Nghĩa Vụ Của Hôn Thê - Chương 247

Cập nhật lúc: 2025-04-17 13:50:21
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc người đàn ông trước mắt nhắm mắt kiềm chế, hầu kết lại xoay chuyển hấp dẫn cô, Đường Noãn không nhịn được tiến tới gần, nhẹ nhàng ngậm lấy đôi môi mỏng mà cô mơ ước từ lâu, hiện giờ nó đang gần ngay trong gang tấc... Trong nháy mắt môi mềm chạm nhau, giống như có dòng điện xẹt qua sau lưng, Đường Noãn chấn động.

Ánh đèn ảo ảnh tối sầm xuống, bắt đầu nổi lên cảnh tượng mộng ảo tiếp theo, Đường Noãn khôi phục lại tinh thần, muốn thối lui.

Cánh tay bên hông lại đột nhiên buộc chặt, gáy bị một bàn tay khác đè lại, trong nháy mắt cô từ người đi khiêu khích lại biến thành con mồi bị đi săn, bị đè lại không thể rời khỏi.

Hoàn toàn khác với buổi tiệc mừng thọ của bà cụ Diệp lần trước, lúc ấy đối phương như thành trì ôn hòa rộng mở, dung túng cô khắp nơi, mà lần này anh lại phản thủ thành công, mạnh mẽ tiến công trong bóng đêm...

Đường Noãn căn bản không có lực chống đỡ. Sức lực toàn thân gần như bị rút sạch, giãy dụa sờ được một cái cà vạt, hoảng loạn túm lấy...

Người đàn ông đang đè cô bị cô kéo đầu xuống, động tác hơi dừng lại. Đường Noãn cho rằng cô có thể chạy trốn, nhưng không ngờ sau khi đối phương nhận ra ý đồ của cô thì lại tấn công lần nữa, rõ ràng là không định buông tha cho cô.

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-247.html.]

Bàn tay cầm cà vạt của Đường Noãn bị một bàn tay lớn che lại, đối phương nhẹ nhàng bóp tay cô. Cô buông lỏng cà vạt, không còn nơi để dựa vào nữa, cũng chỉ có thể nương nhờ trong n.g.ự.c anh để anh muốn gì thì làm, sau đó dần dần say mê…

Mãi đến khi bên tai đột nhiên vang lên tiếng sóng lớn vỗ vào đá ngầm, Đường Noãn đột nhiên tỉnh táo lại. Hóa ra là đèn không hắt bóng đã sáng trở lại. Lần này thay đổi chủ đề bãi biển, bãi cát trắng xóa, trời xanh mây trắng, đủ loại đá ngầm vỏ sò, cua cá nhỏ…

Cô giãy dụa một lát, không nhịn được mà cắn đối phương. Cuối cùng Diệp Thù Yến cũng tỉnh táo lại, anh buông cô ra, hai người nhìn nhau, không hẹn mà cùng dời tầm mắt. Đường Noãn thoát khỏi lồng n.g.ự.c anh, hơi thở vẫn còn hơi dồn dập. Diệp Thù Yến nhìn cô, vẻ mê loạn trong mắt anh đã phai nhạt, rõ ràng là đang suy ngẫm phải thu dọn đống hỗn loạn này thế nào. Lại không ngờ Đường Noãn lên tiếng trước, cô thở hắt ra, nhìn vào mắt anh hỏi: “Diệp Thù Yến, anh có thích Giang Miểu không? Rốt cuộc lúc hai người học cấp ba đã xảy ra chuyện gì?”

Đây là vấn đề vượt quá giới hạn nhưng Đường Noãn cũng mặc kệ, vừa rồi cô hơi mất khống chế, cô cần phải vượt giới hạn để phá vỡ ảo tưởng của mình. Nếu cô không làm được, vậy Diệp Thù Yến phải giúp cô hết hy vọng luôn đi.

Dường như quyết định này rất chính xác, không biết Diệp Thù Yến bất ngờ vì cô hỏi chuyện này hay là bất ngờ với câu hỏi này. Vẻ dịu dàng còn sót lại trên mặt nhanh chóng phai nhạt, lại biến thành Diệp Thù Yến lạnh như băng kia. Đường Noãn bật đèn đi về phía bàn trang điểm, biểu cảm và động tác tự nhiên như vừa rồi chưa từng xảy ra chuyện gì. Nhưng ngay khi cô cho rằng Diệp Thù Yến sẽ không trả lời, lại nghe anh chậm rãi nói: “Chưa từng thích cô ta, chưa từng. Trước kia, hiện tại, tương lai cũng không có.”

Đường Noãn ngạc nhiên quay đầu lại, chỉ thấy Diệp Thù Yến rũ mắt ngồi bên giường, làm cho người ta hoàn toàn không thấy rõ vẻ mặt: “Lúc học cấp ba nhà họ Đặng xảy ra chuyện.”

Đường Noãn biết chuyện này, nhà ông ngoại Diệp Thù Yến là ông trùm chính trị, mười mấy năm trước bị hãm hại tố cáo nên bị tổ chức điều tra, chuyện ấy rất ồn ào. Diệp Thù Yến nói tiếp: “Ba mẹ tôi là hôn nhân kinh doanh-chính trị. Em cũng từng tiếp xúc với mẹ tôi rồi, tình yêu là trên hết, nhất định phải được đàn ông nâng niu trong lòng bàn tay. Mỗi ngày phải sống với đam mê mới cảm thấy không uổng phí sống cả đời người.”

Loading...