Đường Noãn nói: "Có thể nghĩ như thế nào? Đã trưởng thành rồi, cũng không 1t phải nhất định cần ba mẹ, tớ cảm thấy một mình rất tốt. Quý Vân chần chờ một chút: "Tớ đã hỏi thăm rồi, người nhà kia hình như cũng không tệ lắm, Đường Tỉnh tớ cũng tiếp xúc, tính cách kia rõ ràng là được yêu thương...”
"Tớ biết, nhưng chính là được yêu thương mà lớn lên, tớ chen vào cũng không tốt lắm.”
Trong sách, Đường Noãn sau khi xác nhận chân tướng đương nhiên là lén lút tiếp xúc với cha mẹ ruột, thật ra là người không tệ.
Ngày cô ấy được nhà họ Đường giàu có quét ra cửa, đồng thời nhiệt tình chào đón Đường Tinh về nhà, cô ấy tận mắt nhìn ba mẹ nuôi cùng các anh chị em của Đường Tinh tự mình đưa Đường Tinh đến cửa nhà họ Đường, người một nhà ôm cô ấy ân cần dặn dò, khó bỏ khó phân.
Không phải để leo lên nhà giàu hơn, chỉ đơn giản yêu thương và quan tâm. Sau đó Đường Noãn xoay người rời khỏi cửa sau, tình yêu của con người dù sao cũng có hạn, cô ấy tự giác không thể so sánh với Đường Tỉnh được nuôi dưỡng hai mươi mấy năm, cũng không kỳ vọng. Sau đó ngược lại cũng có tiếp xúc, nhưng mà quan hệ không tốt không xấu, từ đầu đến cuối đều khách sáo, cũng rõ ràng, cho tới bây giờ chưa từng gây loạn thêm cho cô ấy. Chỉ từ điểm này, Đường Noãn đã rất hài lòng rồi.
Cô cảm thấy cảm giác khoảng cách vừa phải này rất tốt.
Quý Vẫn còn muốn nói gì nữa thì bị Lý Thu Thu túm lấy: "Dù sao cũng phải gặp, tốt xấu gì cũng biết tính cách gì, đừng nháo cái gì.”
Đường Noãn gật gật đầu: "Hôm nay bọn họ nhất định phải tiễn Đường Tinh, không nhất thiết phải quan tâm, hôm khác đi.”
Cô nói xong, cúi đầu trả lời tin nhắn của đối phương, sau đó nói: "Đi đi! Đi uống rượu đi!”Lý Thu Thu hiếm khi đổ m.á.u nặng trả tiền, ba người uống rất thoải mái, cuối cùng say khước cùng nhau trở về nhà Đường Noãn, các cô dự tính mấy ngày nay đều sẽ ở nơi này.
Ba người một đường đi vào thang máy, phát hiện bên trong có một người đàn ông, Đường Noãn trước tiên rụt vào góc, thuận tiện kéo Quý Vân và Lý Thu Thu qua. Quý Vẫn còn đang kêu to: "Làm gì vậy?”
Đường Noãn che miệng cô ấy lại, cảnh giác nói: "Im lặng, đừng nói nữa! Có người!”
DTV
Diệp Thù Yến nhíu mày, không nghĩ tới cô say còn rất có tố chất. Lại nghe cô tiếp tục: "Bắt cóc lại cũng không ai biết.”
Diệp Thù Yến: . . .
Nhìn cô vừa cảnh giác vừa sợ hãi trốn ở góc, Diệp Thù Yến không khỏi bật cười, cũng đúng, tên vô lại này từ trước đến nay rất tiếc mạng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-113.html.]
Bắt cóc?”
Lý Thu Thu vẫn còn choáng váng nghe vậy chợt mở to mắt ra, sau đó "lén lút" dựa sau lưng, tựa vào bên thang máy: "Không có tiền, tôi là quỷ nghèo.”
Quý Vân cười ha ha: "Không sợ, tôi gọi vệ sĩ đến trói bọn họ lại.”
Quay đầu lại hỏi Đường Noãn: "Chúng ta lấy bao nhiêu tiền là được?”
Đường Noãn nói, "20 triệu! Trói Diệp Thù Yến lại!”
“Diệp Thù Yến không được!” Lý Thu Thu lập tức nói: "Diệp Thù Yến phải lấy 25 triệu!”
Diệp Thù Yến: . . .
Đều nói vật họp theo loài, người phân theo nhóm, ba xâu tiền này gom góp một chỗ còn rất ăn ý. Người hộ tống các cô ấy là tài xế của Quý Vân, lúc này mồ hôi lạnh đều rơi xuống: "Diệp, Diệp tổng, bọn họ uống say rồi.”
Diệp Thù Yến nhàn nhạt nói: "Nhìn ra được.”
Tài xế sợ mấy tổ tông lại nói ra mấy lời đáng sợ gì đó, vội vàng dẫn dắt, nói với Quý Vân: "Bà chủ, cô không phải cảm thấy tầng 12 rất tốt sao?”
Quý Vẫn còn chưa nói gì, Đường Noãn bỗng nhiên nói: "Không được! Tầng 12 ba mẹ Đường Tinh ở!”
Diệp Thù Yến kinh ngạc nhìn cô một cái, ba mẹ Đường Tinh, chỉ là cha mẹ ruột của cô sao?
Quý Vân không hổ là thiên hậu bát quái, cho dù say rượu cũng lập tức làm rõ quan hệ: "Đó là ba mẹ cậu, cậu không đi nhận sao?”
Chỉ thấy Đường Noãn lắc đầu, "Không muốn, bọn họ yêu thương Đường Tinh.”