Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 110
Cập nhật lúc: 2025-11-24 10:41:33
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu đối diện là các đặc công của Tổ chức, thể Lâm Dữu còn suy xét đôi chút. nếu là Hỗn Mang Phiến Quân, cô sẽ chừa chút thể diện nào.
Đùa gì chứ, loạt s.ú.n.g máy rõ ràng là nhắm thẳng cô như một cái bia sống. Nếu cô né kịp thời, còn quản gia kéo một phát thì chắc chắn b.ắ.n thành tổ ong .
Giờ thì , cô bảo quản gia SCP-173 đừng nhúc nhích, còn bản thì dán mấy bức ảnh chụp SCP-096 lúc nhắm mắt lên nó, dán ''bộp bộp" đầy .
—Cứ thế mà phủi tay, ném nan đề thế kỷ mà ngay cả Bò Sát Bất T.ử cũng thể giải quyết cho Hỗn Mang Phiến Quân, để bọn họ từ từ tận hưởng niềm vui nhân đôi .
Nghe thấy âm thanh bên ngoài, tình huống trở tay kịp như thế, hiển nhiên là những đội viên vũ trang cũng thể giải quyết vấn đề . Nếu , những tiếng hét kinh hoàng ban đầu khi nhận họ đang đối mặt với một cặp đôi tuyệt vọng dù cũng đều c.h.ế.t, thì thứ tiếp theo lẽ vang lên là những tiếng la t.h.ả.m thiết của xé xác và thỉnh thoảng là âm thanh "rắc rắc" của xương bẻ gãy trong tiếng gào t.h.ả.m thương của SCP-096.
Vỏ đạn và băng đạn rỗng ào ào rơi xuống đất, tiếng s.ú.n.g đó còn náo nhiệt giờ im bặt, dần dần chìm tĩnh lặng.
Đến khi tiếng rên rỉ cuối cùng cũng yếu dần vì tất cả những kẻ thấy khuôn mặt của nó đều bỏ mạng, SCP-096 chỉnh chiếc túi giấy lệch đầu. khi nhận túi giấy thấm nước đến mềm oặt, nó bối rối ôm lấy chiếc túi lặng một lúc lâu, cuối cùng vẫn chút luyến tiếc mà tháo nó xuống.
... Quên , dù bao nhiêu là bấy nhiêu mà.
Bên trong cửa bên , Lâm Dữu cúi đầu thấy SCP-096 trở về sách tranh, trong lòng bây giờ thể ngoài .
Vẻ mặt của Iris vẫn còn hoảng hốt.
Từ khi đồng ý cho mượn máy ảnh, cô bèn chứng kiến tình hình chạy một đường như điên về phương hướng thể dự đoán - dán ảnh chụp của "e thẹn" lên SCP-173, nếu ở trong Tổ chức thì ai dám chuyện thật chứ?!
Cô gần như trợn mắt há hốc mồm "tận mắt chứng kiến" bộ quá trình đối phương lệnh cho quản gia đặt bức tượng dán đầy ảnh ở ngoài cửa như thế nào, cô mà ngớ , suýt chút nữa quên cả trong, vẫn là Lâm Dữu kéo cô .
Nói mới nhớ, dù vị đồng nghiệp cũ kể rõ cụ thể quá trình, nhưng cũng từng rằng Abel nổi khùng khi chạm trán với đối phương và SCP-682.
Đội trưởng ... đến tột cùng là trải qua chuyện gì ?
Nếu đổi thành , Iris tuyệt đối thể tưởng tượng sẽ một ngày thông cảm cho Abel, thậm chí cho dù cô theo đạo, cũng nhịn một tiếng A-men.
dù , cho dù chút kinh ngạc và nghi kị những thủ đoạn của , cô cũng sẽ hối hận. Cô mơ ước thoát khỏi sự kiểm soát của Tổ chức và sống như bình thường từ lâu .
Chỉ là một câu hỏi.
"Đợi ." Mắt thấy Lâm Dữu sắp mở cửa, Iris cuống quít ngăn : "Cứ như ngoài ? Không thứ vẫn còn—"
Dán là ảnh?
Trực tiếp ngoài chẳng sẽ thấy mặt SCP-096 ?
Cô cũng từng qua các báo cáo sự cố liên quan đến SCP-096, hầu hết những đặc công phái chấp hành nhiệm vụ tái quản thúc đều c.h.ế.t hoặc thương, đương nhiên nó cố chấp với chuyện đến mức nào, tiếc đuổi g.i.ế.c đến chân trời góc biển.
