Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 88
Cập nhật lúc: 2025-10-15 11:23:16
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nữ quỷ áo trắng triệu hồi ngoẹo đầu, một lời.
Giúp giúp, đây là một vấn đề.
Trước náo loạn vui vẻ như , gọi ngoan ngoãn lời chẳng là mất mặt lắm .
"Còn nghĩ xong?" Lâm Dữu híp mắt hỏi.
Yamamura Sadako: "..."
Ở góc khuất camera giám sát, cô ở đây hơn hai phút , thời gian sắp hết. Tóc dài xõa mặt bất động, im lặng hồi lâu, cuối cùng cô cũng u ám vén tóc lộ một con mắt sưng húp.
... Mặt mũi cũng rớt gần hết , cũng thèm để ý chút xíu nữa.
Dù đều là châu chấu buộc chung một sợi dây, một tổn thất thì tất cả đều tổn thất.
Dùng niệm lực tạo ảnh là chuyện khó khăn gì, Sadako bước về phía một bước, camera.
Hành động tương đương với việc ngầm đồng ý hợp tác, Lâm Dữu cũng yên tâm lấy chìa khóa . Ngón út móc chìa khóa xoay hai vòng, cô cửa nhà tù, đưa tay qua khe hở giữa song sắt, đưa tay tra chìa khóa ổ.
Cảnh Thanh Hà vẫn còn đang hoảng hốt.
... Cậu là ai ở đang gì.
"Không , chị Dữu." Kể từ khi Lâm Dữu và Cố Hành diễn xong màn kịch , vô cùng nghi ngờ nhân sinh, trố mắt cô loay hoay loay hoay vặn mở khóa cửa: "Rốt cuộc thì...?"
"Xin nha, giấu ."
"Két" một tiếng, Lâm Dữu mở cửa nhà tù: "Cái cần chính là phản ứng của ."
Cảnh Thanh Hà: "...???"
"Bốn chữ."
La Cảnh nhún vai.
"Gián điệp hai mang, bất ngờ , ngạc nhiên ."
Kể từ khi sự tích của nhân vật tàn nhẫn , Tả ở trong tay áo một tiếng "sếp" hai tiếng "sếp" gọi vô cùng nhiệt tình.
"Không cần ngài động tay, ném chìa khóa cho là , mở cho." Nó yên phận vươn lên, vững vàng bắt lấy chìa khóa mà Lâm Dữu ném tới: "...Okei!"
Nó biến hình là chuyện dễ như trở bàn tay, dùng một "ngón tay" dài mảnh cầm lấy chiếc chìa khóa còn trong chùm chìa khóa, vài cái mở khóa. Cửa nhà tù mở, hai đang ở trong phòng giam bên cạnh cũng bước .
Sadako vẫn đang chằm chằm camera, Tả quanh cô một vòng, thức thời gì.
Việc càng khiến đầu lâu bất bình, chẳng lẽ là xem thường nó dễ bắt nạt ?!
Nó hừ mạnh một tiếng, ghi mối thù sổ nhỏ.
"Lúc chú ý ?" Lâm Dữu hỏi.
"Vừa đổi ca, bên ngoài mấy ." Cô nghi ngờ thời gian đều là Cố Hành chọn: "Chỉ cần đừng để mấy tên cảnh sát thấy, chuồn khỏi đại sảnh là ."
Cảnh Thanh Hà Sadako vẫn đang chằm chằm camera, há miệng.
Lâm Dữu đoán gì: "Ừ" một tiếng.
"Chuyện camera giám sát để cô giúp giải quyết."
Cô : "Cho đến khi ai đó hành lang thì sẽ ai phát hiện chúng trốn thoát, trong thời gian cũng thể khiến đám tạm thời thả lỏng cảnh giác."
thật, thời gian dành cho họ cũng còn nhiều.
Theo lời đầu lâu, trái ngược với Mẫu Thần Hắc Sơn Dương, triệu hồi Yog Sothoth lúc thời tiết quang đãng mây... Hôm nay khéo là một ngày nắng , mà đối với những kẻ cuồng tín trong hội kín, thể xông phá hoại nghi lễ, chắc chắn là càng sớm càng .
Nghiêng trốn bên cạnh tường, Lâm Dữu nhẹ nhàng mở một khe cửa.
Ngoài cửa là khu văn phòng công cộng, bàn việc ngăn cách thành từng cụm ba ba hai hai, mấy tên cảnh sát đang lớn tiếng trò chuyện. Cố Hành và viên cảnh sát nhỏ gọi lấy lời khai sang một bên, đang vội vàng ghi chép gì đó, nhất thời rảnh để ý đến động tĩnh xung quanh.
Liếc nhanh xung quanh, Lâm Dữu vạch kế hoạch trốn thoát trong đầu, cô khom xuống, lặng lẽ nấp vách ngăn.
Cách đó vài mét, viên cảnh sát đang gác chân chữ ngũ, chăm chú trò chơi ô chữ báo dứt. Lợi dụng lúc để ý, Lâm Dữu cố gắng hết sức lặng lẽ qua trống giữa hai bàn việc, đợi xác định tạm thời đến vị trí an , cô vội vàng vẫy tay với ba đồng đội.
