[Cô hỏi y tá, y tá cuộc đối thoại của An Quân và tài xế, cho nên nhiều hơn một chút.
Y tá là một cao gầy cứu cô, đeo khẩu trang thấy dung mạo, nhưng hình như là một ca sĩ, bởi vì đó đưa cô đến xong liền vội vã , là hôm nay ở sân vận động tổ chức buổi hòa nhạc, nữa sẽ kịp.]
[Sau đó Đồ Mộ Mộ liền dựa những thông tin để khoanh vùng tổ chức buổi hòa nhạc ở sân vận động ngày hôm đó là Vu Như Sóc...]
[Trời ạ, những trải nghiệm của cô khớp với chuyện chúng gặp ngày đó!]
[Làm nửa ngày, hóa là một vụ hiểu lầm!]
An Quân đến đây, nội tâm tức khắc ngũ vị tạp trần. Anh cũng ngờ tình hình thể phức tạp đến , và ngọn nguồn của chuyện xảy sớm như .
Lúc đó tình hình khẩn cấp như , sự chú ý của một chút cũng ở dung mạo của cô gái đó. Hơn nữa kể cả chú ý, cách nhiều năm như chắc cũng sớm quên hết, gặp cũng chắc nhận .
Bên , Đồ Mộ Mộ vẫn còn đang tranh cãi với Vu Như Sóc về chuyện của năm năm .
Vu Như Sóc chỉ cảm thấy cô đang bậy. Đồ Mộ Mộ ngày càng suy sụp, ngừng gào lên: "Tại thừa nhận!"
"Anh thừa nhận là vì cứu cô vốn là ." An Linh đột nhiên mở miệng với Đồ Mộ Mộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-duoc-tieng-long-cua-thien-kim-gia-an-dua-cai-bien-van-menh/chuong-200.html.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
"Cô cái gì?" Đồ Mộ Mộ đột nhiên đầu An Linh.
An Linh tiếp tục chuyện với cô nữa, ngược đầu hỏi An Quân:
"Anh hai, còn nhớ ? Năm năm Vu Như Sóc tổ chức buổi hòa nhạc, chúng đường đến sân vận động cứu một cô gái suýt kéo lên xe."
Nghe lời An Linh , đôi mắt của Đồ Mộ Mộ càng mở to hơn, nhưng phản ứng đầu tiên của cô là phủ nhận:
"Không thể nào, thể?"
"Tôi thể nào nhầm ! Y tá rõ ràng với cứu đưa đến bệnh viện liền , bởi vì đến sân vận động tổ chức buổi hòa nhạc, sợ kịp!"
"Anh hai quả thật đến buổi hòa nhạc, chẳng qua đến để làm khách mời." An Linh giải thích: "Lúc đó y tá chắc chắn là lời của hai và tài xế, nhưng cô cũng bận công việc nên chắc chỉ đại khái. Y tá cũng cho cô tên cụ thể ? Vu Như Sóc hẳn là do chính cô suy đoán , ?"
Đồ Mộ Mộ sững sờ vài giây , dùng đôi mắt tràn ngập sự kinh ngạc về phía An Quân, dường như đang đợi tuyên án cuối cùng.
Trong mắt An Quân chút đành lòng, nhưng vẫn gật đầu.
"Anh nhớ, thật lúc đưa cô gái đó đến bệnh viện, buổi hòa nhạc bắt đầu . May mà vốn dĩ là ở cuối buổi hòa nhạc mới lên sân khấu, cho nên kịp."
Đồ Mộ Mộ ngây dại, thật giống như kích thích cực lớn, chỉ bất động chằm chằm An Quân.
[Chắc là khi sự thật, Đồ Mộ Mộ hối hận đến . Vốn tưởng rằng đang giúp ân nhân lừa khác, thực tế là liên hợp với khác để lừa ân nhân.]