Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 105
Cập nhật lúc: 2025-11-21 14:51:40
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tóc thì vốn dễ cháy.
Bộ tóc mọc tùy ý của Baba Yaga cũng khác gì, để khống chế cho con mồi dễ rơi cạm bẫy hơn, bề mặt phủ một lớp dung môi mỏng. Chỉ một tia lửa nhỏ bén, ngọn lửa lập tức bùng lên. Gần như là trong nháy mắt, ngọn lửa men theo khe cửa bốc cháy dữ dội, từ phía bên cánh cửa cũng chợt vang lên một tiếng gào thét kịp trở tay khó mà tin .
''A… a a a…”
Không mò nhiều thịt hơn mà còn châm lửa, bà kéo căng cổ họng c.h.ử.i ầm lên bằng thứ tiếng Nga cổ đặc sệt.
nhanh, ngay cả sức để nguyền rủa cũng còn, trong lòng bà chỉ lo để dập tắt ngọn lửa sắp cháy đến . Tính cả tiếng vỗ đập liên tiếp vang lên ngừng , giọng của bà lập tức hấp dẫn sự chú ý của hai đang tìm lối khắp phòng, bọn họ kinh ngạc đầu .
Trực tiếp bắt tại trận Lâm Dữu còn kịp dậy.
"..."
Nhìn bọn họ trợn mắt há hốc mồm ngờ sự tình giải quyết dễ dàng như thế, Lâm Dữu khỏi rơi trầm mặc.
Cô cho rằng bắt quả tang khi đuổi theo SCP-106 là đủ t.h.ả.m , ngờ lộ tẩy liên đến nhanh và bất ngờ đến .
Cô liếc mắt đàn ông đeo kính gọng vàng, trong lòng hơn phân nửa hành vi của đều rơi trong mắt .
"Bất ngờ, đúng là bất ngờ ghê."
Cô quyết định thật nhanh, trợn mắt dối: " chỉ định soi thử xem mớ tóc là cái gì, ngờ vô tình nó bén lửa— mà thế ."
... Tin cô mới lạ!
Hai đồng đội bất giác ngẩng đầu ngọn đèn ở giữa trần nhà, khắp cả trạm đều u ám âm trầm, nhưng ánh sáng trong phòng thí nghiệm vẫn đến mức thấy rõ bộ tóc chằng chịt chiếm cứ cả bức tường.
Lui mười nghìn bước, cho dù lời cô là thật...
Người bình thường rõ mớ tóc sẽ gây ảo ảnh mà còn cố ý sáp ?!
Ánh mắt bọn họ Lâm Dữu nhất thời trở nên phức tạp.
''Không, cần giải thích." Một trong đó gian nan : "Chúng hiểu mà."
Người còn thì thào tiếng: "Quá độc ác..."
Lâm Dữu: "..."
Không chứ?! Sao một , hai đều tỏ vẻ hiểu hết mà chẳng ai chịu cô giải thích ?!
Cô— cô—
Lâm Dữu há miệng, dứt khoát vò mẻ sứt (1), ngậm miệng bỏ cuộc thèm giãy giụa nữa, dù cũng chuẩn mở cửa — phí lời, chỉ cần tiếng thét ngoài cũng nếu còn tay thì tấm thẻ sắp tay sẽ chạy mất!
(1) Vò mẻ sứt (破罐破摔): vò mẻ thì chính là cái vò mẻ, cần giữ cẩn thận nữa. Nghĩa bóng là vô trách nhiệm, cầu tiến.
Cô mặc kệ hết những thứ khác! Thẻ là quan trọng nhất!
Những sợi tóc bạc len lỏi qua khe cửa thiêu rụi . Lâm Dữu vặn chốt cửa giật mạnh tay nắm, chỉ thấy bà lão bên ngoài đang gào thét đập loạn xạ đầu .
Chỉ hình già nua suy nhược cùng làn da nhăn nheo xếp chồng từng lớp của bà thì thật khó thể tưởng tượng bà thể chạy với một tốc độ như . cho dù bà thể lực cỡ , Baba Yaga cũng giải quyết tình huống mắt.
