Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 102
Cập nhật lúc: 2025-11-16 12:45:39
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không đùa , Lâm Dữu nghiêm túc.
Để đối phó với SCP-173 thì luôn chằm chằm nó, còn gặp SCP-096 thì thấy mặt nó. Vậy nên nếu cả hai cùng trận, kẻ địch sẽ lập tức lâm cảnh khốn cùng, chớp mắt chớp mắt— Chớp mắt thì sẽ 173 g.i.ế.c c.h.ế.t ngay lập tức, còn nhắm mắt sẽ 096 xé nát.
Gần như là thể giải !
Không cần lo lắng hai bọn nó sẽ đ.á.n.h lẫn . Các thí nghiệm của Tổ chức chứng minh rằng thực chất 096 chỉ phản ứng ngay tại khoảnh khắc ánh sáng truyền đến võng mạc, vì nó quan tâm đến những bức tượng mô sinh học, còn bản nó vẫn ở trong trạng thái vô địch khi kích thích.
Tuy rằng phạm vi ngộ thương lớn, nhưng chỉ cần trôi qua năm phút, nó sẽ tự trở sách tranh, nên vẫn thể coi là trong tầm kiểm soát.
... Toang , càng nghĩ càng động lòng.
Mặc dù , vẫn còn một vấn đề lớn nhất đặt mặt cô.
— Cô nên thế nào để đưa nó đây?
Cho đến nay, ngay cả Tổ chức vẫn nghiên cứu nguồn gốc của SCP-173. Nó đột nhiên di chuyển đến trạm 19 một ngày nào đó. Giải pháp của Tổ chức là giữ nó trong một phòng giam kín và khóa chặt. Nếu việc , nhân viên ít hơn ba , hơn nữa trong đó hai luôn duy trì tiếp xúc tầm mắt với SCP-173, khi chớp mắt nhắc nhở lẫn .
Còn nếu như tại phiên nhắm một mắt mở mắt còn , ai như sẽ xảy chuyện gì. Hơn nữa như cũng trong tầm kiểm soát, nếu chẳng may một khoảnh khắc nào đó nắm bắt mà cả hai mắt đều nhắm cùng lúc— thì xin chúc mừng, cơm hộp của bạn nóng , mời thưởng thức.
Lâm Dữu một vòng quanh bức tượng.
Tượng thạch cao buồn chán yên tại chỗ, nghĩ tới việc chằm chằm một bức tượng gì đặc sắc là nó bĩu môi lên thật cao như thể treo cả một bình dầu. dù , nó , SCP-173 chỉ thể bất động để Lâm Dữu tùy ý đ.á.n.h giá.
Cô nhớ thẻ bài bắt .
Cho tới bây giờ, những con quỷ hoặc nhiều hoặc ít đều tỏ vẻ sẵn lòng theo cô, ngay cả SCP-096 cũng vì truy đuổi Kuchisake-onna mà chủ động theo. đối mặt với SCP-173 khả năng giao tiếp—
Không đúng.
Thoáng tượng thạch cao mặt đất, cô bỗng nhiên ý thức .
Cũng tất cả bọn nó đều cô hỏi ý kiến .
Ma nữ trong khe hở và tượng thạch cao gần như là những sinh vật Tiết Dao mang theo khi gia nhập đội, chúng nhất thiết tình nguyện, mà phần lớn vẫn là nguyên nhân từ Tiết Dao.
Nói cách khác, nếu phóng đại điểm thêm một chút nữa, lẽ cưỡng chế mang cũng , dù chỉ là một bức tượng là thể động đậy mà thôi. Về việc biến thành thẻ , Lâm Dữu suy đoán rằng yếu tố quyết định thực sự ở chỗ ý của nó, mà là nếu như cô thể chứng minh năng lực mang SCP-173 thì lẽ sẽ thành công.
Về phần để mang một bức tượng — là thử dời một chút?