''Nói là như .''
Lâm Dữu .
'' nếu nhanh lên, bức tượng sẽ chạy mất.''
Tiểu đội trưởng của Hỗn Mang Phiến Quân đá cửa xông , mà đó cô thể nhốt SCP-173 ở đây chính là nhờ hai cánh cửa mà nó thể tự mở. Giờ thì còn gì ngăn cản, chẳng nó thể trốn thoát ngoài bất cứ lúc nào ?
Điều mà Iris lo lắng thực sự là một vấn đề. Ngay cả bản Lâm Dữu cũng chắc nếu SCP-096 ở đây, liệu việc thấy ảnh của nó triệu hồi gây hậu quả gì . Cô dám liều lĩnh xé bỏ những bức ảnh đó.
''Việc ảnh chụp cần lo lắng." Có điều, Lâm Dữu sớm nghĩ biện pháp giải quyết: "Tìm một thấy mặt nó là .''
Nếu đúng lúc vẫn c.h.ế.t, thì thêm một lớp bảo hiểm nữa.
"Cô xem đúng nào?"
Cô trêu chọc : "Vị Tà Thần nào đó ?''
Iris: "..."
Ôi chao?
Cách đó mấy mét bất ngờ vang lên một tiếng nhạo.
''Bây giờ nhớ tới ." Nyarlathotep dựa tường theo tư thế quen thuộc của , lười biếng nhướng mí mắt: "Chút chuyện nhỏ còn phiền , cô xem, vì như ?"
"Lẽ nào theo tiêu chuẩn của thì vui ?"
Đương nhiên Lâm Dữu hỏi ngược .
" thử qua cách hai , cũng rõ hiệu quả khi hai thứ đó hành động cùng . Nếu hôm nay bỏ lỡ cơ hội khiến chuyện trở nên thú vị hơn, chắc chắn sẽ thấy đáng tiếc chứ?"
Nyarlathotep hừ một tiếng.
Qua loa đại khái- Một giây khi thuyết phục, bèn vẻ đắn đưa đ.á.n.h giá như .
Iris che mắt tự chủ mà hé kẽ tay, lén đối phương thẳng ngoài giống như việc gì xuyên qua khe hở .
Năng lực đặc biệt của cô chẳng qua chỉ là khả năng thao túng ảnh chụp, khi Tổ chức quản thúc, cô cũng chỉ là một cô bé lớn lên trong một gia đình bình thường. Dù nhờ quãng thời gian quản thúc mà thể cảm nhận rằng dẫu cho đối phương mang hình dạng con thì chắc chắn cũng bình thường, cô vẫn thể tưởng tượng nổi lai lịch thực sự của thế nào.
Vấn đề chớp mắt vốn là điều khiến bình thường bối rối, nhưng đối với một Ngoại Thần mà , dĩ nhiên chẳng đáng là gì cả.
Chỉ cần , thể duy trì trạng thái đó mãi mãi. Nyarlathotep xé bức ảnh dán bức tượng xuống, cuối cùng vo xấp giấy trong tay. Cũng bằng cách nào, một ngọn lửa nhỏ bỗng bùng lên từ mép bức ảnh, cũng chẳng thèm tránh, để mặc ngọn lửa l.i.ế.m lên đầu ngón tay và lòng bàn tay .
Cũng thật kỳ lạ, ngọn lửa ngược giống như ý thức của , dịu ngoan bò qua lòng bàn tay , thứ c.ắ.n nuốt chỉ những bức ảnh xếp thành một chồng.
Cuối cùng chỉ còn một nắm tro tàn, Nyarlathotep vung tay, lớp tro bụi rơi xuống, ngay cả chút dấu vết cũng còn.
" cứ tưởng sợ lửa." Lâm Dữu như điều suy nghĩ : "Dù mới nhớ, và Cthugha—"
Nyarlathotep: "..."
Nghe đến cái tên , mặt lập tức đen .
''Đừng nhắc đến cái thứ đó với - chỉ là một trò đùa thôi, liên quan gì đến nó cả.''
"Hóa cô chuyện ?" Anh ngoài nhưng trong : "Cảm ơn cô triệu hồi nó nhé?"
So sánh với tên , cố ý phanh và dùng SCP-096 dẫn mắc câu là khách sáo .
