Chu Nhàn Lệ đột nhiên nhìn thấy thứ gì đó: “Đó! Kia không phải là Tiêu Thiên Diệp sao?”
"Có phải là Tiêu Thiên Diệp từng đuổi theo Đường Noãn không? À, bên cạnh cậu ta còn có rất nhiều người, nhân tiện có thể tổ chức họp lớp.”
Mấy người thò đầu ra xác nhận mục tiêu, Chu Nhàn Lệ đột nhiên nở nụ cười: “Đi, chúng ta đi xem một chút.”
DTV
Trong phòng riêng, Quý Vân vẫn cười không ngớt: “Ha ha, cậu không thấy biểu cảm của Chu Nhàn Lệ đâu, phỏng chừng cô ta tức muốn c.h.ế.t rồi.”
“Tớ nói nhé, nhiều năm vậy rồi mà sao cô ta vẫn vậy, có người ghét có người cười có người không, người khác làm gì thì có liên quan gì tới cô ta?”
Lý Thu Thu tựa vào sô pha uống một ngụm rượu: “Vậy nên nhà cô ta mới không cho cô ta vào công ty đắc tội với người khác, thành ra cô ta chỉ đành đi theo đám ruồi bọ tới khắp nơi để giành tí cảm giác tồn tại.”
Đường Noãn bưng chén rượu gác chân lên bàn trà, một bộ dáng như đại gia: “Không bị người khác đố kị mới là tầm thường, ai bảo lúc trước tớ ưu tú như vậy chứ?”
Quý Vân cười rộ lên: “Đúng vậy, rõ ràng là bá chủ, lại còn có thành tích tốt nhất.”
Nói trắng ra là đám người kia là đang ghen tị, gia thế của Đường Noãn trong đám người đó là kém cỏi nhất, tiền tiêu vặt lại càng ít đến đáng thương, hết lần này tới lần khác cô lại xinh đẹp thông minh, còn biết đánh nhau trốn học, các học bá có khí chất trong trường đều bị cô bá chiếm, ở tuổi trung học phổ thông quả thật cô có mị lực đặc biệt, nam sinh theo đuổi cô cực kỳ nhiều.
"Nói đến đây, tớ thấy hình như Tiêu Thiên Diệp cũng tới rồi.”
Quý Vân nói: "Tớ nhớ năm đó cậu ta mặt dày không biết xấu hổ đuổi theo cậu, mấu chốt là mọi người đều cảm thấy cậu ta si tình, cậu không chấp nhận hắn, mọi người liền cho rằng cậu không biết tốt xấu. Cuối cùng sao cậu lại giải quyết được cậu ta vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-276.html.]
Đường Noãn nhớ lại chuyện cũ, ha hả một tiếng: “Đối với cao da chó...”
Cô còn chưa nói xong, cửa phòng đã bị đẩy ra: “Nhìn xem, tôi không lừa các cậu chứ, bà Diệp tương lai đang ở đây này.”
Đúng là Chu Nhàn Lệ vừa mới gặp, mà đội hình bên cạnh cô ta đã mở rộng thêm mười mấy người, tất cả đều là bạn học cấp ba.
Còn có hai người năm đó quan hệ không tệ, nhìn thấy bọn họ đều có chút vui mừng, nghênh đón: “Đường Noãn, Quý Vân, Thu Thu đã lâu không gặp.”
Đường Noãn cười ôm họ một cái, bên kia Chu Nhàn Lệ đã gọi tất cả mọi người vào trong, như thể đây là sân nhà của cô ta vậy.
Cô ta nhìn Đường Noãn nói: “Tôi nói với bọn họ rằng có đụng mặt cô, nhưng mọi người không tin. Ai cũng nói cô đã sắp trở thành bà Diệp, sao có thể đến đây được. Nếu Diệp đại thiếu mà biết thì sẽ tức giận mất.”
Đường Noãn cúi người chậm rãi rót chén rượu, ngửa đầu uống hết, nhướng mày nhìn cô ta: “Vậy nên, cô đến hộp đêm nhiều quá nên mới không gả đi được, hay là vì chồng chưa cưới thấy cô đến hộp đêm nên đá cô rồi?”
Chu Nhàn Lệ nghẹn họng, cả giận nói: “Ngươi! Một thanh niên bên cạnh đột nhiên cười khẽ: "Noãn Noãn, cậu vẫn như xưa.”
Là Tiêu Thiên Diệp.
Thật ra bề ngoài của Tiêu Thiên Diệp không tệ. Năm đó cũng là hotboy có tiếng trong trường, khí chất dịu dàng tao nhã, đeo một cặp kính gọng vàng, gia đình điều hành một bệnh viện nên có một loại suy nghĩ vô tư tự tin, nghĩ rằng sẽ không ai không thích mình. Đường Noãn nghe thấy giọng nói của anh ta là cảm thấy ghê tởm: “Tiêu Thiên Diệp, đừng gọi bừa, tôi muốn ói luôn rồi.”
Tiêu Thiên Diệp lành tính cười cười, mấy người thân với anh ta lại ồn ào: “Ai nha, đã bao nhiêu năm không gặp, Đường Noãn vẫn vô tình như xưa.”
Anh ta lại nói với Tiêu Thiên Diệp: “Thiên Diệp, cậu vẫn nên kiềm chế một chút đi, Đường Noãn bây giờ là vợ chưa cưới của Diệp đại thiếu, cẩn thận Diệp đại thiếu ghen lên sẽ khiến cậu không chịu nổi đâu.”