Tùy Thất kéo Duby   lưng, Muội Bảo cất xẻng , nhẹ nhàng vuốt cổ cô bé: "Không  chứ?"
 
"Một chút  cũng  ." Duby xoay đầu ba trăm sáu mươi độ tại chỗ: "Em là búp bê gỗ, cổ  thể xoay thoải mái."
 
Tùy Thất chọc ngón tay lên giữa trán cô bé, xoay đầu cô bé  ngay ngắn, mới  về phía kẻ gây án đang  lóc .
 
Đối phương   đất, mở to đôi mắt ngấn nước  Duby: "Đầu của em, em xoay, xoay  quá, suýt chút nữa dọa, dọa c.h.ế.t chị ."
 
"Cô cũng   chọn đấy." Tùy Thất nhặt khẩu s.ú.n.g rơi  đất lên: "Vừa   chọn ngay  đánh giỏi nhất."
 
Nòng s.ú.n.g lạnh băng chống lên trán kẻ đánh lén: "Tên gì?"
 
Đối phương sụt sịt mũi: "Lý, Lý Nhị Cẩu."
 
… Không ngờ  quen  cô trong  cảnh , Lý Nhị Cẩu.
 
"Trùng hợp thật, thẻ tên của cô đang ở trong tay  đấy." Tùy Thất lạnh lùng : "Đã dám đánh lén, nếu  như , hẳn là cô cũng  chuẩn  sẵn sàng để trả giá  nhỉ."
 
Cô bóp cò, cả phòng  ai chớp mắt,  ai nhắm mắt.
 
Thế là tất cả bọn họ đều thấy rõ ngọn lửa nhỏ dài đột ngột xuất hiện ở đầu họng súng.
 
Thẩm Úc: "…"
 
Tả Thần sững sờ: "Súng giả ?"
 
Muội Bảo nghiêng đầu: "Bật lửa?"
 
Tùy Thất cụp mắt  Lý Nhị Cẩu: "Cầm s.ú.n.g giả mà dám lấy một chọi năm, ai cho cô can đảm ?"
 
Lý Nhị Cẩu thành thật : "Có lẽ là, là  lắp."
 
Cô   xong lập tức lao tới ôm chân Tùy Thất, mở to đôi mắt cún con, chân thành xin : " sai , xin , tha, tha cho  ."
 
"  vượt ải, kiếm tiền chữa, chữa bệnh  lắp." Nước mắt cô  chảy đầy mặt: "Thời tiết  thật sự quá, quá nóng,  chỉ  ,  thổi điều hòa thôi,   thật sự định ,  hại   ."
 
"Sau mười tám tuổi, bệnh ,  lắp của  sẽ  chữa  nữa." Nước mắt chảy  miệng, cô   đầu "phì phì" hai tiếng,  đó   : "Xin cô, đừng, đừng cho   loại."
 
Lý Nhị Cẩu dụi  chân Tùy Thất, ngẩng đầu  cô: "Em tình nguyện  chó của chị."
 
"Trông nhà chạy việc, bưng  rót, rót nước, giặt giũ  ấm giường, em đều, đều  giỏi."
 
"…" Tùy Thất  mặt .
 
Điều kiện hấp dẫn quá,  đồng ý.
 
"Không !"
 
Muội Bảo ôm lấy cánh tay Tùy Thất, ấm ức lên tiếng: "Làm ấm giường cho chị Tùy là việc của em, chị   cướp."
 
"Vậy…" Ánh mắt Lý Nhị Cẩu do dự một lúc lâu: "Trông nhà chạy việc, bưng, bưng  rót nước?"
 
Thẩm Úc nhíu mày: "Có chúng  ở đây,  đến lượt cô."
 
Tùy Thất xoay khẩu s.ú.n.g bật lửa trong tay: "Lý Nhị Cẩu, cô vẫn nên  loại , mối thù khống chế Duby , bọn  nhất định  trả."
 
"Đừng!" Lý Nhị Cẩu ôm chân Tùy Thất chặt hơn, hai mắt đảo lia lịa.
 
Sau một phút suy nghĩ dài như cả thế kỷ, trong đầu cô  chợt lóe lên ý nghĩ: " , em   búp bê gỗ mô phỏng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-84.html.]
 
Tùy Thất  hiểu: "Búp bê gỗ mô phỏng?"
 