Lửa bùng cháy lan khắp cơ thể, những sợi tóc gần như trong suốt mọc từ bà đều thiêu rụi . Bàn chân của bà giẫm xuống đất, chỉ dựa hai tay thì sẽ cách nào dập tắt ngọn lửa hừng hực.
Trong lúc luống cuống tay chân, bà chỉ kịp trừng mắt Lâm Dữu một cái thật oán độc và phẫn hận đầu chạy như điên.
Chắc là tìm nước.
Nghĩ , Lâm Dữu hô một tiếng: "Deeds!"
Quản gia vẫn luôn ẩn núp trong bóng tối xuất hiện ngay lập tức, tự hành lễ.
"Đuổi theo." Cô : "Mang bà về đây."
Dù thế nào cũng thương nặng, hẳn là mớ tóc thể nhanh chóng mọc .
Cô cũng lo lắng về việc bản Baba Yaga sẽ , đối phương cũng thể hồi phục từ những vết thương chí mạng mà bình thường chắc chắn sẽ c.h.ế.t— cho dù là c.h.é.m đầu hoặc mổ bụng, chỉ là quá trình đó thể sẽ kéo dài đến vài tuần lễ.
xét theo tốc độ mà Harionago nuôi mái tóc dài , vẻ như dòng thời gian trong sách tranh trôi nhanh hơn thực tế một chút. Tóm , cho dù là trọng thương, bà vẫn dư dả thời gian để hồi phục.
Suy nghĩ một chút, Lâm Dữu vẫn bổ sung thêm một câu.
''An là hết, tình huống thì lập tức trở về.''
Trong phần mô tả về chuông gọi quản gia hình như quy định về thời gian sử dụng. một điều chắc chắn, một khi ông Deeds c.h.ế.t thì hiệu lực của nó cũng sẽ chấm dứt.
Quản gia mỉm đồng ý. Ông xuất hiện để đáp tiếng gọi, theo mệnh lệnh của rung chuông, lúc những khác mà cứ thế ung dung bước về phía góc khuất .
Nếu như từ góc độ của camera, ông trực tiếp biến mất tại chỗ.
Một loạt động tác và chỉ thị diễn như nước chảy mây trôi khiến mấy đồng đội còn đang chứng kiến lập tức há hốc mồm kinh ngạc suốt một lúc lâu.
Cho dù đề cập đến hành vi đốt tóc ác ma , phái đuổi theo bà lão yêu thích thịt cũng… còn thể dùng cụm từ ''dũng cảm đáng khen'' để miêu tả nữa.
''Được , thừa nhận.''
Lâm Dữu hít sâu một .
" chính là chích điện Sadako còn bắt cóc Toshio đây, ý kiến gì ?"
Các đồng đội: "..."
Toàn bộ lắc đầu.
Không dám , dám .
"Thì như diễn đàn là thật ..." Một trong đó kính sợ : "Chị đại! Xin nhận của một lạy!"
Lúc tận mắt thấy, họ còn tưởng rằng chỉ là một nào đó đăng một bài bịa đặt để gây chú ý, mãi cho đến khi tự trải nghiệm mới phát hiện chuyện đó hóa là thật! Tuy rằng chỉ là đốt tóc, nhưng khi đối phương tay, khí thế bức đủ khiến còn hoài nghi nữa, cho dù là Sadako ngay mặt, cũng sẽ xách gậy lao lên chút do dự.
''Đừng, đừng.''
Lâm Dữu vội vàng xua tay.
''Vừa …" Cô dừng : " nhớ nơi nào thể tìm sống."
Lập tức "A" một tiếng: "Đương nhiên, là NPC."
Cô bổ sung câu cũng cả, vì từ đầu bọn họ bàn bạc về việc tìm một cựu nghiên cứu viên hoặc đặc công để ngóng tình huống.
Đồng đội nghi hoặc cô. Sau màn náo loạn , ai nấy đều hiểu rõ lúc ai mới là đáng tin cậy nhất, bọn họ cũng dám tùy tiện lên tiếng, chỉ chờ cô tiếp.
