Đường Noãn phủ nhận nói: "Ai bảo tôi sẽ báo thù.”
Cho rằng lòng dạ tôi hẹp hòi như anh sao? Chẳng qua anh nói cũng rất có đạo lý. Nửa phút sau, tài xế Tiểu Lưu mắt nhìn mũi mũi nhìn tim im lặng khởi động xe, từ khi anh ta làm ở cương vị này, đây là lần đầu tiên Diệp tổng ngồi ở ghế tái phụ, anh ta cảm thấy rất không quen!
Tiểu Lưu cẩn thận nhìn qua kính chiếu hậu, nhìn cô Đường nhàn nhã ngồi trên ghế sau, thầm nghĩ, hoá ra Diệp tổng nhà anh ta cũng giống anh ta, cũng sợ bạn gái…
"Chăm chú lái xe đi.”
Tiểu Lưu rùng mình, không dám nhìn nữa: "Vâng, Diệp tổng.”
Sau khi Đường Noãn xem xong hợp đồng mà Đường Nguyệt gửi tới, xe gần như đã đến cao ốc Diệp Thị. Đường Nguyệt nói cô ấy đến rồi, Đường Noãn đi thằng đến phòng họp của bộ phận pháp vụ. Diệp Thù Yến thì về văn phòng trước, lấy một phần tài liệu đi qua. Lúc anh đến thì cửa phòng họp có hé ra một khe hở, chắc là người đi vào trước đó quên không đóng kỹ, Diệp Thù Yến có thể nghe được sự giằng co giương cung bạt kiếm ở bên trong.
Tiếng nói của trợ lý Văn lạnh lùng: "Cô cảm thấy loại hình hợp đồng này tôi có thể làm chủ sao?”
Đầu óc không có vấn đề gì chứ? Có bản lĩnh cô đi tìm ông chủ của chúng tôi đi?
Đường Nguyệt dùng một loại âm thanh mềm mỏng dịu dàng nói: "Chỗ ông chủ của anh giao cho em gái tôi đến đòi một lời giải thích, về phần nanh vuốt như anh, chắc cũng không thể an an ổn ổn nhỉ?”
Diệp Thù Yến có thể sẽ trở thành em rể tôi, tôi không tiện ra tay, nhưng thu thập anh thì không cần quá cố kỵ. Trợ lý Văn thản nhiên nói: "Ừm, cho nên điều kiện trong hiệp nghị này là ông chủ quyết định, nanh vuốt như tôi không làm chủ được.”
Đường Nguyệt dịu dàng nói: "Vậy nanh vuốt như anh thật sự không đạt tiêu chuẩn rồi, muốn tôi dạy anh không?”
Diệp Thù Yến gõ cửa đi vào, thấy Đường Noãn nhu thuận ngồi ở vị trí chủ vị, một đôi mắt xoay tròn nhìn hai bên trái phải đối chọi gay gắt, hai người không ai chịu nhường nửa bước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-269.html.]
DTV
Ừm, có chút đáng yêu. Nhìn thấy anh tiến vào, trợ lý Văn đứng lên: "Diệp tổng.”
Trên vẻ mặt có vài phần đắc ý.
[May mắn không làm nhục mệnh, một chút tiện nghi cũng không để cô ấy chiếm!]
Diệp Thù Yến: . . .
Cậu có biết đó là chị vợ tương lai của tôi không? Thấy Đường Noãn nhìn chằm chằm và Đường Nguyệt ôn nhu ra hiệu, Diệp Thù Yến ho nhẹ một tiếng nói với trợ lý Văn: "Nơi này giao cho tôi đi, cậu đi mở cuộc họp buổi sáng cho tôi trước đã.”
Sau khi trợ lý Văn rời đi, Diệp Thù Yến ngồi vào vị trí của anh ấy, đưa tài liệu trên tay cho Đường Nguyệt, giọng nói ôn hoà: "Hợp đồng huy động vốn không gấp lắm, hai người có thể xem cái này trước đã.”
Đường Nguyệt nhìn văn kiện kế hoạch đưa ra thị trường được mã hóa trong tay, lật đến chỗ kết cấu cổ đông lớn nhất là Đường Noãn thì nhíu mày.
Diệp Thù Yến lên tiếng giải thích: "Tôi có kế hoạch tách mảng quản lý khách sạn ra, một mình đưa ra thị trường.”
“Nếu bây giờ áp dụng phương thức huy động vốn, hiện tại xem ra có thể chia một phần lợi nhuận, nhưng dự án hệ thống Noãn Dương sẽ luôn thuộc dạng quan hệ hợp tác với Diệp Thị.”
"Nhưng nếu thu mua trực tiếp, vậy thì hệ thống Noãn Dương sẽ hoàn toàn thuộc về Diệp Thị, dựa theo đánh giá mô hình số liệu tổ nhỏ, ba năm sau lợi nhuận của nó có thể đạt đến trên tỷ, tăng lên gấp bội so với ban đầu. Như vậy hệ thống Noãn Dương ở trong toàn bộ khối quản lý khách sạn chiếm tỉ lệ rất lớn, mà hạng mục này do Đường Noãn thực hiện, nên có lý do để cô ấy làm đại cổ đông.”
Anh thấy biểu cảm của Đường Nguyệt trở nên hoà hoãn, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Phần tài liệu này thuộc về cơ mật của công ty, cho nên ngày hôm qua không tiện nói thẳng.”
Đường Nguyệt nghe vậy tựa hồ hiểu ra cái gì đó, nhưng chỉ gật gật đầu chứ không nói toạc ra.