Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 94
Cập nhật lúc: 2025-10-27 10:48:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xưa nay Harionago là một tự cao tự đại.
Giống như dù mất mái tóc , cô vẫn thể hùng hồn yêu cầu Lâm Dữu cho cơ hội chứng minh bản . Cuối cùng cũng đợi một cơ hội như , vốn dĩ Harionago đang xoa tay chút chờ mong, chuẩn xem kẻ địch mạnh đến mức nào.
... Mẹ nó bắt cô chọc bong bóng, còn chọc một phát là xì luôn.
Chán phèo.
“Anh đúng là phế vật.”
Cô khinh bỉ .
“Còn dám nhảy thể hiện.”
Gã hề: “...”
Chuyện thể nhẫn nhịn , những lời khiêu khích như ném thẳng mặt, ai mà nổi giận đùng đùng.
Anh bèn giơ chân lên dẫm... Đương nhiên dẫm Harionago, chọn cái tên đầu sỏ gây tội mà tay. gã hề còn kịp gì, cảm thấy chân mềm nhũn, căn bản thể dùng lực.
Gã hề ngay lập tức ý thức chuyện gì xảy , c.h.ử.i bịt bắp chân chọc xì của . động tác vụng về của nhanh nhẹn bằng những sợi tóc mảnh mai của Harionago, thể là nhẹ nhàng né tránh cú đập xuống đất của , chặn chân trái thì đ.â.m chân , né tay thì chọc tay trái.
Harionago lạnh, bắt lấy cơ hội chọc kẽ ngón tay .
Xoay trái ba vòng, xoay ba vòng, cổ lắc lư m.ô.n.g lắc lư.
Gã hề Harionago xoay như chong chóng, tiếng kêu la c.h.ử.i bới cũng càng lúc càng lớn. Dù rằng thở ngắn ngủi mà vẻ như thận hư, nhưng vẫn hình to lớn, âm lượng hét vẫn khiến giật . Harionago phiền phức chịu nổi, cuối cùng dứt khoát x.é to.ạc một lỗ.
“Phụt...”
So với những lỗ nhỏ đó, lỗ khiến khí gã hề nén cơ thể phun trào . Thậm chí còn kịp túm lấy cái mái nhà để giữ thăng bằng, chỉ cảm thấy trong nháy mắt lộn nhào.
Đây chỉ là sự khởi đầu.
Toàn bộ cơ thể lộn nhào hết vòng đến vòng khác trung, tiếng c.h.ử.i rủa ầm ĩ của gã hề trong quá trình xoắn ốc ngừng biến thành tiếng kêu t.h.ả.m thiết. Anh gào t.h.ả.m thiết, nhưng dù thế nào cũng thể dừng .
Lâm Dữu , nhớ tới quả bóng bay hồi nhỏ khi xì sẽ bay loạn khắp nhà.
Gã hề xì thể kiểm soát phương hướng, giãy dụa vô ích, trơ mắt càng bay càng cao, càng trôi càng xa.
“Máááááá...”
Ngay cả giọng cũng trở nên mờ ảo.
"Các cứ chờ đấy..." Anh hét: " nhất định... sẽ ..."
Anh biến mất ở đường chân trời, giọng the thé để chút dư âm cuối cùng.
"Được thôi." Lâm Dữu lịch sự vẫy tay: " chờ."
Harionago đảo mắt.
“Đến nào chọc đó.”
“Ghét nhất loại nhãi ranh tự cho là ghê gớm." Cô hừ lạnh một tiếng, dường như quên mất bản cũng dễ phình to: "Được , về dưỡng da đây.”
Harionago chậm rãi vén những sợi tóc mai bên tai, đầu ngón tóc ánh lên vẻ lạnh lẽo ánh trăng, cô xoay biến mất tại chỗ, chỉ để Lâm Dữu và đầu lâu .
Lâm Dữu im lặng khá lâu.
"Thật ..." Cô định mở miệng, tự im lặng.
Đầu lâu: "???"
"Không gì, chỉ là nhà gương khiến nhớ đến một chuyện." Lâm Dữu : " xác nhận một chút."
Đầu lâu ý kiến gì, nhưng nó vẫn tò mò hỏi: "Cậu nhớ chuyện gì ?"
Lâm Dữu gật đầu cũng lắc đầu.