Mọi đều nín thở, Tả ngoan ngoãn thu trong tay áo, ngay cả đầu lâu cũng nghiến chặt răng, sợ lỡ xảy tiếng lạo xạo khi xương cọ xát . niềm vui ngắn chẳng tày gang, khi họ rón rén tiến về phía cửa phòng , lẽ vì quá vội vàng, khuỷu tay của Giản Minh Giai vô tình chạm chiếc cốc nước mà ai đó đặt bàn.
Đáy cốc xoay một vòng mép bàn, trông vẻ sắp rơi xuống vỡ tan tành, Tả mắt nhanh tay lẹ lao khỏi tay áo, dùng hình mềm mại của ôm chặt lấy, nhẹ nhàng đặt lên bàn.
Mọi chuyện chỉ diễn trong vài giây ngắn ngủi, dù cứu vãn kịp thời, nhưng tiếng động đó vẫn thu hút sự chú ý của một cách đó xa.
Viên cảnh sát đang bận rộn ghi chép đột ngột ngẩng đầu.
"...Hình như ." Anh ngập ngừng : "Nghe thấy tiếng gì đó?"
"À, xin xin ."
Cố Hành ôn hòa, áy náy giá đựng tài liệu chất đống bên cạnh: "Vừa nãy cẩn thận va , mong đừng để ý."
luôn cảm thấy âm thanh thấy ở gần như ...
Viên cảnh sát trẻ thầm nghi ngờ trong lòng, nhưng chứng mặt tỏ vẻ chân thành, bất kỳ dấu hiệu dối nào. Nghĩ những lời dặn dò của cấp là đừng truy cứu đến cùng, đơn giản hóa vụ án nhanh chóng kết thúc, bèn gạt bỏ nghi ngờ trong lòng, cũng sớm giải quyết cục khoai lang nóng hổi rũ sạch quan hệ.
Thấy viên cảnh sát Cố Hành trấn an, từ bỏ ý định ngó nghiêng tìm kiếm sự việc, đồng loạt thở phào nhẹ nhõm. Họ còn xa cửa nữa , lúc Giản Minh Giai cẩn thận hết mức thể, cho đến khi lặng lẽ vặn mở chốt cửa , cả đội thành công lách ngoài đóng cửa , lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
"Sợ c.h.ế.t khiếp."
Cô lau mồ hôi lạnh: "Cứ như phim gián điệp ."
"Nói là gián điệp cũng sai." Lâm Dữu giở tờ giấy nhỏ : "Chỗ đúng là xa thật."
"Giờ kiểu gì?"
La Cảnh xoa cằm: "Chẳng lẽ bắt taxi, lỡ đụng của bọn họ thì ."
" , kiểu gì đây?"
Miệng lặp lời của , nhưng Lâm Dữu , cô lật ngược tờ giấy , mặt vài chữ ngắn ngủi.
[Xe ở hẻm .]
Cửa đồn cảnh sát hướng con hẻm hẹp ít qua , họ một vòng trong hẻm, nhanh chóng tìm thấy chiếc xe màu đen. Trên nóc xe còn lưu dấu cào của Hunting Horrors, Lâm Dữu mở cửa xe, thấy chìa khóa vẫn cắm ở trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-88.html.]
Vậy thì vấn đề tiếp theo là ai lái xe đây.
Lâm Dữu: "..."
"Cậu đừng lái!" Giản Minh Giai vẫn còn nhớ như in những gì , thấy cô mở miệng thì lập tức kêu lên.
ngăn cản cô, cô cũng cách nào, mấy năm học y bận đến rụng tóc, gì thời gian và sức lực để thi bằng lái xe: " tớ cũng học bao giờ."
Cảnh Thanh Hà ho khan một tiếng.
"Em, em thi đại học xong mà." Cậu gãi đầu: "Chưa kịp đăng ký."
Hai đều dồn ánh mắt hy vọng La Cảnh, nhất thời cũng khỏi chút ngại ngùng: " cũng , hừm, đủ loại lý do..."
" lái lái lái..." Tả hăng hái hô lên: " lái! còn thể đạp ga phanh, La Cảnh chỉ cần giúp thỉnh thoảng giữ vô lăng thôi!"
La Cảnh: "Hả?"
Ngay cả cũng từng đến.
...Thật sự là tin tà thuật của nó .
Năm phút , khi chiếc xe ngoằn ngoèo như rắn bò vài chục mét cộng thêm tông bay một thùng rác, cuối cùng vẫn là Lâm Dữu thế chỗ La Cảnh. Giản Minh Giai chỉ thể âm thầm cầu nguyện đường là địa hình bình thường, đừng để cô nổi hứng đạp ga xuống vực. Còn Tả ép "" hàng ghế , vẫn đang lóc đòi họ cho nó thêm một cơ hội.
" ."
