Đặng Quỳnh cũng không biết có ý thức được điểm này hay không, bà liếc mắt nhìn Tôn Uyến Thu một cái, nói với Diệp Thù Yến: "Đừng nói tung tung, con bắt nạt Giang Miếu như vậy, còn không để đì Giang đ.â.m con vài câu? Nam tử hán sao có thể không có chút khoang dung chứ.”
Diệp Thù Yến cũng không thèm quan tâm đến, chỉ giơ tay lên nhìn đồng hồ, nói với Đường Noãn: "Còn ba phút nữa, có lùi hôn hay không em quyết định.”
Đường Noãn: . . .
Trong lòng bảo bảo rất khổ!
Bây giờ cô có thể nói sẽ lùi không?
Chờ một chút, trong lòng cô điên cuồng, nhưng bên ngoài có thể giả bộ hiểu lòng người mà... Cô thực sự cơ trí!
Đường Noãn ngẩng đầu lên, đảo qua ánh mắt mọi người, hốc mắt đỏ bừng mở miệng: "Em biết mình không xứng với anh Thù Yến...”
Diệp Thù Yến bỗng nhiên thờ ơ mở miệng; "Nếu như quyết định hủy hôn, trước tiên trả sính lễ lại, căn hộ kia, còn có vàng bạn trang sức...”
"Không lui!” Lời thấu hiểu lòng của Đường Noãn nhất thời bị nuốt trở về: "Mặc dù mọi người đều cảm thấy tôi không xứng với anh Thù Yến, nhưng tôi không muốn từ hôn!”
Năm đó căn cứ theo yêu cầu của Đường Noãn, sính lễ của Diệp Thù Yến trên cơ bản đều cho cô, chỉ riêng căn hộ cao tầng kia, bây giờ ít nhất đáng giá ba mươi triệu, hơn nữa còn có trang sức vàng bạc... Cô do dự hơn nửa giây là thiếu tôn trọng mấy chục triệu đấy! Đặng Quỳnh tức giận nói: "Tôi đã biết mà! Đường Noãn, kết hôn chú ý đến môn đăng hộ đối, bây giờ cô chỉ là một cô gái nhà bình thường, cho dù có vắt kiệt Thù Yến, sau này cũng sẽ sống rất vất vả. Từ nhỏ cô đã sống trong giới này, chẳng lẽ còn nhìn không rõ đạo lý này sao?”
Đường Noãn lau nước mắt, ánh mắt đột nhiên kiên định: "Hôn nhân bình thường đúng là như vậy, nhưng cho dù là con gái nhà họ Đường, cũng không môn đăng hộ đối với anh Thù Yến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nghia-vu-cua-hon-the/chuong-105.html.]
“Hôn nhân của tôi và anh Thù Yến không dựa vào gia thế.”
Mọi người không khỏi lộ ra biểu cảm khinh thường, Đặng Quỳnh cười lạnh: "Chẳng lẽ dựa vào bản thân cô ưu tú sao?”
DTV
Diệp Thù Thần đột nhiên nhớ tới lời Đường Noãn nói với anh ấy, Đáy lòng dâng lên dự cảm không tốt, quả nhiên nghe cô hợp tình hợp lý nói: "Tôi dựa vào bát tự!”Cô nhìn về phía bà lão Diệp và Tôn Uyển Thu: "Bà nội, dì, có đúng không.”
Không ai ngờ tới cô lại nói ra lý do như vậy, bà lão Diệp và Tôn Uyển Thu nghẹn lại, Diệp Chính Hồng thiếu chút nữa phun ra một ngụm trà xanh, hai mắt Đặng Quỳnh bốc hỏa nhìn về phía trước.
Diệp Thù Yến rũ mí mắt xuống, ngón tay thon dài cong lên, khóe môi vẫn tràn ra một nụ cười. Nhưng mà mọi người đều không chú ý tới, bởi vì sau khi tiến vào bà lão Đường vẫn không nói gì đột nhiên mở miệng, bà ấy hoài niệm nói: "Là lý do này, bà chị, lúc trước vẫn là bà tự mình tìm người xem, nói Noãn Noãn vượng gia vượng phu.”
Lâm Nguyệt Nga tức giận, lông mày liễu nhíu lại đang muốn nói chuyện, Đường Thắng An đã phản ứng rất nhanh nói: "Vậy cũng là dùng bát tự của Đường Tinh nhà chúng tôi, đứa nhỏ đều thay đổi, ai biết Đường Noãn sinh ra từ lúc nào.”
Đường Noãn nói: "Mặc dù bát tự của tôi không quá chính xác, nhưng người đính hôn với anh Thù Yến vẫn là tôi.”
“Có lẽ âm sai dương sai bát tự của tôi còn tốt hơn cả Đường Tinh? Dù sao sau khi đính hôn với tôi, giá trị thị trường của công ty nhà họ Diệp có phải vẫn luôn tăng không? Còn có nhà ông ngoại Đặng.”
Bà lão Đường phụ họa nói: "Đúng vậy, sau khi Thù Yến đính hôn với Noãn Noãn vào công ty, tất cả đều thuận lợi, nhà họ Đặng sau đó cũng tẩy rửa oan khuất, bây giờ đã lên một tầng cao hơn.”
Bà ấy nhìn về phía Đặng Quỳnh: "Mẹ Thù Yến này, điểm này con hẳn là rõ ràng nhất đi.”
"Mẹ con rất thích Noãn Noãn.”
Đặng Quỳnh nghẹn lại, một lúc lâu sau tức giận nói: "Hóa ra Thù Yến chúng ta và nhà họ Đặng có thể có ngày hôm nay, tất cả đều dựa vào bát tự vượng gia vượng phu của Đường Noãn cô! ?”