Cô đang suy nghĩ, có phải cô lại nhập chủ hay không. Đường Tỉnh cứ như sợ nhắc tới chuyện cũ nhà họ Đường khiến Đường Noãn để ý, lại chuyển đề tài lại: "Tôi không nghĩ chị cả lại ở đây.
A, cô đừng hiểu lầm.”
Cô ấy vội vàng lấy ra một tấm thẻ từ trong túi ra đặt trên bàn: "Tôi đến đây để trả lại cái này.”
Đường Noãn ngẩn ra.
Đường Tinh nói: "Đây là thẻ trong nhà đưa, lúc ấy đi vội quá, quên trả lại.”
Nói đến đây, cô ấy cũng không nhịn được hốc mắt đỏ lên.
"Xin lỗi.”
Lẽ ra phải là của cô. Đường Noãn nghe ra ý của cô ta. Cô phát hiện, tính cách của Đường Tỉnh và người nhà họ Đường rất giống nhau, đối với người mình quan tâm trả giá hoàn toàn không keo kiệt, cho dù mình là một người xa lạ. Chỉ vì cô là con gái ruột của nhà họ Đường, đối phương vẫn sẽ đặt bản thân vào vị trí của cô mà suy nghĩ cho cô như cũ, tránh hết tất cả những thứ khiến cô không thoải mái.
DTV
Đường Nguyệt thở dài giải thích với Đường Noãn: "Chuyện này cả nhà đều đang trong quá trình sửa sang lại, nhà cửa còn cần một thời gian nữa để sang lên, nhưng mà tài khoản thu tiền thuê nha của Đường Tinh đã thông báo đổi thành thẻ của mẹ.”
Đường Nguyệt đưa tay nắm lấy tay Đường Noãn: "Noãn Noãn, chị nghĩ người nhà họ Đường bên kia cũng đã nuôi dưỡng em, nếu biết chuyện này, có phải sẽ đến đòi phí nuôi em hai mươi mấy năm không.”
“Hai đứa đã phải gánh chịu loại biến cố này, chúng ta không muốn nó lại lần nữa mang đến thương tổn cho hai đứa, dứt khoát bỏ qua chuyện trước đây, tất cả chúng ta đều nhìn về phía trước.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-197.html.]
Đường Noãn sửng sốt một chút: "Bọn họ tìm mọi người đòi cái gì sao?”
Hỏi xong lại cảm thấy mình choáng váng, với tính cách của nhà họ Đường, Diệp Thù Yến cho cô cái gì làm sao bọn họ không nhớ đến. Quả nhiên chợt nghe Đường Nguyệt nói: "Nói em đính hôn với Diệp Thù Yến, trong nhà mua không ít trang sức đá quý, còn đưa em du học qua cửa vân vân gì đó, cũng không có tự tiện chủ trương, tắc trách qua loa.”
Thật ra Đường Kim Hâm thiếu chút nữa muốn cầm tiền đi bù, dù sao nhà bọn họ cũng không thiếu tiền. Nhưng bị Đường Nguyệt ngăn cản, nếu như là tình huống bình thường, hai bên đều là người bị hại, nhà họ Đường sẽ không keo kiệt bù tiền nuôi con mình, nhưng cách làm của nhà họ Đường hào môn khắp nơi lộ ra tính toán khiến người ta không thoải mái. Thái độ đối với Đường Noãn lại càng lạnh nhạt đến mức khiến người ta nghiến răng. Trực giác của Đường Nguyệt nói bên trong có chuyện, cho nên trước khi xác nhận rõ ràng với Đường Noãn, không có ý định đồng ý với bọn họ, dù sao bên kia cho rằng bọn họ chính là dân chúng bình thường, nhà họ Đường hào môn cũng chỉ có thể khoe khoang cảm giác ưu việt, lại không thể ép bọn họ lấy tiền.
Đường Nguyệt nhìn vẻ mặt khó xử Đường Tinh:"Chị đoán em nghe được chuyện này mới muốn trả thẻ.”
Đường Noãn nhìn hốc mắt Đường Tinh đỏ bừng, bỗng nhiên nói: "Tấm thẻ này cô giữ lấy, tốt nhất không nên để bọn họ biết.”
Đường Tinh sửng sốt một chút, Đường Noãn tựa lưng vào ghế thở ra một hơi thật dài, giọng nói có chút phiêu đi: "Cô biết vì sao cô lại được sinh ra không?”
Đường Tinh không biết vì sao Đường Noãn bỗng nhiên nói đến chuyện này. Nghe Đường Noãn tiếp tục nói: "Lúc Đường Sương mười bảy tuổi, tuổi của Lâm Nguyệt Nga không tính là nhỏ, chất lượng tinh trùng của Đường Thắng An bình thường, nhưng ông ta vẫn mang thai cô thông qua ống nghiệm.
Đường Tinh khó hiểu.
Đường Noãn cười trào phúng: "Bởi vì đường Thắng An tư tưởng truyền thống, chưa từng nghĩ để cho con gái kế thừa gia nghiệp, cho nên sinh Đường Dị ở bên ngoài
Cô nói cười như không cười.
Sau này ôm trở lại nuôi dưỡng. Khi đó Lâm Nguyệt Nga mới biết được dự tính của Đường Thắng An, đương nhiên là đại náo một hồi, kết quả hai người hiệp thương cuối cùng là sinh một đứa.