Tổ Chức SCP chỉ thu nhận những sinh vật vật thể siêu nhiên như 096 và bàn chải đ.á.n.h răng, mà cả những địa điểm phát sinh dị biến cũng thuộc phạm vi cần kiểm soát của Tổ Chức.
Ví dụ như "Carnival Kinh dị".
Cô ấn tượng sâu sắc về nó, cũng nhớ mã , chỉ nhớ đó là một công viên giải trí, nhiều vụ đổ m.á.u bỏ hoang. Vụ t.a.i n.ạ.n cuối cùng cũng khiến hơn hai trăm c.h.ế.t một cách kỳ dị... Phù hợp với "Chủ nhật đẫm máu" báo chí đưa tin.
Có du khách tàu lượn siêu tốc vật cùn đ.á.n.h bay đầu hàng loạt, cặp tình nhân tan chảy trong đường hầm tham quan, còn một nhân viên nhét đầy sợi vải từ chính đồng phục của phổi.
Không ai thể giải thích họ c.h.ế.t như thế nào. Gã hề và công viên giải trí giao ước lẽ là thật, bởi vì theo một nghĩa nào đó, mảnh đất chân cô đang "sống" .
Theo ghi chép của Tổ Chức, phạm vi ảnh hưởng của nó mỗi năm đều "sinh trưởng" bên ngoài.
"Không tin tức bảy sống sót ?"
Lâm Dữu .
"Tài liệu của Tổ Chức dường như một trong đó trốn thoát từ nhà gương. Mất hai cánh tay, chân cũng ăn mất một nửa. Cho nên thấy những con quái vật c.ắ.n , nhớ dường như chuyện đó... A, đến .”
Cô vẫn luôn theo bản đồ ghi nhớ, lúc ngẩng đầu lên, về phía sân chơi xe điện đụng.
"Quả nhiên là chỗ ..." Lâm Dữu thở dài.
Trong tài liệu của Tổ Chức đính kèm mấy tấm ảnh về công viên giải trí hoang phế , cô chỉ nhớ một tấm về sân chơi xe đụng... Và khi cô thực sự đến đây, cảnh tượng y hệt hiện mắt cô.
Nói cũng , thế giới đúng là nhỏ bé.
"Cho nên." Cô về phía cái bánh dẹt đang treo cành cây: "Anh rớt xuống đây ?"
Gã hề: "..."
Rõ ràng, đến cuối cùng vẫn tìm cách nào để chặn chỗ rò khí. Rò hết sạch , cứ thế mà trôi lềnh bềnh và mắc đối diện khu xe điện đụng.
Thật t.h.ả.m hại.
Lâm Dữu mấy đồng cảm mà nghĩ.
Mất khí đầy, gần như biến thành một tấm ảnh in mặt phẳng, phất phơ theo gió.
Tên vẫn còn chỗ dùng .
Nghĩ , Lâm Dữu về phía cửa hàng lưu niệm cách đó xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-94.html.]
Lúc đang là rạng sáng, chân trời chút ánh sáng trắng nào, cái biển hiệu đen ngòm vài phần âm u. cô mở cửa trong tìm đồ, lục lọi nửa ngày cũng chuyện gì xảy .
Khi Lâm Dữu cầm một cuộn băng dính và chiếc bơm tay dùng để bơm bóng bay đồ chơi trong cửa hàng , nên thở phào nhẹ nhõm thất vọng.
Cô còn tháo cả cán chổi, để chọc gã hề từ cây xuống.
Đối phương cạn kiệt khí như thế , cũng mất luôn khả năng mở miệng chuyện, chỉ còn tròng mắt là còn thể đảo qua đảo .
Lâm Dữu khom xuống, dùng vài miếng băng dính dán lên chỗ Harionago chọc thủng, nhét cái vòi bơm lỗ dán. Đợi khi thẳng trở , cô vội bơm khí, mà nở nụ tươi rói mở miệng.
"Nói ."
Cô vung tay lên, tay thêm một quyển sách tranh.
"Lát nữa ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của ." Cô : "Nếu thì..."
Lâm Dữu mở quyển sách tranh, lật vài trang.
Thu Vũ Miên Miên
"Cho hai lựa chọn. Một là nếm thử cảm giác mười vạn cây kim đâm, hai là." Cô chỉ tấm thẻ hình bóng bay đầu : "Anh thể thử cùng nó quấn quýt lấy mà bay lượn."
Đầu lâu bên cạnh mà kinh hãi.
