Nghe Nói Tôi Siêu Dữ - Chương 100

Cập nhật lúc: 2025-11-11 11:52:27
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu chủ động đồng ý dẫn đường, đương nhiên là ở phía .

 

trong đầu của Mặt Nạ Chiếm Hữu vẫn bồi hồi một ít hình ảnh quái đản, hại nó thỉnh thoảng nhịn đầu liếc trộm cô gái , gắng gượng dằn xuống nỗi xúc động đó.

 

... Tại như tồn tại?

 

Từ khi bắt tay, ý nghĩ cứ ngừng lặp lặp trong đầu nó một cách mất kiểm soát.

 

... Tại thế giới tồn tại loại ác ma như ?

 

Tục ngữ đúng, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Mặt Nạ Chiếm Hữu là loại ngu xuẩn tình hình, mà ngược , với kinh nghiệm tích lũy suốt hàng năm trời, nó hiểu khi nào nên mượn gió bẻ măng để giữ mạng.

 

Sau khi đối phương suy nghĩ điều gì, mặc dù nó dám công khai phản kháng, còn vờ chủ động dẫn đường, nhưng nó cũng kẻ cam tâm để khác tùy ý nhào nặn, trong lòng vẫn ngừng nghĩ xem liệu thể giở trò gì .

 

''Hay là chúng trò chuyện thêm chút nữa ?"

 

thì bản tính của nó vốn chịu nổi sự im lặng, thêm phần lắm lời. Bỏ qua khả năng giỏi thao túng khác qua lời , SCP-035 thực chất vốn dĩ thích giao tiếp với đủ loại , thế nên nó đổi sang giọng điệu vui vẻ, phá vỡ bầu khí yên ắng.

 

"Thế yên tĩnh quá!'' Nó linh hoạt điều khiển thể , dang hai cánh tay : "Cô , vẫn luôn nhốt ở nơi đó, đến cả lúc đến phỏng vấn thì bọn họ cũng cứ ngắt lời giữa chừng. ghét nhất là đang chuyện mà khác xen đấy."

 

"Khi ở một , thường nhớ thời gian mới tạo ..."

 

Tên nhiều thật, Lâm Dữu nghĩ, thế nhưng cho cô nhớ tới đầu lâu hồi mới gặp, cho dù ai tiếp lời thì cũng thể lầm bầm lầu bầu hơn nửa ngày.

 

Hiện tại thì hơn nhiều , khi nào nên yên tĩnh một chút... Ví dụ như hiện tại, ở chung một thời gian ngắn, ít nhiều gì cũng bồi dưỡng một chút ăn ý, nó cũng đoán thể là cô đang đ.á.n.h chủ ý gì, nên yên lặng thì giữ vững yên lặng.

 

Cô lấy tinh thần, lúc mới phát hiện bản tự thuật của Mặt Nạ Chiếm Hữu kết thúc một lúc.

 

"Sau đó ném sang một bên." Nó : "Trong trong một cái lò luyện nhỏ suốt nhiều thế kỷ..."

 

Lâm Dữu "Ồ" một tiếng.

 

"... Thật ngại quá.''

 

: "Vừa thất thần, thể phiền lặp nữa ?''

 

SCP-035: "..."

 

Trong kịch bản hề như !!

 

từng biên soạn câu chuyện về cuộc đời , thậm chí còn chọn đúng phiên bản mà nó yêu thích nhất. Trước , mỗi , nó đều sẽ thể dần dần thành công chiếm thế chủ động trong cuộc đối thoại, khiến những nảy sinh rung động và đồng cảm.

 

Một khi đồng cảm với nó, chính là khởi đầu của quá trình thuyết phục.

 

... sức kể chuyện bằng hết cảm xúc, mà cô cho nó là cô thấy?!

 

Không! Nghe! Thấy!

 

"Anh " đưa lưng về phía Lâm Dữu, mặt nạ vốn đang mang nụ bỗng chốc cụp xuống. Nó khả năng tác động đến một vật thể xung quanh, thế nên bóng đèn lờ mờ trần hành lang lập tức chớp tắt loạn xạ, như thể đang sắp nổ tung...

 

Lâm Dữu: "Hả?''

 

Lời cô còn dứt, ánh đèn trở bình thường.

 

Mặt nạ đầu , vẫn nở nụ tươi rói, như thể màn đổi sắc mặt lúc nãy từng xảy .

 

"Không ." Nó thiện : "Vậy thì về chuyện đó nữa. Đổi đề tài nhé, bây giờ cô gì nhất?''

 

Vì đường là do cô ép nó , nên nó gần như chắc chắn điều cô nhất chính là rời khỏi nơi . Vậy là nó thể nhân cơ hội dẫn dụ cô...

 

''Muốn gì nhất ?" Lâm Dữu nâng cằm, bộ suy tư: "Ừm, biến thành thẻ á."

