Mỗi giọt mưa lại giống như nước sôi từ trên trời rơi xuống, oi bức như lồng hấp.
Máy điều hòa trong lòng bàn tay Duby hoạt động không ngừng nghỉ cả ngày, là bảo bối cứu mạng trong tiết trời cực nóng.
Bốn người đội Trốn Khỏi trở thành cái đuôi của Duby, Duby đi đâu, bọn họ theo đó.
Hiện tại sáng nào Tùy Thất cũng cam tâm tình nguyện được con gái hút giá trị sinh mệnh.
Tả Thần, Thẩm Úc và Muội Bảo còn đuổi theo Duby hỏi, chỉ hút một điểm giá trị sinh mệnh có đủ không, không đủ thì có thể hút thêm của bọn họ.
Vô cùng nịnh nọt.
Ngày thứ chín sinh tồn trên Tinh cầu Thiên Mộc, số người bị loại: hơn 12 triệu người chơi.
Nhiệt độ cao nhất trong ngày là 55 độ C, mưa nhỏ, muỗi Cánh Đỏ vẫn hoành hành.
Ngay lúc bốn người Tùy Thất đang lật tìm thẻ bên cửa sổ, đột nhiên quang não của Tả Thần rung lên mấy cái, anh ta mở ra xem, là tin nhắn của Bùi Dực.
Trong những ngày đi cùng nhau, hai người bọn họ đã thêm bạn đối phương.
Tả Thần xem xong tin nhắn, cười nói: "Bọn họ nóng không chịu nổi rồi, muốn mượn Duby hưởng điều hòa, còn nói sẵn sàng trả giá một trăm nghìn tinh tế tệ mỗi giờ."
Thẩm Úc quay đầu nhìn Duby: "Duby của chúng ta đúng là có giá thật đấy."
Muội Bảo quay người ôm cô bé: "Chúng ta không thể không có Duby."
Trong điều kiện nhiệt độ cao đến mức cực đoan này, không có điều hòa hạ nhiệt, nguy cơ bị say nắng là rất cao.
"Anh Thần, chúng ta không cho mượn." Tùy Thất vỗ vai Tả Thần: "Bùi Dực đã cứu mạng anh, đội Săn Lùng Hoang Dã là bạn của chúng ta."
"Không cần trả tiền, bọn họ có thể sang đây hưởng chung điều hòa."
Thẩm Úc và Muội Bảo cũng đồng ý với đề nghị của Tùy Thất.
Tả Thần trả lời tin nhắn, Bùi Dực bày tỏ sự cảm ơn chân thành.
Ba phút sau, tiếng gõ cửa vang lên.
Người bên ngoài vô cùng lịch sự gõ ba tiếng.
Tùy Thất mở cửa, đối diện với Tân Dặc đỏ bừng mặt mày, vẻ mặt đau đớn.
Cô ta được Bùi Dực và Trần Tự một trái một phải dìu hai bên, ý thức mơ hồ.
Tùy Thất nghiêng người: "Mời vào."
Bùi Dực đầu đầy mồ hôi đi đến bên cạnh cô, cười nói cảm ơn: "Cảm ơn chị Tùy, mọi người tốt bụng quá."
Liên Quyết đi sau bọn họ, mái tóc xoăn dài màu bạc ngang eo được buộc lên thành đuôi ngựa cao, càng làm nổi bật ngũ quan vô cùng tuấn tú.
Vài lọn tóc bạc bị mồ hôi thấm ướt, dính lên thái dương, làn da trắng lạnh cũng bị nhiệt độ cao làm cho ửng hồng, làm phai đi cảm giác xa cách lạnh lùng trên người anh.
"Đội trưởng Liên." Tùy Thất khẽ gật đầu, chào hỏi.
Liên Quyết gật đầu đáp lại: "Lại quấy rầy mọi người rồi."
Cô cười nói: "Không cần khách sáo như vậy đâu."
Để tiếp đãi khách, chiếc màn và giường ở giữa phòng khách đã được Tùy Thất cất vào kho, chỉ để lại ghế sô pha.
Tân Dặc đang hôn mê nằm trên đó.
Mấy người còn lại thì ngồi bệt xuống đất.
Tùy Thất dùng máy làm đông cấp tốc đông ra hai cục đá, đặt bên tay Duby, làn gió mát lạnh của điều hòa hòa lẫn với hơi lạnh tỏa ra từ những viên đá, thổi lên người đám người.
Bùi Dực híp mắt, thỏa mãn thở một hơi thật dài: "Mát quá, cuối cùng tôi cũng sống lại rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-80.html.]