SCP-173 tạo thành từ bê tông và cốt thép, nhẹ nhất cũng trăm kí, cô chắc chắn thể di chuyển . Những sinh vật chọn ngẫu nhiên từ thẻ cũng chắc thể di chuyển , huống chi cô còn giữ cơ hội cho những mối nguy thể xuất hiện .
Nyarlathotep Wakashi thể tự , chắc chắn cũng thể di chuyển . e rằng với phận Tà Thần của , gây chuyện phá nhà thì , sẽ hạ khuân vác .
Con ngươi xoay một vòng, Lâm Dữu thầm nghĩ lẽ cô chọn một thích hợp hơn.
Cô sờ đến ba lô, lấy phần thưởng hoạt động mà bên chính thức tặng cho cô.
Chiếc chuông tay nhỏ bằng bạc thiếu mất một quả lắc, Lâm Dữu nhẹ nhàng lay động chiếc chuông hai cái. Bên trong chiếc chuông tay bất kỳ âm thanh nào vang lên, nhưng một tiếng chuông nhẹ nhàng từ nơi khác vọng trong tai cô. Tầm mắt của cô lướt từ trái sang , quét xung quanh một vòng.
"Chuông gọi quản gia" cũng từng là một vật thể SCP.
Có thể triệu hồi một vị quản gia gần như vạn năng, ông sẽ dốc hết sức lực để thành yêu cầu của khác, mà cách thức ông xuất hiện—
Lâm Dữu về phía chỗ rẽ.
— Thường thì là góc rẽ gần nhất.
Người đàn ông da trắng thấp bé ăn mặc chỉnh tề với bước chân trầm , ông mặc một chiếc áo đuôi tôm, cà vạt thắt ngay ngắn. Tóc của ông chải cẩn thận đầu, còn chiếc kính thì phản chiếu ánh sáng bạc từ một nguồn sáng nhỏ xíu trong bóng tối.
''Chào buổi trưa.''
Ông mỉm chào hỏi.
"Cô thể gọi là Deeds, cô chuyện gì cần cống hiến sức lực ?"
"Đương nhiên ." Lâm Dữu lập tức , cô thoáng qua bức tượng còn đang thẳng bất động ở nơi đó: "Ông chuyển nó ?"
Quản gia theo.
''Ồ.''
Ông ngạc nhiên : " chắc, nhưng thể thử xem .''
Dứt lời, ông tới mặt SCP-173. Cánh tay của ông vòng qua nách của bức tượng, quản gia tự xưng là Deeds xổm xuống dùng lực, chẳng những nâng nó lên vai mà còn trông hề tốn chút sức nào.
"Bây giờ cô cần gì?" Ông hỏi một cách thiện.
Lâm Dữu: "A..."
Xem giống như trong tưởng tượng của cô, cô thầm nghĩ, quả thật thể dễ dàng thu một tấm thẻ như .
Chỉ di chuyển thì , còn tìm chiêu khác.
''Có thể cùng một đoạn đường ?''
Thu Vũ Miên Miên
Cô : " tìm một nơi để đóng nó ."
Tốt nhất là một nơi nút bấm, dù bàn tay ngắn ngủi của SCP-173 chỉ ấn nút thôi, nếu cửa khóa hoặc cần thẻ quyền hạn để mở thì nó sẽ bó tay.
Cho nên nó mới luôn quanh quẩn ở chỗ .
''Đương nhiên là thành vấn đề.''
Quản gia gật đầu trả lời. Ông thấy Lâm Dữu nâng tượng thạch cao lên bèn lập tức mỉm ngăn cô , còn thì thoải mái khiêng tượng thạch cao lên vai bên .
Như sẽ ảnh hưởng đến việc nó tiếp tục chằm chằm SCP-173.
Lâm Dữu thầm nghĩ thế cũng đáng tin cậy quá .
Suy nghĩ của cô nhanh chóng chuyển hướng, tự hỏi nên theo đường cũ trở về tìm phòng của 173 .
Còn hơn hai phút nữa là đến lúc tượng thạch cao trở về sách tranh .
