷu tay của anh sắp không nổi, cô vội vàng giơ tay chống lên n.g.ự.c anh, vội vàng nói: "Nhà họ Diệp bên kia không phải chưa định sao? Ôi thân thể không có sức lực thì nằm nghiêm chỉnh đi!”

Diệp Thù Yến đưa tay phủ lên bàn tay cô đặt trên n.g.ự.c nói: "Quên mất cái này. Nghe nói Tôn Uyển Thu đồng ý với em.”

Anh nhéo nhéo tay cô, hứa hẹn: "Hai ngày nữa dẫn em đi tìm địa điểm.”

Đường Noãn vốn còn có chút hoảng hốt, kết quả nghe nói như vậy nhất thời bị chọc cười, cái gì mà tìm địa điểm chứ, lời này nói ra từ miệng Diệp Thù Yến, thật sự hài hước. Diệp Thù Yến nhìn cô cười, không nhịn được cúi đầu thoáng cọ trên chóp mũi cô một chút: "Có thể ở bên cạnh tôi được không, tôi sợ buổi tối mình sẽ phát sốt.”

Trong lòng Đường Noãn không nhịn được chửi bới, phát sốt thì phát sốt. Diệp Thù Yến híp mắt lại, đầu lại chậm rãi đè xuống, cứ như định cho cô xem.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-317.html.]

Đường Noãn trợn tròn hai mắt nhìn anh, tiếp tục niệm kinh. Diệp Thù Yến dừng một chút, đỡ trán, xoay người nằm xuống bên cạnh, một tay lại ôm eo Đường Noãn không cho cô rời đi: "Thật sự, lỡ như nghiêm trọng thì làm sao bây giờ?”

Nói xong còn làm bộ ho khan. Đường Noãn lập tức lăn sang bên cạnh: "Đừng lây cho tôi.”

Diệp Thù Yến:"...”

DTV

Nhưng cuối cùng Đường Noãn vẫn ở lại, cô đặt gối dự phòng ở giữa giường: "Đừng qua đây, nếu không tôi lập tức về.”

Diệp Thù Yến vui vẻ nằm xuống, nhìn vào cực kỳ ngoan ngoãn, trông mong nhìn cô: "Yên tâm, nhất định sẽ không qua đâu.”

Ừm, cực kỳ giống đứa nhỏ muốn ăn kem nhưng lại hiểu chuyện nói không muốn. Đường Noãn trực tiếp xoay người với anh, quyết định nhắm mắt làm ngơ.

Ánh sáng tối dần, không biết qua bao lâu, Đường Noãn cảm giác được phía sau có người nào đó lén lút nhích lại gần, đợi nửa ngày cũng không có động tác khác, còn tưởng rằng anh biết giữ chừng mực, cho đến khi ngủ đến mơ mơ màng màng thì xoay người, trực tiếp lăn vào trong ngực, cánh tay người nào đó thuận thế đặt ở trên thắt lưng cô. Đường Noãn:"...”

Có lẽ là quá mệt mỏi, hoặc có lẽ như vậy thật sự cũng thoải mái, cô từ bỏ giãy dụa, cứ như vậy chôn trong n.g.ự.c anh ngủ thiếp đi. Giấc ngủ này cực kỳ an yên, đường Noãn lại mơ mơ màng màng mở mắt ra, đã nhìn thấy Diệp Thù Yến tựa vào đầu giường bên cạnh cầm máy tính bảng xem văn kiện, dường như anh vừa mới tắm xong, mái tóc ướt sũng, bộ đồ ngủ tơ tằm cũng bởi vì hơi nước dán lên người, mơ hồ có thể nhìn thấy một chút đường viền cơ bắp.

Đường Noãn còn chưa tỉnh táo, mơ mơ nhìn anh chằm chằm, bây giờ không phải là sáng sớm sao? Sao anh lại tắm rửa? Ánh mắt Diệp Thù Yến không rời khỏi máy tính bảng, tay kia lại đưa tay túm lấy chăn Đường Noãn kéo lên trên, trực tiếp che mặt cô lại. Đường Noãn:"...”

Cô muốn kéo xuống, Diệp Thù Yến lại lôi kéo không cho: "Sáng sớm đừng quyến rũ người khác, tôi còn bị bệnh, không muốn tắm rửa nữa.”

"Ai quyến rũ chứ?”

Đường Noãn tức giận, sau đó phản ứng lại ý trong lời nói của anh, hai má nhất thời nóng lên, hơi dùng sức muốn kéo chăn xuống.

Loading...