Rốt cuộc cái lớn lên thế nào mà thành ác quỷ .
"Hiểu thì chớp mắt."
... Gã hề chớp mắt một cái.
Không khí bơm từng chút một, cũng dần dần quyền kiểm soát cơ thể. Khó khăn lắm mới thể dậy, vì mấy lời của cô, dù gào thét báo thù, gã hề cũng dám manh động.
Còn kinh hãi mà rụt về phía .
"Vậy hỏi đây." Lâm Dữu : "Anh chỉ cần thành một trò chơi là thể khỏi công viên, là thật giả?"
"Thật, thật!"
Gã hề liên tục đảm bảo: "Cái tuyệt đối là thật!"
"Cô..." Anh hỏi: "Lúc cổng cô gặp một xác khô ?"
Dưới ánh mắt chăm chú của Lâm Dữu, the thé tiếp.
"Đó là , chọn chèo thuyền ngắm hồ, cuối cùng biến thành như vẫn cam tâm mà chạy ngoài. Chạy thì chạy , nhưng chẳng là mấy bước c.h.ế.t đấy thôi?"
Đồng tử Lâm Dữu co .
... Thảo nào.
Thảo nào cái xác khô lúc đó trông vẻ gì đó với cô, lẽ là cuối cùng cũng gặp sống, hoặc là cảnh báo cô đừng .
"Anh đem linh hồn của c.h.ế.t..." Cô chậm rãi .
", đúng." Gã hề vội vàng : " đem thành bóng bay đỏ."
"Hỏi thêm một câu nữa."
Lâm Dữu : "Có đây là chìa khóa mở cái khóa ở ?"
Cô móc cái chìa khóa tìm xác khô, gã hề chỉ liếc mắt một cái biến sắc. Lâm Dữu nhanh chóng bắt phản ứng của , che giấu cũng kịp nữa .
"Bây giờ, dẫn đường đến đó."
Cô : "Đợi giải quyết xong chuyện , dẫn đến chỗ giấu những quả bóng bay , ở mắt thả chúng từng quả một."
Gã hề ran một tiếng, giấu chút oán độc , chậm chạp về phía , dựa theo trí nhớ bắt đầu dẫn đường.
" chỉ một thôi." Lâm Dữu qua một con đường nhỏ vắng vẻ, : "Đừng giở trò."
Ánh mắt của cô rõ ràng... Nếu , hậu quả đấy.
... !!!
"Đâu ."
Gã hề giật kinh hãi, vội vàng xoa xoa tay , giả giọng : "Chính là chỗ ."
Chắn mặt bọn họ là một cánh cổng sắt.
Lâm Dữu bước tới vài bước, ánh mắt cô dừng cái khóa ở bên cạnh cổng, cúi đầu móc cái chìa khóa nhỏ .
Vừa nãy gã hề dọa sợ giờ thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng rằng tâm tư của thấu .
Xem là mà.
Có kinh nghiệm lúc , dám động tâm tư đen tối gì. đ.á.n.h chắc chạy , trong lòng gã hề tính toán rôm rả, chỉ chờ sự chú ý dời khỏi .
... Đây là một cơ hội .
Nhận điều , khóe miệng gã hề từ từ nhếch lên đến tận mang tai. Anh thấy đối phương tạm thời ý định đầu , cẩn thận chú ý đến cái thứ treo eo cô, rón rén lùi một bước.
... Không phát hiện.
Anh nín thở, cẩn thận dán sát miếng băng dính đừng bong , kẻo rò khí gây chú ý.
Liên tục lùi hai ba mét, tảng đá treo trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống, gã hề hưng phấn đến mức xoay vòng nhảy chân sáo tại chỗ... Anh sắp rời khỏi con quỷ ! Giữ lấy bóng bay của chạy trốn, mở một cuộc sống mới!
Anh cố lắm mới nhịn sự thôi thúc nhảy múa, chỉ kiềm chế , trong lòng vô cùng kích động mà nhích thêm một bước nữa, chuẩn chuồn êm.
Gã hề ngẩn .
Vừa , lưng đụng cái gì đó, lưng từ lâu.
Giây tiếp theo, túm lấy cổ áo , giống như xách một con gà con.
"Ồ." Nyarlathotep mời mà đến vui vẻ: "Mau , ở đây một tên chạy trốn."
Gã hề: "..."
Anh hận!