"Mày dám, mày dám..." Tôn Hữu Thiệu hai mắt đỏ ngầu, tức đến toàn thân run rẩy.
Lúc này, những người ăn dưa dưới khán đài mới phản ứng lại. À đúng rồi, người đại diện của Tần Vãn Lam còn là vợ của Tôn Hữu Thiệu nữa. Điều này có nghĩa là cả hai người ngoại tình, trên thực tế, mỗi người đều phản bội gấp đôi.
Trên thực tế, ngay cả An Linh, người đã biết trước chuyện gian tình của Tề Tùng và Vương Thanh Thanh, cũng phải sững sờ.
Cô ngồi ở hàng ghế thứ ba, nhìn về phía Tần Vãn Lam. Cô chỉ có thể nương theo ánh sáng hắt ra từ màn hình lớn để thấy được gò má vô cảm của cô ấy.
[Má ơi!]
[Chuyện này, trong cốt truyện gốc làm gì có màn này? Vị thiên sứ nào đã làm chuyện này vậy?]
[Chị Vãn Lam không sao chứ... Khoan đã, địa điểm của video này là phòng ngủ của chị Vãn Lam, nhưng nhân vật chính lại là Tề Tùng và Vương Thanh Thanh. Chẳng lẽ...]
[Chuyện này thực chất là do chị Vãn Lam tung ra?]
Hiển nhiên, người nghĩ như vậy không chỉ có một mình An Linh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-duoc-tieng-long-cua-thien-kim-gia-an-dua-cai-bien-van-menh/chuong-96.html.]
Tề Tùng, người bị đánh ngã xuống đất, không dám nhìn thẳng Tôn Hữu Thiệu, lại hung hăng nhìn về phía Tần Vãn Lam vẫn đang ngồi ngay ngắn.
Hắn bò dậy từ trên mặt đất, xông về phía Tần Vãn Lam, nhưng hai người bảo an đâu phải để làm cảnh. Họ nhanh tay lẹ mắt ấn anh ta nằm sấp xuống đất, khiến cả người hắn vừa hay quỳ rạp trước mặt Tần Vãn Lam.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
"Là cô! Tần Vãn Lam, là cô phải không?" Tề Tùng tuy bị đè cổ xuống đất, nhưng vẫn cố gắng ngẩng mặt lên trừng mắt nhìn Tần Vãn Lam.
Dù vừa rồi đã ầm ĩ đến vậy, Tần Vãn Lam vẫn điềm nhiên ngồi trên ghế không hề nhúc nhích, một ánh mắt cũng không thèm cho Tề Tùng, phảng phất như mọi chuyện xảy ra đều không liên quan đến mình.
Mãi cho đến khi bị Tề Tùng gọi tên chất vấn, Tần Vãn Lam mới quay đầu lại liếc nhìn nhắn một cái: "Tôi không hiểu anh đang nói gì, hình như có người đã hack vào camera trong phòng tôi thì phải."
Nói xong, ánh mắt Tần Vãn Lam lại một lần nữa quay về màn hình lớn, khóe miệng cong lên một nụ cười trào phúng: "Nhưng đây rõ ràng là phòng ngủ của tôi, sao hai người lại xuất hiện ở đây?"
Thật ra toàn bộ phần cơ thể của hai người trong hình đều đã được che mờ, cũng không đến mức làm cay mắt mọi người, nhưng âm thanh phát ra từ video thật sự có chút khó nghe. May mà màn vận động trên giường của họ cũng không kéo dài, vẫn còn trong phạm vi chịu đựng của mọi người.
Khi màn kịch kết thúc, khán giả dưới đài cũng thật sự thở phào nhẹ nhõm. Nội dung dưa thì họ đã hiểu rồi, nhưng phản ứng tiếp theo của Tần Vãn Lam mới là trọng điểm mà họ quan tâm.
Đám đông ăn dưa đều thỉnh thoảng nhìn về phía hàng ghế đầu. Mọi người đều đã chú ý đến động tĩnh ở đó, nhưng vì đèn hiện trường vẫn còn tối nên chỉ có thể nghe thấy âm thanh chứ không nhìn thấy gì. Họ chỉ chờ video chiếu xong, đèn sáng lên, chờ đợi màn kết toán của các nhân vật chính.
Khác với những người nhàn nhã ăn dưa ở hàng sau, những người ngồi cùng hàng với Tần Vãn Lam, các diễn viên và đoàn làm phim, ai nấy đều cứng đờ ngồi trên ghế, không dám thở mạnh.
Chuyện này không phải là chuyện mà bất kỳ ai trong số họ có thể xen vào. Nếu có thể, rất nhiều người chỉ muốn có thể thu nhỏ mình lại, cách xa tâm bão này càng xa càng tốt để tránh bị vạ lây.