 

SCP-035: "..."

 

Nó hiếm khi vô thức hoảng sợ lui một bước.

 

''Đừng như .''

 

Lâm Dữu chậm rãi .

 

''Đi quan trọng, hỏi chẳng qua là để chừa một đường lui thôi. Nói thật thì, ở đây gom thêm vài tấm thẻ còn hơn."

 

... Đáng tiếc, chỉ mười lăm khe thẻ, đúng là một điều đáng tiếc.

 

''Đối phó với mấy kẻ sống nhờ việc thao túng suy nghĩ của khác thì lời nó cái nào nên , cái nào nên ." Cô : "Đừng phí sức nữa, mấy câu kiểu đó tin lấy một chữ ."

 

nhẹ nhàng đơn giản.

 

Đối diện với Mặt Nạ Chiếm Hữu, ít thể nó thuyết phục. Ngay cả chính nó cũng là đầu gặp một kẻ khó chơi như , sắc mặt bèn đổi ngừng.

 

thể đối xử với cô như cách nó đối phó với cái Tổ chức vẫn luôn rao giảng về ''bảo vệ'', bọn họ chọc giận thì vặn gãy cổ đeo để từ chối chuyện. Cùng lắm Tổ chức sẽ chỉ cất nó trong ngăn tủ, nhưng nếu nó dám mặt , sợ là thật sự sẽ đem chơi ném đĩa.

Thu Vũ Miên Miên

 

Hoặc còn hơn thế nữa.

 

"Nếu thành thật thì ngược , thứ sẽ khác. sẽ đưa cùng. Vả , như mong đợi, sẽ thể giao tiếp với thật nhiều hơn."

 

"Còn nữa, mục đích thật sự thả chính là chuyện ." Lâm Dữu lấy tấm thẻ mà cô nhặt đó: "Anh SCP-914 đang ở ? Có ở trạm ?"

 

Mặt Nạ Chiếm Hữu cô chăm chú.

 

Giữa khe hở giữa mắt và miệng, thể thấy ngũ quan của nó chiếm cứ thể, khuôn mặt chất lỏng nó chảy ăn mòn trở nên đen.

 

Nó đột nhiên nở nụ .

 

"Được, lắm..." Mặt Nạ Chiếm Hữu nịnh nọt : "Yên tâm, sẽ lừa cô nữa.''

 

''Thật trùng hợp, lúc một trốn ngoài, cẩn thận vài chuyện trong miệng những nghiên cứu viên ."

 

Lâm Dữu vô cùng hoài nghi ba chữ " cẩn thận" trong miệng nó đến tột cùng bao nhiêu phần là thật, nhưng cũng lười vạch trần nó, chỉ động tác đối phương tao nhã cúi .

 

''Nếu tìm nó, mời theo hướng với ."

 

Lâm Dữu tìm SCP-914, đương nhiên là nguyên nhân của cô.

 

Cũng nên cảm thấy may mắn vì vật quản thúc ở trạm , nếu thì sẽ tiện lắm.

 

SCP-914, máy tinh luyện.

 

Cỗ máy xuất xứ từ thể tinh luyện bất cứ thứ gò bỏ , độ chính xác tổng cộng chia năm mức, độ chính xác cao nhất thậm chí thể tinh luyện một sự tồn tại vượt quá sức tưởng tượng. Trong tay cô chỉ một tấm thẻ chứng nhận bảo mật cấp hai, e là vẫn còn nhiều nơi thể , nhưng nếu lợi dụng máy tinh luyện thì lẽ sẽ thực sự thể nâng cấp thẻ giống như trong mấy trò chơi đồng nhân .

 

''Xuống cầu thang phía bên là tới."

 

Mặt Nạ Chiếm Hữu chỉ cạnh cửa màn hình cảm ứng: "Đương nhiên , cô còn tiến hành nghiệm chứng phận..."

 

Nó còn xong, Lâm Dữu "bốp" một cái, ấn thẻ cấp hai lên màn hình. Một tia sáng nhạt quét dọc theo chiều dọc màn hình, kèm theo tiếng ù ù kéo dài, cánh cửa máy móc lập tức rút bức tường bên trái.

 

Nếu cửa mở ...

 

"Việc dẫn đường dừng ở đây." Cô sang Mặt Nạ Chiếm Hữu: " đoán bây giờ nên gì nhỉ?"

 

Nó nhún nhún vai.

 

''Kính xin cô giữ lời hứa hết lòng.''

 

Trong bóng tối chỉ chiếu sáng lờ mờ, một chiếc mặt nạ trắng toát bỗng nhiên bốc ngay tại chỗ cũng khá là đột ngột. Lâm Dữu giơ tấm thẻ mới xuất hiện trong tay lên, cố đưa gần nguồn sáng để rõ xem đó gì.