Suy nghĩ một chút, cuối cùng cô xoay . ngay khi Lâm Dữu mới bước một bước, một cơn lắc lư kịch liệt khiến cô thiếu chút nữa mất thăng bằng.
Lâm Dữu: "...?!"
Cô đỡ lấy mặt tường. Phản ứng của quản gia thậm chí còn nhanh hơn, ông vác hai bức tượng một trái một , một trong đó là thạch cao dễ vỡ, ông lập tức định cơ thể ngay khi cảm nhận sự rung động mặt đất.
"Trời ơi." Đầu lâu phản ứng trực tiếp hơn: "Cái quái gì ?!"
Lâm Dữu thở hổn hển, về phía bên .
Nguyên nhân khiến rung động dữ dội như thế chính là vì khu sụp đổ cách nơi xa, khói trắng lan tràn, mặc dù ánh đèn mờ mịt nhưng vẫn thể thấy một cái lỗ lớn nứt toác trần nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-102.html.]
Ở cửa động, một móng vuốt thật lớn nặng nề giáng xuống đất.
Móng vuốt phủ tầng tầng lớp lớp vảy, loang lổ những vệt bẩn đen sì. Đồng thời, nửa phần chân kéo xuống cùng với nó cũng con quái vật giẫm nát chân khi nó cúi đầu thò xuống.
... Nguy .
Lâm Dữu nghĩ.
''Nhanh lên!''
Cô : "Đi tìm cánh cửa gần nhất!"
Bọn họ mất nhiều thời gian, Lâm Dữu nhanh chóng vặn tay nắm cửa sắt khóa- bên trong giống như phòng riêng của một vị tiến sĩ nào đó.
Quản gia đang khiêng SCP-173 buộc nghiêng và cúi đầu mới thể qua một cách suôn sẻ. Không cần Lâm Dữu dặn dò, khi cửa, ông lập tức đặt pho tượng xuống, xoay vặn chặt khóa cửa.
Sinh vật đó tiến đến gần nơi .
Kích thước khổng lồ cho mỗi bước của nó vô cùng nặng nề, nhưng điều đó nghĩa là nó linh hoạt. Trên thực tế, nó chui hành lang khá khéo léo.
Cảm nhận sự rung động chân, Lâm Dữu nghiêng tai lắng động tĩnh bên ngoài.
— C.h.ế.t tiệt.
Cô nên sớm nghĩ .
Dù khi qua hành lang giữa các phân khu, cô thấy trực thăng báo cáo về việc SCP-682 phá vỡ quy trình quản thúc. Đến giờ hơn hai tiếng trôi qua, chỉ sợ nó sớm chuyển sang một nơi khác để tiếp tục tàn phá.
Cẩn thận nhớ một chút, dọc theo đường , cô nhận gần đến vị trí mà lúc đó cô trông thấy làn khói trắng.
Chẳng trách đụng .
Nếu đặt cho SCP-682 một cái tên, đó chính là "Bò Sát Bất Tử".
Bề ngoài giống với loài bò sát khổng lồ, trí tuệ cao nhưng căm ghét tất cả những vật sống, đầu tiên nó phát hiện là vì gây một cuộc t.h.ả.m sát lớn ở một vùng nông thôn nào đó.
Ngoài sức mạnh, nó còn tốc độ và khả năng phản ứng ở mức đỉnh cao. Nó sẽ thường xuyên cố gắng thoát khỏi quy trình quản thúc, mỗi đều gây thương vong nhỏ, nhiều nguyên nhân, Tổ chức quyết định xử t.ử nó.
Dù Tổ chức ít những dự án xử tử, nhưng SCP-682 trở thành trường hợp sống sót duy nhất.
Họ thể g.i.ế.c c.h.ế.t nó.
Nó khả năng tái sinh và thích nghi đáng kinh ngạc, ngay cả khi phần lớn cơ thể phá hủy, nó vẫn thể cố gắng di chuyển và giao tiếp.
