Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
[Nói cách khác, nạn nhân kia hiện tại vẫn đang bị chính cha mẹ mình nhốt lại! Phải nhanh chóng đi cứu mới được. Tên khốn Trần Thiên Bân này lại còn không nhớ tên cô ấy, thế này bảo mình tra thế nào!]
An Linh cũng đang lo lắng có nên tìm người trùm bao tải đánh cho Trần Thiên Bân một trận để hỏi cho rõ ràng hay không. Nhưng nếu cô tra không ra trong công cụ tra xét nhân vật, có nghĩa là Trần Thiên Bân quả thật không biết. Đối với Trần Thiên Bân mà nói, đây là chuyện cho tiền là có thể giải quyết xong, một chút cũng không đáng để hắn phải bận tâm ghi nhớ.
[Có thể bắt đầu từ thời gian và địa điểm. Mình xem nào, là ngày 26 tháng trước, lại chính là ở khách sạn nghỉ dưỡng của Vân gia. Chỉ cần tra một chút camera theo dõi và thông tin lưu trú của ngày hôm đó là có thể điều tra ra được.]
[Hay là nhờ Thư Nhụy nói với anh trai cô ấy? Ở Ninh Thành này vẫn là để Vân gia ra tay điều tra sẽ nhanh hơn.]
[Hơn nữa, Quách Vấn Tường mấy năm nay vẫn luôn biển thủ tiền của chi nhánh công ty Vân thị ở Ninh Thành. Kéo dài càng lâu, tổn thất của Vân thị sẽ càng lớn. Phải nhắc nhở anh em họ một chút.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
An Linh đã muốn xé xác Trần Thiên Bân ra rồi, thế mà Trần Thiên Bân còn dùng cái loại ánh mắt dê xồm đó quét qua lại trên mặt An Linh và Vân Thư Nhụy.
"Là em gái Tiểu Nhụy và em gái Tiểu Linh phải không? Anh lớn hơn các em vài tuổi, cứ gọi anh là anh Thiên Bân là được. Ninh Thành này anh rành hơn các em nhiều, hay là tiếp theo cứ để anh dẫn các em đi dạo nhé?"
"Không cần." Giọng Vân Tinh Chu lạnh đến có thể đóng băng: "Để Quý Thành đưa các em ấy đi là được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-duoc-tieng-long-cua-thien-kim-gia-an-dua-cai-bien-van-menh/chuong-135-may-ma-minh-khong-co.html.]
Quách Vấn Tường nói đầy ẩn ý: "Này Tinh Chu, nói thế nào thì dượng cũng là dượng cả của con, tính ra thì Thiên Bân mới là em họ của con. Tiếp đãi người nhà cũng là việc nó nên làm, để hai đứa trẻ bồi dưỡng tình cảm không phải rất tốt sao? Đừng có chuyện gì cũng giao cho người ngoài."
"Không có gì cần thiết phải bồi dưỡng tình cảm cả. Tôi và Tiểu Nhụy gọi ông một tiếng dượng cả cũng chỉ là vì nể mặt ông và cô cả của tôi đã có một đoạn hôn nhân thôi. Nói một cách nghiêm khắc, sau khi cô cả tôi qua đời, ông đã không còn được tính là dượng của tôi nữa, càng đừng nói đến Trần Thiên Bân, người không có một chút quan hệ nào với Vân gia chúng tôi."
Vân Tinh Chu không hề nể nang mặt mũi của Quách Vấn Tường.
"Quý Thành đối với tôi càng không phải là người ngoài. Quý Thành, cậu đưa Tiểu Nhụy và Tiểu Linh đến khu nghỉ dưỡng đi. Các em ấy đi máy bay cũng mệt rồi, cứ nghỉ ngơi cho khỏe trước đã."
"Vâng, Vân tổng." Quý Thành đồng ý.
An Linh và Vân Thư Nhụy cũng xoay người chuẩn bị rời đi.
Quách Vấn Tường bị mất mặt, sắc mặt thật không đẹp, nhưng ông ta cũng biết mình không thể đối đầu với Vân Tinh Chu.
Rốt cuộc Vân Tinh Chu mới là người nắm quyền của Vân gia. Lần này đến Ninh Thành rõ ràng là vì không yên tâm về ông ta. Quách Vấn Tường chỉ mong anh sớm cút về Hải Thành, có thể không chọc vào thì cứ không chọc.
Nhưng Quách Vấn Tường biết nhìn tình thế, không có nghĩa là Trần Thiên Bân có thể nuốt trôi cục tức này.