''Lúc ở phía ." Lâm Dữu : "Gặp SCP-682.''
Người đàn ông đeo kính là đầu tiên phá vỡ sự im lặng.
"Cô cái gì?!" Anh mở to hai mắt: "682?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-105.html.]
"Vậy mà cô—"
Anh đ.á.n.h giá Lâm Dữu, kiểm tra xem rốt cuộc cô thiếu tay thiếu chân : "Sao—"
Lâm Dữu đoán lời nhưng thốt nên lời là gì, đơn giản là cô thể còn sống trở về.
Bò Sát Bất T.ử căm hận con cỡ nào, chỉ cần tìm hiểu sơ qua là ai cũng rõ. Ăn thịt chỉ là chuyện bình thường, nó tuyệt đối sẽ để bất kỳ ai rời mặt nó mà còn lành lặn.
"À." Lâm Dữu nhẹ nhàng : " để 096 và 173 liên thủ đ.á.n.h gục nó ."
Người đàn ông đeo kính: "..."
Sau khi quá mức chấn động chính là đờ đẫn, gần như là c.h.ế.t lặng đối phương.
... Thất kính .
Qua một hồi lâu, rốt cục cũng nhớ tới nâng chiếc kính mắt sắp trượt xuống sống mũi của .
"1, 173 và 096?" Anh hỏi với giọng điệu run rẩy.
Cảnh tượng đó chỉ nghĩ thôi cũng dám ... Không đúng, vẫn ... Khoan , rốt cuộc nên đây?!
'' đúng, nhưng đây trọng điểm." Lâm Dữu khoát tay chặn : "Dù nó cũng bẹp ở đó .''
"Vấn đề là khi thấy nó phá vỡ trần nhà, mang theo nửa chân xuống, chứng tỏ nó tiến hành một cuộc tàn sát ở đó... Có điều chắc là sống sót."
Không khí nhất thời yên tĩnh .
Có thể xếp phó bản thì chẳng ai là kẻ ngốc cả. Những mặt ở đây đều hiểu rõ rằng, nếu những gì cô là thật, thì đây sẽ là cơ hội gần nhất để họ chạm tới sự thật.
''Là lầu ?" Đồng đội gãi đầu.
"Nói thì..." Anh chần chừ : "Có thể là một con đường đấy."
Chẳng qua, tính an của con đường còn bàn bạc.
''Thành thật mà .''
Một đồng đội khác yếu ớt : "Nhỡ đang thang máy giữa chừng thì cúp điện..."
''... Không đến mức đó chứ?" Nam sinh mặt chữ điền gãi đầu: " mới cái đó xuống mà.''
''Thử xem.''
Lâm Dữu thì cả, cô là đầu tiên : "Cùng lắm thì trèo lên giếng thang máy. Bây giờ đây là biện pháp nhanh nhất , đoán các cũng đụng SCP khác ."
Lời đúng là sai, đồng đội lo rằng thang máy thể mất điện cũng đành hậm hực bước theo.
Lúc đó SCP-682 rơi từ tầng nào xuống?
Lâm Dữu cố gắng nhớ hình ảnh lúc đó, bỗng dưng thông suốt.
— Có ánh sáng.
Cái lỗ thủng đó ánh sáng xuyên qua, nếu thì cô thể thấy rõ một cái chân rơi xuống cùng với SCP-682 từ cách xa như . Dù đống đổ nát chất chồng khiến cô khó phân biệt, nhưng cảm giác đó giống với ánh sáng mặt trời hơn.
Khả năng cao tầng phá hủy là tầng thượng, và còn một điều nữa, nếu nhân viên nào kịp sơ tán, chắc chắn họ sẽ ở đó chờ cứu viện.
Không chút do dự, cô trực tiếp ấn nút lên tầng cao nhất.
Nghiêm túc mà , thang máy lên chỉ mất hai phút ngắn ngủi. dù ngắn đến , thời gian trong một gian kín vẫn trở nên dài đằng đẵng. Ngay khi cửa thang máy mở , bọn họ lập tức lao ngoài, thế nhưng—
Thu Vũ Miên Miên
"Xong đời ."