 

[Tên: SCP-035 Mặt Nạ Chiếm Hữu.]

 

[Số thẻ: 028.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-noi-toi-sieu-du/chuong-100.html.]

 

[Cấp bậc: SR]

 

[Ghi chú: Thoạt vẻ chỉ là một chiếc mặt nạ hài kịch bằng sứ bình thường, nhưng một khi gần hoặc tiếp xúc thị giác thi sẽ sinh một loại xúc động mãnh liệt đeo nó lên. Có thể chiếm hữu bất kỳ thực thể hình nào, sở hữu năng lực ghi nhớ như chụp ảnh, từng chỉ dụ dỗ bằng lời khiến nhiều nhân viên tự sát hoặc trở thành nô lệ giúp nó trốn thoát, cũng bởi Tổ chức phân loại là "Keter" ( chỉ thể hiện sự thù địch với con , mà còn khả năng gây hậu quả nghiêm trọng khi thất thoát khỏi quản thúc). Tuy nhiên, gần đây xuất hiện triệu chứng hoang tưởng hại, xin lưu ý nên triệu hồi cùng lúc với các thẻ bài khác, kẻo thể khiến nó chạy mất vì sợ hãi.]

 

Lâm Dữu: "..."

 

Lúc đó chẳng qua cô chỉ là nghĩ mà thôi! Thế mà hoang tưởng hại luôn ?

 

... Có lẽ là cô đ.á.n.h giá thấp lực sát thương tinh thần của mấy hình ảnh đó?

 

Lâm Dữu im lặng hai giây, vẫn cất thẻ bài sách tranh.

 

Ngay cả chính cô cũng ngờ rằng, thẻ bài đầu tiên mà lấy khi Tổ chức là SCP-035. Quả thật nó bao nhiêu sức chiến đấu, nhưng sức chiến đấu cũng thể chỉ đo bằng lực tay chỉ chiến đấu. Sau khi trái lo nghĩ, cân nhắc đến hình thức cạnh tranh thể sẽ xảy , Lâm Dữu cảm thấy một kẻ tâm trí còn chuyện giỏi tới mức điêu luyện như theo bên thật sự cũng khá cần thiết.

 

chỉ là để đối phó với chơi khác, nếu đụng mấy loại quái vật trí tuệ nhất định, chừng nó còn thể thuyết phục chúng.

 

Hệ thống chiếu sáng hoạt động, khi xuống cầu thang vô cùng cẩn thận. Ngón tay Lâm Dữu đặt lên lan can, xuống từng bậc một, cho dù chú ý một trăm phần trăm, nhưng khi bước lên bậc thứ ba đếm ngược từ lên, cô chỉ cảm thấy giẫm lên một thứ gì đó dính trơn, lòng bàn chân vẫn khỏi trượt một cái.

 

...?!

 

Lâm Dữu kịp thời nắm lấy lan can để định thể mới khiến bản trực tiếp trượt chân. Cô xổm xuống, cúi đầu cẩn thận quan sát, lúc mới phát hiện bậc thang tích tụ một vũng chất lỏng đen kịt rõ.

 

Màu sắc thật sự gần giống với cầu thang, cũng là chuyện bình thường, Lâm Dữu híp mắt , mơ hồ cầu thang ăn mòn thành hố trũng.

 

''Nói chừng..." Cô : "Có quen tới nơi ."

 

Đầu lâu: "..."

 

Nó thầm nghĩ e là SCP-106 hề nhận quen một chút nào ."

 

Dấu vết mặt đất cực kỳ giống với những dấu vết cô thấy lúc , Lâm Dữu gần như thể khẳng định là do The Old Man để , nhưng bất kể cô nghĩ mãi thế nào cũng rõ ông chạy đến đây gì.

 

... Sẽ là vì... trốn cô đó chứ?

 

Khoan hãy , càng nghĩ thì thấy đúng thật là càng khả năng.

 

Bởi vì nghĩ rằng cô vẫn còn đang quanh quẩn ở khu vực phân khu bên cạnh, nên ông vội vã lẻn sang bên , xem thử thể tìm con mồi thích hợp .

 

Lâm Dữu ngừng thở, về phía từng chút một.

 

Lúc , quả thật Mặt Nạ Chiếm Hữu lừa cô.

 

Một cỗ máy khổng lồ cao tới mấy mét chiếm hơn phân nửa gian trong căn phòng mấy chục mét vuông , với hai buồng lớn cao gần bằng một nối với bằng mặt đồng hồ và các nút xoay. Phía buồng, lượt các nhãn ghi "Vào" và "Ra".

 

Là máy tinh luyện.

 

Lâm Dữu nó.

