Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh làm cho rõ đi, rốt cuộc là vì tôi có tiền nên đã hại anh, hay là anh vì tiền mà đang hại tôi? Sự khác biệt ở đây, anh thật sự không hiểu hay là đang tự lừa mình dối người?”
Tần Vãn Lam nhìn người đàn ông mình đã từng yêu sâu đậm, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ và bi thương. Cô chau mày, hơi thở dồn dập, vừa giận sự vô sỉ và độc ác của Tề Tùng, vừa giận chính mình đã mù quáng mà đi coi trọng một thứ như vậy.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
"Tề Tùng, chuyện này dù nhìn thế nào đi nữa, tôi cũng không có một điểm nào có lỗi với anh. Là anh, và cả Vương Thanh Thanh, hai cái thứ hạ đẳng bẩn thỉu ghê tởm các người không chỉ chà đạp lên tình cảm chân thành của người khác, mà còn quay lại cắn ngược, dựng nên câu chuyện mình là người bị hại.
Còn tình yêu đích thực cơ đấy, những lời này mà các người cũng nói ra được à? Nếu cả hai đều vì tiền mà từ bỏ đối phương để đến với người khác, chẳng phải đã chứng minh rằng tình yêu của các người một chút cũng không thể sánh bằng sức nặng của đồng tiền trong lòng các người hay sao?”
Nói xong những lời này, Tần Vãn Lam thở ra một hơi thật sâu, cảm giác uất hận tích tụ trong lòng cũng vơi đi phần nào. Cô giãn mày, cười lạnh một tiếng đầy mỉa mai:
"Hay là anh thử hỏi xem Vương Thanh Thanh có thật sự yêu anh không? Nếu yêu anh, tại sao cô ta chưa bao giờ nói cho anh biết cô ta đã sinh cho anh một đứa con trai?”
Tề Tùng nghe vậy thì ngây người. Hắn quay đầu nhìn Vương Thanh Thanh, lại thấy cô ta cũng mang vẻ mặt mờ mịt.
"Cô nói cái gì?” Tôn Hữu Thiệu là người đầu tiên hiểu ra ý của Tần Vãn Lam, những cú sốc liên tiếp khiến hắn gần như đứng không vững.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-duoc-tieng-long-cua-thien-kim-gia-an-dua-cai-bien-van-menh/chuong-114.html.]
"Cô nói, Thanh Thanh cô ấy…”
Tần Vãn Lam không nhiều lời, đưa thẳng một bản báo cáo xét nghiệm ADN cho Tôn Hữu Thiệu.
"Tôi chỉ vì biết bọn họ quen nhau từ lâu nên mới âm thầm nảy sinh nghi ngờ, không ngờ lại nhận được kết quả này. Tuy tôi không rõ anh có muốn biết sự thật hay không, nhưng nếu tôi đã biết thì cũng không thể cố tình giấu giếm anh được.”
Tôn Hữu Thiệu có chút cứng đờ đưa tay nhận lấy bản báo cáo, rồi sững sờ nhìn kết quả trên đó. Đây là bản báo cáo xét nghiệm ADN của Tôn Thanh Bách và Tề Tùng, kết quả cho thấy là cha con ruột.
"Không phải! Cô ta nói dối!” Vương Thanh Thanh đột nhiên điên cuồng đứng dậy muốn giật lấy bản báo cáo. "Tiểu Bách là con của anh, không phải của Tề Tùng, Tần Vãn Lam đang lừa anh!”
"Là con trai tôi? Tiểu Bách là con trai tôi?” Tề Tùng lẩm bẩm, rồi nhìn về phía Vương Thanh Thanh đang không ngừng chối cãi: "Tại sao cô không nói cho tôi biết?”
"Không phải." Vương Thanh Thanh liên tục lắc đầu: "Tiểu Bách chắc chắn là con của Tôn Hữu Thiệu.”
[Xem ra cô ta biết mình tiêu đời, chắc chắn phải ăn cơm tù rồi, nhưng chỉ cần giữa cô ta và Tôn Hữu Thiệu còn có đứa con trai, Tôn Hữu Thiệu ít nhất sẽ không bỏ mặc nó, sau này cũng có đứa con để thừa kế tài sản nhà họ Tôn làm chỗ dựa cho mình. Vì vậy, bây giờ cô ta so với bất kỳ ai khác đều hy vọng Tôn Thanh Bách là con trai của Tôn Hữu Thiệu hơn.]