[Thay quần áo? Cứ mặc luôn đồ ngủ đi, không phải là muốn kinh hỉ sao? Kích thích lớn nhất, trùng hợp ooc tìm chút bổ sung cho lần trên xe hôm nay...] Diệp Thù Yến dừng một chút, cầm điện thoại di động nhập "ooc" vào trình duyệt, nhìn giải thích không khỏi bậc cười, anh cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ không chỉ thiết tập của cô bị sụp đổ, mà còn tâm thần phân liệt.
【Buổi tối Diệp Thù Yến ở nhà như thế nào nhì? Anh ta cũng ăn mặc gọn gàng sao? Nếu không mình tặng cho anh ta một thân áo ngủ gợi cảm hoa văn báo đi, đây cũng là quyền lợi của vị hôn thê, ôi, không, là nghĩa vụ.】
【Nếu anh ta không đồng ý thì có tính là không tôn trọng vị hôn thê không nhỉ? Hoa văn báo, ha ha ha...】
【Để mình nghĩ... Còn có nghĩa vụ vị hôn thê nào nữa nhỉ...】
Âm thanh chợt biến mất, rõ ràng là ra khỏi phạm vi khoảng cách, ngón trỏ của Diệp Thù Yến gõ gõ lên bàn, đứng dậy đi đến phòng thay đồ, còn rất dám nghĩ, anh còn muốn xem lá gan của cô lớn đến mức nào.
Đường Noãn đứng trước cửa nhà Diệp Thù Yến, do dự ấn chuông cửa hay là nhập mật mã đi vào, cuối cùng vẫn lựa chọn trực tiếp đi vào.
Cơ hội khiêu chiến quyền lợi không nhiều lắm, đương nhiên nên giẫm giới hạn để thử.
DTV
Nhưng vừa đẩy cửa ra, Đường Noãn đã nhắm mắt lại: "Xin lỗi. "Chuẩn bị theo đường cũ lui về phía sau.
Trực tiếp giẫm lên đường dây điện cao thế, cô thật giỏi, ai mà ngờ Diệp Thù Yến lại thay quần áo ở phòng khách chứ? ! Nhìn qua là một người lạnh như băng, thế mà lén lút phóng khoáng như vậy sao? Ai ngờ Diệp Thù Yến bình tĩnh buông tay cởi cúc áo sơ mi xuống, mở miệng nói: "Sao lại ra ngoài?”
Đường Noãn cho rằng anh đang châm chọc cô, ngại ngùng cười cười: "Xin lỗi, không ngờ anh lại ở phòng khách.”
"Vậy em nghĩ tôi đang ở đâu?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-163.html.]
Diệp Thù Yến nói: "Trong phòng tắm?”
Đường Noãn: . . . Đúng vậy, còn định xem anh có ở trong phòng tắm không, chuẩn bị bất ngờ hạ gục anh! Anh không phải thích bất ngờ sao? Buổi trưa tôi là bị bất ngờ đập cho bối rối, bây giờ đến xem anh có nói giữ lấy lời không! Đường Noãn thẹn quá hóa giận một hồi, sau đó phát hiện mình cách anh năm sáu mét.
Đường Noãn: . . . Suy nghĩ vô ích! Tức giận. Diệp Thù Yến rũ mắt che đi ý cười nơi đáy mắt, vừa cài cúc áo lại vừa đi đến bên cạnh sô pha ngồi xuống, thấy Đường Noãn bất động, nghi hoặc nói: "Đứng ngây ngốc ở đó làm gì?”
Bộ dạng vậy mà hoàn toàn không nhìn ra tức giận, trong lúc nhất thời Đường Noãn không phân biệt được anh nghĩ thế nào, tâm tư của BOSS phản diện thật sự là quá khó đoán.
Nhưng mà đối phương cứ như có thể dễ dàng đoán được tâm tư của cô, mở miệng nói: "Tùy tiện ra vào chỗ ở của tôi cũng coi như là một trong những quyền lợi của hôn thê, cần quyền ra vào phòng ngủ sao?”
Trong lòng Đường Noãn nhảy dựng lên, không khỏi ngẩng đầu nhìn biểu cảm của anh, bưng một biểu cảm lạnh như băng, ngữ khí cũng nhàn nhạt, cho nên rốt cuộc anh đang châm chọc cô hay là đang đùa giỡn cô? Ừm, hẳn là mỉa mai. Đường Noãn không dám đi qua, tâm tư người đàn ông này quá khó đoán. Cô sợ mình không còn cách nào suy nghĩ nữa, dứt khoát đi thẳng vào vấn đề: "Tôi là người phụ trách hệ thống Noãn Dương.”
Diệp Thù Yến quả nhiên nhướng mày, trong mắt lộ ra kinh ngạc: "Em?”
Đường Noãn ưỡn n.g.ự.c lên: "Là tôi, tôi có thể giảm giá hệ thống Noãn Dương 80% bán cho anh, nhưng anh phải đáp ứng ba yêu cầu của tôi.”
Diệp Thù Yến chỉ chỉ ghế sô pha nhỏ đối diện, nói: "Ngồi xuống.”
Rõ ràng là đã tiến vào trạng thái công việc, lúc này Đường Noãn mới đi tới.
Ánh mắt không khống chế bị áo ngủ khoác lên ghế sa lon thu hút, cổ chữ V màu lam, vạt áo không tính là dài, nhìn thấy chiều cao của Diệp Thù Yến, nhiều lắm cũng chỉ che đến bắp đùi đi...