Rẽ qua một khúc cua, Lâm Dữu nhớ gì đó: "Lúc , cái tên 'Wyrms' ?"
Lúc bận bàn bạc với Giản Minh Giai kịp hỏi, đó chú ý thấy thiếu một thì cảnh sát đến , mặt cảnh sát, cô đương nhiên thể chủ động nhắc đến việc bọn họ một biến mất.
Ba trao đổi ánh mắt.
"Ai mà ." Giản Minh Giai lên tiếng .
"Sau khi thương, chúng nhiều vây quanh như , đều luống cuống tay chân." Cô : "Trốn thì trốn , nhưng đợi chúng bắt xe mới phát hiện thấy ."
" chắc chắn bọn chúng bắt ."
La Cảnh bổ sung: "Chỉ là tự chạy ."
Chuyện cũng kỳ lạ thật, Lâm Dữu nghĩ.
"Người đó luôn thần thần bí bí."
Giản Minh Giai .
"Còn nhớ hai tờ giấy tớ nhặt ở Silent Hill ? Anh dịch công thức, bảo tớ pha một trong đó, còn thể cung cấp một nguyên liệu quan trọng nhất bên trong, chỉ là nhất quyết cho tớ đó là gì."
Đầu lâu: "Bụi Suleiman?"
Giản Minh Giai: "..."
Cô mới phản ứng , tên mới là ban đầu thể hiểu tiếng Latinh.
" đúng đúng." Cô lập tức gật đầu: "Chính là cái tên ."
"Bụi Suleiman, còn gọi là Bột Ai Cập."
Nó : "Có thể gây hại cho sinh vật nguồn gốc từ trái đất, sớm pha chế thì lúc đó nên bảo dùng với Dimensional Shambler mới ."
Ngàn vàng khó mua chữ ngờ.
"Phải, lúc đó cũng chẳng ai bảo tớ nó dùng để gì cả... giọng kìa." Giản Minh Giai nhướng mày: "Khó lắm hả?"
"Tớ nhắc đến chuyện là vì một nguyên liệu khó kiếm, chính là cái mà cho đấy."
"Phải lấy tro bụi từ xác ướp hai nghìn năm." Lâm Dữu cũng treo nó mãi, đầu lâu đặt một bên khi cô lái xe : "Cho nên mới gọi là 'Bột Ai Cập', cũng gọi nó là 'Sự bảo vệ của c.h.ế.t'."
Mọi : "..."
Vãi.
"Rốt cuộc đó là ai ?" Giản Minh Giai lẩm bẩm.
So với thứ , thì việc cô trộm đá tiêu và nhũ hương trong phòng thí nghiệm ở trường đại học chẳng khác gì trò trẻ con.
"Giờ cũng chẳng rảnh mà bận tâm đến chuyện đó, một điểm sai, thứ thì chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều."
Hộp sọ "cạch cạch" : "Nó thể gây hại chỉ cho Dimensional Shambler, mà còn cả Yog Sothoth đến từ những chiều gian khác."
Lòng đều chùng xuống.
Ước chừng còn nửa tiếng nữa là đến nơi.
Lâm Dữu lên kế hoạch thời gian trong đầu, cô ngắm nghía một đoạn đường vắng , đ.á.n.h tay lái, chiếc xe từ từ dừng sát lề đường. Sau đó rút bộ bài treo dây, cô sớm đặt sẵn một lá bài đó.
"...!" Cảnh Thanh Hà giật hoảng sợ vì đột nhiên xuất hiện bên cạnh.
So với vẻ kinh hãi của , Nyarlathotep ung dung đó, vẻ ngoài con của vẫn là khuôn mặt Ai Cập , cũng khó trách thích dùng hóa , chỉ riêng mức độ nổi bật và khả năng mê hoặc trong mắt thường cũng cao, ước tính khiêm tốn cũng chín mươi điểm thang điểm trăm.
Lần đầu Giản Minh Giai và La Cảnh gặp mặt kinh ngạc đ.á.n.h giá .
" một chút."
Trong mắt Tà Thần, ánh mắt của phàm nhân vốn chẳng là gì, lười biếng : "Mấy đối phó với Yog?"
"Gần như ." Lâm Dữu : " chỉ hỏi một chuyện, cũng liên quan đến tổ chức đó ?"
"Có chứ."
Thu Vũ Miên Miên
Nyarlathotep trả lời hề che giấu, quang minh chính đại đối diện với ánh mắt của Lâm Dữu, khẩy một tiếng: "Các hỏi ."
"Tình hình của bọn chúng, cũng một chút."
Giờ mà vẻ tuyệt vọng của đám chắc thú vị lắm.
"À , mấy bột Ai Cập mà? Vậy nên một gợi ý..." Nyarlathotep kéo dài giọng.
Anh nở một nụ mang theo ác ý, ghé sát tai đối phương. Giọng của Nyarlathotep thấp, ngay cả Giản Minh Giai ở ghế phụ cũng rõ mấy chữ, chỉ thấy khóe miệng Lâm Dữu cũng cong lên.
"Được thôi." Cô : "Cứ ."