NGHE LỜI TỔ MẪU, TA TIỄN CẢ NHÀ VỀ VỚI TỔ TÔNG - 7

Cập nhật lúc: 2025-10-26 16:16:43
Lượt xem: 616

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà Chu theo phe , im lặng dập hương, xoá sạch mùi hương trong phòng.

 

Chờ khi m.á.u đứa trẻ chảy hết, Ôn gia tuyệt tự thật sự, bà mới kêu ầm lên.

 

Khi , Liễu Tuyết Nhi trong vũng máu, chỉ còn nửa thở.

 

Giữa trời tuyết lạnh, nàng lột sạch y phục, đ.á.n.h đến nửa sống nửa c.h.ế.t.

 

Ta nàng kéo , chỉ khẽ thở dài.

 

Ôn Ký Xương đợi sẵn ở đầu ngõ, bao lâu , đem nàng bán kỹ viện hèn hạ nhất.

 

Ta từng cố khó nữ nhân nào, nhưng như từng , là một đàn bà ngu ngốc, thật thà, lời.

 

Nàng sảy thai, bán chốn dơ bẩn, chỉ theo ý nàng mà thôi.

 

Người kế tiếp, chính là chồng – kẻ sắp cho tức c.h.ế.t”.

 

giận đến tím mặt, cầm chén ném thẳng :

 

“Nếu con chổi như ngươi canh chừng chủ viện, con hồ ly thể chui ! Đã xung hỉ nổi, thì tuẫn táng cho !”

 

Ánh mắt độc ác của bà rơi lên mặt , lạnh như băng.

 

, thể .

 

Ta chậm rãi mở miệng:

 

“Trong bụng cốt nhục của phu quân, c.h.ế.t cũng , nhưng mẫu , thật sự g.i.ế.c c.h.ế.t cháu ruột của ?”

 

“Cái gì?”

 

Mẹ chồng kinh hãi, lập tức gọi đại phu đến bắt mạch.

 

“Đã m.a.n.g t.h.a.i hơn một tháng, thai tướng định, mạch như hạt châu lăn – tám chín phần là nam tử.”

 

Mẹ chồng mừng xen lẫn giận.

 

Vừa hận nhân lúc bà sơ sẩy mà rút cạn tinh huyết con trai bà, yêu đứa bé – huyết mạch duy nhất còn sót của .

 

Bà Ngô liếc , khẽ khuyên:

 

“Ôn gia to lớn thế , thể rơi tay ngoài? Hài tử của thiếu gia mới là huyết thống chính tông của lão phu nhân.”

 

Mẹ chồng căm hận đến tận xương, nhưng vẫn giữ .

 

Sau lưng, bà nghiến răng :

 

“Chờ nó sinh con xong, lập tức bịt c.h.ế.t, chôn bên mộ Ký Vọng.”

 

đàn bà lời.

 

G.i.ế.c c.h.ế.t phu quân, tất nhiên chọc tức c.h.ế.t chồng, để “độc chiếm hậu viện” như mong của .

 

Đến thất đầu của phu quân, chồng tràng hạt tụng kinh siêu độ, chẳng may sợi Phật châu đứt, hạt lăn lộp bộp khắp sàn.

 

Căn phòng lặng .

 

Ôn Ký Xương giả bộ nhíu mày :

 

“Từ xưa Phật châu đứt là điềm gở, đại ca đường hoàng tuyền gặp nạn chăng?”

 

“Phải , mẫu xưa nay mỗi khi gặp chuyện đều trai giới tụng kinh bảy bảy bốn mươi chín ngày. Từ khi đại ca bệnh, lao tâm lao lực, hẳn quên mất .”

 

Lời .

 

Bàn tay chồng tay áo khẽ run, chắc là động tâm.

 

Rời khỏi Phật đường, Ôn Ký Xương hỏi :

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-loi-to-mau-ta-tien-ca-nha-ve-voi-to-tong/7.html.]