Cthugha còn gọi là "The Burning One", chân giống như một ngọn lửa sống động, ngừng biến hình, và nó thực sự thể đốt cháy thứ. Mặc dù cũng từng là một kẻ chi phối, nhưng nó là kẻ thù đội trời chung của Nyarlathotep. Nó sẽ đáp ứng yêu cầu của những đang đe dọa bởi Nyarlathotep và thể trở thành con át chủ bài cuối cùng chống nếu nó triệu hồi thành công.
"Hầy."
Lâm Dữu vẻ châm chọc trong lời của , mỉm trả lời: "Không cần cảm ơn."
Nyarlathotep: "..."
Hiếm khi cảm giác tức nghẹn đến mức , chỉ thể nhắc nhở bản rằng con là do chính lựa chọn đồng hành- là do tự chọn.
Còn nữa, từ khi gia nhập tới nay, thưởng thức những nỗi tuyệt vọng và sợ hãi quả thực cũng hài lòng, nghĩ như , lập tức trở nên khoan dung rộng lượng hơn nhiều.
''Xét cho cùng, cô cho xem một vở kịch ." Vì , chỉ lạnh tiếng: "Cũng thể giúp cô thêm một việc nữa."
Lâm Dữu: "Hả?''
Cô luôn cảm thấy ẩn ý trong câu là vẫn tiếp tục gây chuyện, đừng khiến thất vọng.
Tầm mắt của Nyarlathotep từ đầu đến cuối đều rời khỏi bức tượng , lúc dứt khoát khoác cánh tay lên vai SCP-173.
Anh liếc mắt : "Hóa đặc ruột."
'' nhớ là rỗng." Lâm Dữu : "Có điều, ai bên trong là gì, thể là vô hại, cũng thể là một món đồ chơi hủy diệt thế giới... Đương nhiên, chỉ là thôi.''
Nyarlathotep hào hứng dạt dào đáp một tiếng.
''A, dù thật thì cũng chẳng ."
Anh : "Ai mà chẳng cách hủy diệt một thế giới chứ?"
"..."
, đối với thì chuyện thật đúng là chẳng đáng bận tâm.
Những lời , Lâm Dữu giật , nhưng khiến Iris chuyện sợ hết hồn, cô mờ mịt Lâm Dữu Nyarlathotep, Nyarlathotep Lâm Dữu, nhất thời quên mất định gì.
Đường đường là một trong Tam Trụ Nguyên Thần, Nyarlathotep thể quan tâm đến một cô gái nhân loại sẽ nghĩ gì về , chỉ khoác tay lên bức tượng , quét mắt từ xuống , khí thế lập tức đè ép thẳng xuống.
'' cảm thấy hai chúng nó hợp tác tệ.''
Anh khôi phục nụ cởi mở như thường ngày, nhưng giọng điệu mang theo ý đầy đe dọa: " cũng quan tâm hậu quả gì đó, đập vỡ thì vẫn sẽ đập vỡ thôi. Có lẽ khi thứ bên trong kịp chạy , cũng —"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-110.html.]
Một giây , SCP-173 đột nhiên biến mất.
Dưới cánh tay bỗng nhiên trống rỗng, cũng may Tà Thần sớm chuẩn , thật sự đặt hết trọng tâm của lên nó, lúc ung dung thu tay , trào phúng về phía thẻ bài nhét trong tay Lâm Dữu.
[Tên: Tượng SCP-173 (Tác phẩm khởi nguyên)]
[Số thẻ: 002.]
[Cấp bậc: SR.]
[Ghi chú: Ban đầu, chính một tài liệu về nó mở chuỗi sáng tác nối tiếp của "Tổ chức SCP", do đó nó gọi là "Tác phẩm khởi nguyên". Một bức tượng bí ẩn, nếu chằm chằm nó, nó sẽ thẹn quá hoá giận mà vặn gãy cổ bạn. Mặc dù sự sống và mang tính thù địch cao, nhưng hiện tại dường như nó quá bài xích việc xuất hiện cùng với SCP-096. Ps: Đừng tiếp tục dán ảnh lên nó nữa, mớ keo dính nhớp nháp thực sự khó chịu đấy.]
— Hoảng sợ cũng nhanh đấy, còn xong nữa.
Nyarlathotep nhướn mày: "Về đây."
Anh đến đều đột ngột, mặc dù Iris sự chuẩn tâm lý khi chứng kiến SCP-096 xuất hiện một , lúc vẫn khỏi sững sờ.
Khi hồn từ cơn ngỡ ngàng, nhớ đến kế hoạch của Lâm Dữu, cô nuốt nước bọt: "Giờ chúng ..."
Lâm Dữu "Ừ" một tiếng.
'' , tìm các đồng nghiệp của cô." Cô : "Có điều, còn chút việc xử lý.''