Lý Nhị Cẩu giải thích: "Là búp bê gỗ   theo ngoại, ngoại hình của con ,  giống  thật."
 
"Ông nội em là ,  bản địa của Tinh cầu Thiên Mộc, búp bê gỗ mô, mô phỏng do ông  , giống với  thật một trăm phần trăm, trị giá hàng triệu, triệu tinh tế tệ."
 
Hàng triệu?  là chấn động linh hồn.
 
Bốn kẻ ham tiền đội Trốn Khỏi liếc , ai nấy đều thấy  sự hứng thú mãnh liệt trong mắt những  còn .
 
Tùy Thất hỏi thẳng: "Vậy búp bê gỗ mô phỏng do cô   trị giá bao nhiêu?"
 
"Em, em  cũng  tệ lắm ." Ánh mắt Lý Nhị Cẩu lảng tránh, cô  ngập ngừng : "Chẳng qua  xuất, xuất sư thôi."
 
"Ồ ~" Tùy Thất híp mắt: "Ý cô là, búp bê gỗ cô ,  đáng một xu ?"
 
Thẩm Úc lạnh lùng bổ thêm một đao: "Cô vẫn nên  loại ."
 
"Chờ , chờ ." Lý Nhị Cẩu vội vàng xua tay: "Tuy ,  đáng tiền, nhưng  thật sự  ,  ."
 
"Sư phụ thường xuyên khen, khen  tay nghề ,  thiên, thiên phú."
 
Mấy chữ cuối cùng còn run run,  qua đáng thương kỳ lạ.
 
"Thật ?" Tùy Thất nhướng mày : "Vậy  thiên phú đến mức nào đây?"
 
…
 
Tả Thần và Thẩm Úc vai kề vai, thưởng thức tiết mục trêu trẻ con ngẫu hứng của Tùy Thất.
 
Đợi đến khi Lý Nhị Cẩu  chịu nổi nữa  định  rống lên, cuối cùng Tùy Thất cũng chơi đủ : "Suỵt,   búp bê gỗ mô phỏng ."
 
Cô chỉ  ba  một búp bê gỗ   lưng: "Làm cho năm  bọn  mỗi  một con, khi nào  xong, khi đấy thả cô ."
 
Lý Nhị Cẩu ủ rũ cụp đuôi lập tức thẳng lưng: "Thật ? Cảm ơn chị, chị thật sự  xinh    bụng."
 
Cô   xong lập tức lấy  gỗ và dụng cụ từ trong túi,  quan sát mấy  Tùy Thất,  tập trung điêu khắc.
 
Khi Lý Nhị Cẩu bắt đầu đẽo gỗ, động tác phóng khoáng thoải mái, ánh mắt tập trung kiên định,    còn vẻ ngốc nghếch ngờ nghệch  nữa.
 
"Soạt soạt, soạt soạt…" Đây là tiếng d.a.o khắc cọ xát  gỗ.
 
"Cạch cạch, cạch cạch…" Đây là tiếng răng va chạm  kem que.
 
Lý Nhị Cẩu cặm cụi khắc gỗ, mấy  Tùy Thất  rắc rắc cắn kem que.
 
Trọn vẹn hai tiếng đồng hồ, khi mấy  Tùy Thất sắp ngủ gật, cuối cùng bọn họ cũng  thấy tiếng reo hò của Lý Nhị Cẩu: "Hoàn hảo! Lý Nhị Cẩu  đúng là thợ, thợ mộc trời chọn!!"
Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow  Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333
 
Cô  ôm năm con búp bê gỗ cao hai mươi xăng ti mét, chạy đến  mặt Tùy Thất như hiến vật quý.
 
"Chị, thế nào?"
 
Tùy Thất ngước mắt , chỉ thấy những miếng gỗ nhạt màu vốn vuông vắn, nay   điêu khắc thành những con búp bê gỗ với các tư thế khác , biểu cảm sinh động.
 
Duby mặc chiếc váy mang phong cách Lolita dễ nhận  nhất, khuôn mặt tươi  rạng rỡ, đầu vô cùng linh hoạt,  thể xoay tròn 360 độ.
 
Chị gái tóc ngắn lạnh lùng kiêu ngạo là Tùy Thất, thiếu niên u uất khoanh tay  là Thẩm Úc,   ngầu lòi đeo khuyên mày là Tả Thần, cô nhóc đáng yêu với hai b.í.m tóc đuôi sam là Muội Bảo.