[Mà tôi đã không làm cho nhà họ Giang lỗ lã gì nha, đôi bên cùng có lợi, cùng nhau kiếm tiền!]
[Tóm lại, tôi vẫn muốn cảm ơn nhà họ Giang ra tay hào phóng, bây giờ cuối cùng tôi cũng có thể chân chính đốt tiền nấu trứng rồi nè!]
Kim Vấn Hạ: . . .
Cô ta tức giận không nói nên lời, do dự có nên gửi video cho Giang Trạm hay không. Cô ta lại muộn màng nhận ra mình có thể đã gặp họa rồi, nếu không phải cô ta đi lê la khắp nơi lẻo mép thì mọi người chỉ biết Đường Noãn và nhà họ Giang đối đầu mà thôi, kết quả cuối cùng thì sẽ không biết rõ ràng như vậy.
Nhà họ Giang hàm hồ một câu, sẽ không ai tin Đường Noãn có thể lừa được người nhà họ Giang, nhưng bây giờ...
Cô ta vừa cầm điện thoại di động vừa vội vàng đi tìm mẹ...
Nhưng cô ta vẫn còn quá ngây thơ, không có cô ta, đương nhiên Đường Noãn sẽ nghĩ biện pháp khác, Đường Noãn cũng không phải người khiêm tốn, làm sao có thể không công bố thắng trận?
Về phần có nói cho Giang Trạm biết hay không, cô không cần lo lắng.
Tại Hội nghị thượng đỉnh quốc tế dành cho doanh nhân Trung Quốc, trong giờ giải lao, Diệp Thù Yến đã xem một đoạn video trên điện thoại di động của mình.
Hội nghị thượng đỉnh này là hội nghị thượng đỉnh ngành kinh doanh lớn nhất cả nước, quy tụ gần như những doanh nhân hàng đầu trong toàn bộ Trung Quốc, mà Diệp Thù Yến, với tư cách là người nắm quyền của gia tộc Diệp giàu có, đương nhiên thu hút sự chú ý. Có người đi tới, cười nói: "Diệp tổng đang xem gì vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-300.html.]
DTV
Diệp Thù Yến ngẩng đầu cười nói: "Vụ này khá thú vị.”
Anh đã nói thú vị, vậy nhất định là thú vị rồi, người nọ lập tức nói: "Vụ nào thế, có thể gửi nó cho tôi xem được không?”
Diệp Thù Yến hào phóng gửi nó cho anh ta, khi những người khác nhìn thấy vậy, họ đều muốn xem nó, vì vậy Diệp Thù Yến gửi thẳng vào nhóm. Lúc Giang Trạm từ nhà vệ sinh đi ra, anh ta chỉ thấy mọi người đang vùi đầu vào xem điện thoại, thỉnh thoảng lại vô tình bắt gặp một câu: "Diệp tổng nghĩ đây là một vụ thú vị cơ đấy.”
Anh ta nghi hoặc, nhíu mày, tiếp tục về phòng, cũng phát hiện mấy người Trung Quốc kia cũng đang cầm điện thoại di động xem một cách thích thú. Một người nói: "Cô gái này trông ít tuổi, nhưng lại táo bạo và cẩn thận, trong tương lai cô ấy sẽ trở thành một vũ khí tuyệt vời.”
Người khác cũng cảm thán: "Những người trẻ tuổi ngày nay thật đáng gờm.”
Thật ra vụ của Đường Noãn đối với họ - những ông già này mà nói nhỏ nhặt không đáng kể, cho nên họ càng coi trọng sự khéo léo và dũng cảm của những người trẻ như cô, phải biết rằng điều quan trọng nhất đối với một doanh nghiệp ngoài sản phẩm ra, chính là nhân tài. Có người hỏi Diệp Thù Yến: "Video này ở đâu ra thế? Diệp tổng có biết cô gái này không? Nhân viên công ty cậu à?”
Nếu không phải, có thể tìm thử xem sao. Sau đó, mọi người nhìn thấy anh thanh niên luôn có khuôn mặt lạnh lùng, ăn nói lãnh đạm đột nhiên thẳng lưng dè dặt, cằm hơi thu lại, đôi mắt đầy ý cười, khóe môi cong lên: “Ừm, cô ấy là vợ chưa cưới của tôi đấy.”
Giọng nói còn nhẹ nhàng hơn vài phần! Mọi người: …Lúc này mọi người mới kịp phát hiện, ai mà thèm ăn cơm chó chứ! Nhưng nhìn bộ dáng tựa như đắc ý của Diệp Thù Yến lại cảm thấy buồn cười, chợt hiểu ra đây vẫn là một thanh niên chưa vợ, thấy cũng dễ thương là sao vậy cà?
“Ây dô, Giang tổng!”Có người nhìn thấy Giang Trạm, giơ điện thoại di động lên nói: “Đây mới là nhân vật chính của sự việc này đây.”
Giang Trạm cuối cùng cũng xem được video, anh ta tất nhiên không cần tính toán như những người trong nhóm “Liên minh những ông bố lo lắng", anh ta là người biết rõ nhất mọi chuyện, nghĩ đến món hời giá thành thấp mà anh ta tự mãn đã chui vào túi Đường Noãn, anh ta không khỏi nghẹn tức. Nhưng vẫn có người giơ ngón tay cái lên với anh ta: "Không tệ, không tệ, anh cũng có lợi, cứu được một thương hiệu quốc gia. Sự kiện này thật đáng giá.”
“Không chỉ thế.”