Muốn cố gắng tiêu diệt nó một cách an là một điều vô cùng khó khăn, Tổ chức dùng đủ biện pháp, bọn họ tiến hành hành quyết bảy mươi , thậm chí còn vận dụng nhiều SCP khả năng gây c.h.ế.t nhưng một nào là thành công.
Cho dù bản con quái vật giống như thằn lằn trọng thương, nó chỉ sống sót mà còn tự phát tiến hóa, sản sinh miễn dịch nhất định.
Tiếp tục như nữa thì sẽ xong.
Lâm Dữu nghĩ.
Khoan đến thời gian hiện hình của tượng thạch cao sắp tới, bọn họ cách nào để tiếp tục khống chế 173. Chắc hẳn SCP-682 mới thành một cuộc tàn sát và đang trong cơn khát máu, chừng nó còn thể ngửi thấy mùi hương của con thông qua cánh cửa.
''Để .''
Đang lúc cô suy tư, quản gia đột nhiên mở miệng .
" cách nào để g.i.ế.c c.h.ế.t sinh vật , nhưng thể hấp dẫn sự chú ý của nó trong một thời gian tương đối dài. Mặc dù cuối cùng chắc chắn sẽ nó đ.á.n.h bại, nhưng thể dùng các loại chất độc và thiết đặt trở thành một cái bẫy. Vậy thì khi nó ăn , chắc chắn nó sẽ tổn hại, thể kéo dài thêm một lúc nữa."
Lâm Dữu: "..."
Gì cơ?
''Không cần lo lắng cho ."
Ông tiếp tục.
'' đến đây đáp tiếng chuông chính là vì phục vụ cho khác, khi cô rung chuông, vẫn sẽ xuất hiện mặt cô." Trên mặt ông chợt hiện lên vẻ bối rối: "Tuy rằng cũng thế nào mà thể ."
''Không !''
Lâm Dữu thu hồi vẻ kinh ngạc, lập tức khoát tay phủ định : "Ông cần như .''
"Thật ..." Cô ghé tai quản gia nhỏ giọng vài câu, hiếm khi đối phương lộ vẻ khiếp sợ và nghi hoặc mặt: "Thế nào?"
Quản gia: "Nếu... cô hy vọng như thế..."
" tin rằng— "
Lâm Dữu tấm thẻ mà cô rút : "Đây đều là trời."
Ông trời định SCP-682 sẽ gặp kiếp nạn .
Tiếng bước chân càng lúc càng gần.
Khi thấy nó đến gần cánh cửa , Lâm Dữu hiệu.
— Chính là lúc !
Cánh cửa sắt mở mạnh , quản gia nặng nề đặt pho tượng xuống đất. Khi ông giật lùi , Lâm Dữu nhanh chóng đóng cửa , còn quên hô to một tiếng về phía con thằn lằn khổng lồ : "Nhận lấy món quà gặp mặt của mày !"
SCP-682 ngạc nhiên ngẩng đầu.
"..."
???!!!!
Pho tượng màu sắc rực rỡ mặt gần như khiến nó đè nén tiếng gào thét sắc bén mà phẫn nộ. SCP-682 vẫn còn nhớ tình cảnh của khi đưa khu vực quản thúc của cái thứ – nó chằm chằm đối phương suốt mười tám giờ chớp mắt.
Nó tức giận vì lừa một nữa.
Dù cũng chỉ… chỉ là pho tượng .
Vừa mới ăn no một bữa, dư sức mà cứ chằm chằm nó như , SCP-682 nghĩ, đó nó sẽ trong g.i.ế.c c.h.ế.t những con —
Tuy nhiên, gần như cùng một giây, nó thấy một bóng dáng co rúm bên cạnh bức tượng.
Cái tên đó trông giống nhưng , tái nhợt gầy gò, chiếc túi giấy đầu tháo , chỉ dùng cánh tay dài quá cỡ cùng những ngón tay che nửa khuôn mặt của .
SCP-096 chậm rãi ngẩng đầu, đối diện với tầm mắt của nó.