Cô sang quản gia.
''Quãng đường phiền ông . Lát nữa tiện cho ông theo, gặp nhé?"
Đám đặc công của Tổ chức giống đám chơi, nếu quản gia cứ tiếp tục theo cô, tám chín mươi phần trăm là sẽ phát hiện điều bất thường. Mà mục đích của cô là khiến bọn họ tín nhiệm cô, nếu để bọn họ nghi ngờ quá sớm thì chẳng khác nào mất nhiều hơn .
Nghe cô , ông Deeds chỉ mỉm .
''Rất vinh hạnh." Ông .
Ông cúi đầu, xoay và ngoài, vòng qua các thành viên của Hỗn Mang Phiến Quân bẻ cổ mặt đất và rời khỏi tầm của Lâm Dữu.
Trong lòng cô ông sẽ biến mất ngay tại chỗ, cho nên cũng chỉ ở trong cửa, Iris một nữa.
"Được ." Cô : "Còn một chuyện cuối cùng- Tấm ảnh lúc dùng để liên lạc với , cô còn giữ ?"
''Đương, đương nhiên!''
Iris vội vàng đáp một câu, cô luống cuống tay chân lục tới lục lui trong túi áo khoác da và quần, cuối cùng rút tấm ảnh mới thở phào nhẹ nhõm. Cô chớp chớp mắt, giơ tấm ảnh lên Lâm Dữu: "Chính là tấm ."
Lâm Dữu đ.á.n.h giá tấm ảnh .
Cô Iris, đương nhiên nó ly kỳ cỡ nào. Trong mắt cô, đây chính là một tấm ảnh bình thường, đó lấy nửa bóng , chỉ là khung cảnh hành lang, hơn nữa ánh sáng chiếu đến còn lắm do chụp quá vội vàng. như cô suy đoán, góc chụp trong ảnh là từ hành lang nghiêng qua cửa sổ, chụp căn phòng việc nơi cô và bọn Giản Minh Giai ẩn nấp.
"Cô xem họ còn ở đó ?" Cô hỏi.
Iris chăm chú bức ảnh vài giây, khẳng định gật đầu: "Vẫn còn.''
''Tốt lắm." Lâm Dữu : "Giúp truyền lời.''
Cách nhất vẫn là cô đích gặp Giản Minh Giai một nữa, nhưng thời gian còn cho phép cô như . Iris phận đặc biệt, lén lút rời lưng đồng đội, bản chất chính là phản bội và đào tẩu, nếu kéo dài lâu hơn nữa thì ngay cả chính cô cũng sẽ biến thành một trong những SCP quản thúc một nữa, Lâm Dữu cũng chuyện xảy .
"Vẫn theo cách đó của cô . Nói cho mặc kệ dùng biện pháp gì cũng mau chóng dẫn Tiểu Cảnh rời khỏi nơi . Nếu tiện, thể mượn lối bắc mà Hỗn Mang Phiến Quân xông , chúng mới dọn sạch khu vực , hẳn là tương đối ít , cũng sẽ an hơn một chút.''
Giống như Lâm Dữu tự dâng tay Tổ chức thì là chuyện khác, cách vượt ải thông thường của phó bản tám chín mươi phần trăm là chỉ cần trốn thoát khỏi tòa nhà .
"Còn nữa—"
"Nếu đường gặp một cánh cửa văn phòng khóa bằng mật mã hoặc đ.á.n.h dấu 'Tiến sĩ Maynard' thì mật mã là 2265, xem cũng hại gì."
Iris chăm chú bức ảnh, cô mím môi, vươn tay .
Tay của cô đưa trong tờ giấy mỏng manh , từ góc bên cạnh trông chẳng khác nào nửa cánh tay bỗng nhiên biến mất trung. Hơn một phút , Iris dừng , chút hoang mang nghiêng đầu về phía Lâm Dữu.
"Chị gái , chị đoán chị gì."
Lâm Dữu: "..."
Không chứ?!
Ít nhiều gì cô vẫn chút chột , ho khan một tiếng: "Cậu còn gì nữa?''
"Chị chị ngăn cản chị."
Iris nhíu mày, nhớ thuật lời : "... nhất là theo phần kế hoạch của chị , cùng suy nghĩ một chút.''
*
Tất cả sắp đặt thỏa đáng.
