Diệp Thù Yến trực tiếp cầm quyển sổ trên tay cô, ôm cô đi vào bên trong, chưa đi được mấy bước đã thấy Tề tổng của Meracle Media tự mình đến nghênh đón: "Diệp tổng, khách hiếm khách hiếm. Chào mừng đã đến.”
Ông ta hơn 40 tuổi, dáng người trung bình, vẻ ngoài không tính là anh tuấn, nhưng lúc cười rộ lên khiến cho người ta cảm thấy rất thoải mái, nhưng mà có thể làm truyền thông đến mức này đương nhiên không thể khinh thường.
Diệp Thù Yến hàn huyên với ông ta mấy câu, Tề tổng đương nhiên biết anh không thích náo nhiệt, phân phó nói: "Tiểu Triệu, dẫn Diệp tổng đến phòng khách quý ở lầu hai.”
DTV
Ông ta cười nói: "Lầu hai không mở cửa cho mọi người, rất thanh tịnh.”
Rõ ràng là chuẩn bị cho những người không tới xem biểu diễn, không tham gia đấu giá, chỉ bàn công việc và chính sự như Diệp Thù Yến.
"Được.”
Đường Noãn đương nhiên không thể đồng ý, cô kéo cánh tay Diệp Thù Yến, cười nói: "Tôi muốn xem biểu diễn, còn muốn quay vài thứ, không đi lên, anh đi cùng tôi đi.”
Trước mặt người ngoài phải giữ mặt mũi cho hôn thê là trách nhiệm của hôn phu.
Đường Noãn đắc ý nhìn anh, lại thấy Diệp Thù Yến bỗng nhiên cười yêu thương: "Anh thấy đấy, hôm nay tôi là đến chơi với cô ấy, không đi lên.”
Trên vẻ mặt khéo léo của Tề tổng cũng không giấu nổi khiếp sợ, có nhận thức mới đối với vị hôn thê của Diệp Thù Yến trong truyền thuyết này, vội vàng nói: "Tiểu Triệu, dẫn Diệp tổng và Đường tiểu thư đi qua.”
Ông ta còn có người khác phải nghênh đón, lập tức rời đi trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-210.html.]
Diệp Thù Yến cúi đầu nhìn Đường Noãn đang mờ mịt, đưa tay ôm lấy eo cô nói: "Nếu không chúng ta đi qua bên đó!”
Đường Noãn nhìn theo chỗ anh ra hiệu, phát hiện là khe hở giữa băng ghế, không nhịn được nhìn anh, đường lớn không đi, lại chen vào khe hở, điên rồi.
Lại nghe anh thản nhiên nói: "Đi chậm một chút, để cho mọi người thấy rõ, hôm nay mọi người đều biết em là vị hôn thê của tôi, không ai dám chọc em đâu. Nhưng mà cũng có nhiều người biết rồi, có phải nên nhanh chóng kết hôn thì tốt hơn không, nếu không lỡ như truyền ra cái gì trắc trở hủy hôn, sẽ thiệt hại rất lớn đối với danh dự của tôi.”
Anh nhìn Đường Noãn:"Cho nên sau này em làm việc phải cẩn thận một chút, lỡ như bị người hiểu lầm muốn hủy hôn gì đó, lại phải bù đắp sự mất mát của tôi.”
Đường Noãn:"...”
Cứu mạng! Bây giờ tôi rút lui còn kịp không!
Nếu Diệp Thù Yến thật sự dẫn Đường Noãn từ giữa chỗ ngồi đi vào hàng ghế đầu, vậy cho dù Diệp Thù Yến không phải là minh tinh phỏng chừng cũng phải lên hot search, tiêu đề sẽ là: Trạng thái tinh thần của giám đốc Diệp thị đáng lo ngại, sau đó giá cổ phiếu Diệp thị giảm mạnh. Đường Noãn nghĩ như vậy, xem như giúp Diệp Thù Yến phân tích hậu quả nghiêm trọng của ý tưởng đáng sợ này, thuận thế săn sóc nói: "Là tôi quá tùy hứng, suy nghĩ không chu đáo, chúng ta nên lên lầu đi.”
Diệp Thù Yến lại ôm cô đi thẳng về phía trước: "Không, hôm nay vốn là cùng em đến giải sầu, em muốn làm cái gì thì làm cái đó.”
Vừa nói vừa cười với cô.
Đường Noãn nghe được tiếng hít thở ngắn ngủi bên cạnh, tòa băng lạnh lẽo cười rộ lên quả thật rất có tính sát thương. Hơn nữa bọn họ tới cũng không sớm, bây giờ vị trí hàng ghế sau đã chật kín người, cảm nhận đủ loại ánh mắt tò mò hoặc khiếp sợ, Đường Noãn thấu hiểu lòng người nói: "Nhưng mà tôi không muốn ngươi bị người ta bình luận đâu, chúng ta vẫn nên lên lầu đi.”
Diệp Thù Yến đã tìm được vị trí, trực tiếp ngồi xuống tỏ rõ quyết tâm sẽ không đi lên.
Đường Noãn không biết vì sao trong lòng sinh ra một dự cảm không tốt, quả nhiên chỉ thấy đôi mắt phượng từ trước đến nay không hề có tình cảm kia hơi cong lên, vậy mà lộ ra vài phần dung túng yêu thương, đưa tay vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh, ngữ khí dịu dàng nói: "Ngoan, không cần phải cố kỵ đến tôi, hôm nay chỉ cần em vui vẻ là được.”