“Ngươi chắc chắn chứ?”

 

Ta lắc đầu.

 

Khi hút mạnh lạnh, mỉm :

 

là kẻ ngu ngốc, lời, từng khiến ai thất vọng.”

 

Ánh mắt lạnh lẽo, giọng trầm xuống:

 

“Chuyện , nhất định vạn phần chắc chắn.”

 

Sau khi sắp xếp thoả hậu viện, chồng bảo theo bà đến chùa Pháp Phúc tụng kinh cầu phúc một tháng.

 

, Giang Phán Nhi tâm tư sâu, chỉ mang theo bên mới yên lòng.

 

Ta phụ bà.

 

Khi bà bên bàn duy nhất đỉnh núi chùa Pháp Phúc, dịu dàng bảo bà Ngô lấy áo choàng.

 

Người rời , khẽ nhướng mày hỏi:

 

“Người cũng là nữ nhân, cớ luôn hủy hoại nữ nhân?”

 

mở mắt, cau mày :

 

“Ngươi phát điên gì thế?”

 

Ta từ trong tay áo lấy cây trâm từng thuộc về phòng của Ôn Ký Xương, đưa đến mặt bà:

 

“Đây chẳng là của thanh quan mà ngươi từng dâng cho cha chồng ? Chỉ vì nàng m.a.n.g t.h.a.i con trai, ngươi liền cho nàng sống? Còn vu cho nàng tư thông, khiến phận của nhị mãi khinh khi?”

 

khẽ khinh bỉ, ánh mắt tràn đầy khinh miệt sinh mạng:

 

“Ta chỉ nàng giữ chân phu quân, để ngoài trêu ong ghẹo bướm. Là nàng dã tâm quá lớn, dám sinh con trai, tất nhiên đ.á.n.h c.h.ế.t. Một đứa tiện chủng xứng gọi con là ca ca? Cả đời, cả kiếp, cả ba kiếp , nó đều là nỗi nhục sống của Ôn gia!”

 

Ta khẽ hừ một tiếng:

 

“Nếu sợ khác sinh con trai uy h.i.ế.p địa vị của ngươi, ngươi cho cha chồng uống t.h.u.ố.c tuyệt tử luôn ? Một dứt khoát, chẳng nhẹ nhàng hơn ?”

 

Như lời đại nghịch bất đạo, bà chỉ tay mặt , mắng chửi:

 

“Phu quân là trời, là hy vọng, là chỗ dựa, là linh hồn của cả nhà, thể hại thể của ông !”

 

Ồ, thì .

 

Ầm một tiếng!

 

Từ gốc cây, Ôn Ký Xương bất ngờ lao , bóp cổ bà , đẩy thẳng đến mép vực, mạnh tay xô xuống.

 

“Không nỡ hại ông , dám vu oan cho mẫu ? Giờ thì ngươi c.h.ế.t, xuống mà tạ tội !”

 

Sỏi đá rào rào rơi xuống, trong chớp mắt, chồng liền biến mất khỏi mép vực.

 

Tìm kiếm suốt một ngày, cuối cùng mới tìm thấy xác bà chân núi.

 

Mệnh bà thật lớn, tuy m.á.u thịt bầy nhầy nhưng vẫn còn sống đưa về.

 

Toàn tê liệt, chỉ còn đôi mắt là còn động đậy đảo qua đảo .

 

Bà Ngô vì thất trách, trông giữ chồng cẩn thận, để bà ngã xuống vực.

 

Ta chần chừ, lập tức ép bà uống một bát hạc đỉnh hồng, lấy mạng mà trừng phạt.

 

Chính bà từng thì thầm bên tai chồng, khuyên rằng khi sinh con, hãy cho uống hạc đỉnh hồng để âm thầm trừ hậu họa.

 

Được chỉ dạy .

 

Ta liền theo ý bà, một bát hạc đỉnh hồng, lặng lẽ trừ khử hậu hoạn.

 

Loading...