Dù chuẩn tâm lý , Iris vẫn vẻ nơm nớp lo sợ và bất an. Cô cố gắng hít một thật sâu hết đến khác để trấn tĩnh bản , nhưng cùng lắm cũng chỉ khiến sắc mặt trông vẻ bình tĩnh hơn một chút, chỉ chính cô mới trái tim của đang đập nhanh cỡ nào.
Đặc biệt là khi bọn họ rõ đang đến gần các thành viên của "Chiếc Hộp Pandora"- cô sớm dùng ảnh chụp để xác nhận vị trí- thì cảm xúc càng ngày càng căng thẳng.
"Iris?!"
Cho dù là âm thanh trong dự liệu, cô vẫn chấn động. Bả vai ai đó vỗ vỗ trấn an, giúp cô kịp phản ứng rằng chỉ cần tạm thời trở về, điều đó khiến tâm trạng của Iris dịu phần nào, sang Adrian vội vàng chạy tới.
Người đàn ông và hô lên với các thành viên khác: "SC—"
Lúc gọi đến hiệu, giọng khựng nặng nề, cuối cùng vẫn nhịn mà sửa lời: "Iris ở chỗ !''
Hiển nhiên, nếu như Iris chủ động trở về, tiểu đội Omega-7 xem cô trở thành SCP-105 quản thúc mất hiệu lực để xử lý- đây chính là quy củ, nếu như tuân thủ quy tắc, kẻ xử t.ử sẽ là chính bọn họ.
Khi thấy Lâm Dữu bên cạnh Iris, dựa miêu tả qua, cho dù là Adrian là Beatrix, cả hai đều lập tức nhận cô, sắc mặt đồng loạt lộ vẻ cảnh giác. Bọn họ nắm chặt s.ú.n.g trong tay, trong khi đối phương thiện, còn giơ tay vẫy chào họ, Beatrix nhíu mày, dùng một tay kéo Iris qua.
"Có chuyện gì ?" Beatrix hỏi.
Iris lén Lâm Dữu một cái.
"Chị là bảo qua đó."
Cô giỏi dối, bây giờ dùng từ ngữ chuẩn sẵn, kiên trì một cũng lộ sơ hở gì: "Chị chỉ cho phép một qua đó, nhưng Betts và chắc chắn sẽ đồng ý, cho nên—"
Beatrix: "Nên cô mới ?"
Iris mang theo một chút run rẩy dễ phát hiện, khẽ gật đầu.
''Sau đó chuyện với chị , chị bằng lòng chấp nhận để chúng quản thúc." Cô : "Trên đường, bọn trốn đám Hỗn Mang Phiến Quân nên tốn thời gian, thể coi như là tìm ."
Beatrix vẫn còn một chút nghi ngờ, nhưng cô vẫn chấp nhận cách giải thích . Trong tình huống Abel phát điên, Iris lạc đường cũng là chuyện nhỏ. Hiện tại bốn, năm đặc công tập trung tại đây- gần bằng một nửa tiểu đội, một trong họ nhấn nút liên lạc.
"Đã tìm thấy cá thể dị thường đăng ký."
Đặc công : "Đối phương bày tỏ tự nguyện tiếp nhận quản thúc."
Dưới chỉ thị, lấy thiết thông tin, màn hình hiển thị một biểu mẫu cơ bản gửi đến. Anh lượt điền từng mục.
Số hiệu tạm thời.
Mô tả là một phụ nữ châu Á tóc đen mắt đen, độ tuổi chừng hai mươi...
Khi thấy cột "Cấp độ dự án", động tác của dừng .
Tổ chức xu hướng phân loại các thực thể quản thúc, với ba cấp độ phổ biến nhất là "safe", "euclid" và "keter". Nếu hiểu đơn giản, nó tương đương với an , nguy hiểm và cực kỳ nguy hiểm. thực tế mà , những cấp độ chỉ đơn thuần đ.á.n.h giá mức độ nguy hiểm của thực thể, mà chủ yếu còn xác định độ khó trong việc quản thúc, ba cấp độ thể hiện cho mức độ khó theo thứ tự tăng dần.
Càng phối hợp thì độ khó càng thấp.
Mà lúc , tên đặc công Lâm Dữu mặc cho bọn họ điều tra, lộ vẻ vô hại từ trong ngoài, khỏi chút chần chừ.
Đối phương còn nở một nụ ôn hòa thiện, biểu hiện bất kỳ thái độ thù địch và ý đồ chạy trốn nào.
Hơn nữa theo lời khai của Iris...
Yên lặng hồi lâu, cuối cùng vẫn điền ô cấp độ thấp nhất, "Safe (an )".
Thu Vũ Miên Miên