Phía là ai lẩm bẩm .
''Chúng tới chậm ."
Có vội vàng kéo Lâm Dữu một cái, chính cô cũng phản ứng nhanh, lập tức tìm một đống đổ nát gần đó vật chắn và ẩn nấp phía .
Trên một ý nghĩa nào đó, phán đoán của cô sai.
Nơi thang máy dừng xa vị trí SCP-682 từng rơi xuống. Họ thẳng lên tầng thượng và phát hiện nơi thực sự đập tan hoang, mặt đất còn một cái lỗ lớn. như các đồng đội , họ đến muộn một bước.
Nghiên cứu viên cuối cùng mặc chiếc áo blouse trắng rách nát đang bám chiếc thang dây do trực thăng thả xuống, m.á.u thấm ướt nửa . Anh sức lực để leo lên nữa, chỉ thể chờ thang dây kéo lên từng chút một.
Mà một chiếc trực thăng khác, thang dây mới ném một nửa trung thì trực tiếp nhảy xuống.
Anh gần như cần dựa thang dây, tiếp đất linh hoạt như một con báo. Cũng ngay khoảnh khắc rõ đó, Lâm Dữu thấy đàn ông đeo kính gọng vàng hít một lạnh.
Đội Đặc Nhiệm Cơ Động Omega-7, đội trưởng của "Chiếc Hộp Pandora".
SCP-076, "Abel".
Thân thể của gầy gò, cánh tay lộ từ ống tay áo đầy những hình xăm. Mái tóc đen xõa xuống rối tung, đôi mắt xám lạnh lùng lướt qua thứ xung quanh.
Abel, con trai thứ hai của Adam và Eva trong thần thoại. Mặc dù bằng chứng rõ ràng về mối quan hệ của với truyền thuyết, nhưng đó là cách tự gọi khi phát hiện và thức dậy từ một quan tài đá hàng chục nghìn năm tuổi.
Omega-7 gọi là "Chiếc Hộp Pandora" phần lớn là do sự bất của Abel.
Anh sẽ tự chế tạo vũ khí, si mê với chiến đấu một cách điên cuồng, thỏa mãn vì g.i.ế.c chóc, là một cỗ máy g.i.ế.c hơn kém.
Tựa như hiện tại, nghiêng về phía như một con báo đen đang săn mồi, mặt nở một nụ mỉm, đồng thời x.é to.ạc khí mở một khe nứt tối tăm như bóng đêm.
Theo trực giác, Lâm Dữu cảm thấy gì đó .
Có thể là thấy tiếng hô hấp rối loạn của đàn ông đeo kính, thể là do thật sự ngửi thấy gì đó, cũng thể là bản năng chiến đấu lâu năm giúp nhận thấy thở của bọn họ, hoặc là cả hai— Abel chuyển hướng sang bức tường đổ nát mà bọn họ đang ẩn núp.
Bàn tay thò khe nứt rút một con d.a.o găm đen kịt.
Động tác của cực nhanh.
Mắt thường gần như thể nắm bắt quá trình, cô chỉ cảm thấy Abel thoáng cái đến ngay mắt. Đáp nụ khát m.á.u của , tiếng d.a.o xé gió đủ để khiến bất kỳ kẻ nào sợ hãi.
ngay một giây khi Abel vung lưỡi d.a.o xuống, Lâm Dữu thoáng thấy bóng nào đó lưng .
— Vì thế, cô thèm trốn tránh.
Lưỡi d.a.o xé gió sượt qua bên mặt đột ngột dừng ngay khoảnh khắc c.h.é.m xuống. đó là vì Abel đổi ý định, mà là bởi vì—
Abel chằm chằm bàn tay đang nắm chặt cổ tay .
"Ôi chao."
Chỉ mất đến nửa giây để đổi vị trí, vị Tà Thần xuất quỷ nhập thần cất giọng ung dung tự tại: "Tao cũng thể để mày tay ."
''Nếu ..." Nyarlathotep vui vẻ: "Tao sẽ mất bao nhiêu niềm vui đây chứ?''