 

Mà là hai nhân viên an ninh ngã xuống phía . Bọn họ nghiêng mặt đất, s.ú.n.g ống đặt ngang ngực, vẻ mặt tựa như thấy cái gì đó cực kỳ đáng sợ ở thời khắc cuối cùng khi c.h.ế.t, bọn họ hoảng sợ trừng to hai mắt, cổ mềm nhũn cúi xuống, giống như là ai đó dùng sức bẻ gãy.

 

Trong căn phòng, tường còn hai vết bẩn hình tròn màu đen, rõ ràng là các lối mà The Old Man dùng để di chuyển.

 

Đầu lâu "Chậc" một tiếng: "Hai cứ ông g.i.ế.c như ?"

 

"Không, ông , là SCP khác." 

 

Lâm Dữu .

 

''Nếu là The Old Man, cũng thấy thủ đoạn của ông . Ông chỉ xé nát nạn nhân một cách bừa bãi thôi, sẽ vặn cổ ."

 

Huống chi hai cảnh vệ sạch sẽ, dính một chút bùn đen nào.

 

Lâm Dữu lên , sờ soạng t.h.i t.h.ể của bọn họ.

 

Còn ấm.

 

Tuy rằng do SCP-106 g.i.ế.c, nhưng điều cũng rõ một điểm... Ông mới qua nơi bao lâu.

 

Nếu trốn tránh cô như ...

 

Ánh mắt cô chằm chằm đầu lâu khiến nó sợ hãi.

 

"Cậu , cô gái, gì!" Thoáng chốc liên tưởng đến tất cả những gì chứng kiến cho đến nay, nó hoảng sợ : " báo cảnh sát đấy!"

 

Cuối cùng cũng quyết định xuống tay với một nhà ?!

 

"Cậu ở trong đây, báo cảnh sát cũng vô dụng thôi."

 

Lâm Dữu mỉm : "Yên tâm, , chỉ là nhờ giúp một việc."

 

Đầu lâu: "... Cậu xem là việc gì.''

 

"Trong tài liệu ghi chép, việc quản thúc SCP-106 mất hiệu lực, bọn họ đều bắt ông về nhờ việc dùng mồi nhử."

 

Lâm Dữu nghiêm mặt .

 

"Dùng một tên nhân viên cấp D mồi nhử, phát thanh tiếng la hét của khắp bộ trạm, thu hút SCP-106 đến." Cô : "Hiện tại điều kiện phát thanh, nhưng ông xa, nếu tiếng kêu lớn một chút thì chắc chắn sẽ thấy.''

 

" gọi ông , lẽ ông thể nhận . Cho nên , đành nhờ ."

 

Vừa qua một đường như , thời gian hồi chiêu rút thẻ bài ngẫu nhiên cũng gần xong , cần lo lắng sẽ thể giải quyết tình huống .

 

Chỉ là nhanh lên, hiệu quả cách âm ở nơi tệ, nếu đối phương thật sự xa hơn thì sẽ thấy.

 

Đầu lâu: "..."

 

Được , để nó thử xem.

 

Mặc dù cần hít sâu một , nhưng nó vẫn há to miệng, chuẩn một chút cảm xúc.

 

Trong lúc nó phát tiếng la hét, Lâm Dữu nhanh chóng phản ứng bịt lỗ tai , để âm thanh truyền đừng quá chói tai.

 

''A a a a!" Đầu lâu kéo căng cuống họng: A a a đau quá!''

 

Lâm Dữu: "... Giả quá, kêu t.h.ả.m hơn chút ."

 

Đầu lâu: "A a a a a a...!!''

 

Hơn mười mét bên ngoài, lão già đang chậm rãi bộ trong bóng tối dừng bước.

 

Ông theo âm thanh, kéo thể thối rữa đổi phương hướng.

 

Cảnh tượng thê t.h.ả.m khi "túi gian" nện nát vẫn còn rõ mồn một mắt, để giải tỏa tâm trạng, ông dứt khoát đổi nơi tìm kiếm con mồi... chỉ là sẽ kéo trong nhà nữa.

 

Mặc dù quyết định tốc chiến tốc thắng, nhưng ông vẫn gặp ai thích hợp. Lần thấy tiếng kêu t.h.ả.m thiết cách đó xa, lão già bèn tiếp cận từng bước một, khóe môi mặt cũng nhếch lên.

 

Động tác của ông tác động đến hơn phân nửa cơ thể thối rữa, trông vô cùng khiếp . Sàn nhà chân lan những dấu vết chân đen kịt, khi qua bức tường che kín cuối cùng, SCP-106 vẫn kịp thu nụ .

 

Lão già ngẩng đầu lên, đang định vui mừng hứng khởi đ.á.n.h giá con mồi sẽ ông dùng để phát tiết phẫn uất...

 

"Không ngờ chứ gì!"

 

Lâm Dữu , vẫy vẫy tay với ông .

 

''Có ngạc nhiên , bất ngờ , kích thích ?''

 

Loading...