Lông mày nhíu chặt của Tân Dặc cũng chậm rãi giãn ra.
Muội Bảo nhìn làn da đỏ bừng của cô ta, hỏi: "Chị gái này bị muỗi cắn sao?"
"Chị Tân bị nóng đến ngất đấy." Bùi Dực lo lắng nhíu mày: "Tối qua chị ấy đã nói là đau đầu buồn nôn, uống một chai thuốc giải nhiệt thì đi ngủ, kết quả sáng dậy lại bắt đầu sốt cao, nhiệt độ mãi vẫn không chịu hạ xuống."
Nếu mọi người cảm thấy thích phong cách dịch truyện của mình thì có thể ghé qua Thu Hút Cừu Hận trên Monkeyd để theo dõi những bộ tiếp theo nhaa :3333
Tùy Thất hiểu ra, đây là triệu chứng ban đầu của say nắng, hẳn là bọn họ định mượn Duby để giúp Tân Dặc hạ nhiệt.
Cô đứng dậy đi đến bên sô pha, sờ lên trán đối phương.
Nóng bỏng tay, chắc chắn đã hơn bốn mươi độ, phải nhanh chóng hạ nhiệt vùng lõi của đối phương xuống.
"Đội trưởng Liên, cho tôi mấy chai nước khoáng." Cô nhìn Liên Quyết đối diện nói.
Liên Quyết trực tiếp lấy ra năm chai nước đặt bên tay cô.
Tùy Thất lấy máy làm đông cấp tốc ra, đổ nước khoáng vào, làm đông thành đá.
Sau đó tìm một chiếc váy mà Muội Bảo và Duby cùng không thích, xé lớp lót cotton bên trong thành những dải vải dài.
Dùng dải vải bọc đá lại, làm túi chườm đá, đặt vào nách, cổ, trán cùng những vị trí khác của đối phương, giúp Tân Dặc hạ nhiệt.
Sau khi làm xong, Tùy Thất đưa những dải vải còn lại và máy làm đông cấp tốc cho Trần Tự đang đứng canh bên cạnh.
"Cứ làm như vậy." Cô dặn dò: "Chườm đá đến khi nhiệt độ giảm xuống 38 độ là có thể dừng lại."
Trần Tự không ngờ Tùy Thất lại nói chuyện với mình, ngơ ngác đáp một tiếng "được".
Nửa tiếng sau, nhiệt độ cơ thể của Tân Dặc giảm xuống, cô ta rất nhanh đã tỉnh lại.
Tân Dặc cảm ơn đội Trốn Khỏi một tiếng, sau đó lại yếu ớt thiếp đi.
Tùy Thất đáp lại lời cảm ơn của cô ta, lập tức quay đầu đi, tiếp tục bàn bạc với đồng đội làm thế nào để loại người chơi với hiệu suất cao.
Hiện tại bọn họ có tổng cộng 112 thẻ tên màu trắng, 115 thẻ lệnh màu đen.
Sau khi bàn bạc, bốn người nhất trí quyết định hôm nay sẽ đổi hết những tấm thẻ này thành những con điểm thực tế.
Bốn người đội Trốn Khỏi sôi nổi thảo luận:
Tả Thần: "Treo cổ thì sao?"
Thẩm Úc phản đối: "Không được, không cẩn thận là c.h.ế.t thật đấy."
Muội Bảo: "Ăn phân no chết?"
Tùy Thất phản đối: "Có tìm được phân hay không là yếu tố không thể kiểm soát, không được."
Tả Thần: " Đập đầu vào tường để bị loại giống như Thường Lệ?"
Tùy Thất: "Có thể coi là phương án dự phòng, còn có đề xuất nào tốt hơn không?"
Thẩm Úc suy nghĩ một lúc lâu, đưa ra ý kiến: "Đánh nhau với đồng đội, thế nào?"
Hai mắt Tùy Thất sáng lên: "Tôi thấy rất được."
Ngày thứ chín trong trò chơi, chắc chắn những người chơi còn sống sót sẽ đi cùng đồng đội.
Bọn họ lập được đội với nhau, chứng tỏ thực lực hai bên không quá chênh lệch, sẽ không có chuyện một bên bị đánh cho tơi tả.
Hơn nữa, mặt trước thẻ tên là họ tên người chơi, mặt sau lại là tên đội.
Đã là đồng đội chí cốt, thì nên tay trong tay cùng nhau bị loại.
Cách này thật sự không tệ.