Loáng thoáng còn thể thấy phần cơ bắp đỏ sẫm teo tóp và xương trắng lớp da thịt.
Trong tình trạng hề sự chuẩn , Tùy Thất tận mắt thấy một con zombie bằng xương bằng thịt.
Tầm mắt cô thoáng mờ trong giây lát.
Cảm giác tê dại vì sợ hãi chạy thẳng từ đỉnh đầu gáy, lượn lờ ở đó một lúc lâu mới chạy dọc theo cổ xuống tứ chi.
Đây là đầu tiên cô thực sự trải nghiệm cảm giác "dọa đến đờ ".
Con zombie máy móc xoay cổ, hít hà mùi m.á.u thịt trong khí.
Nó loạng choạng bước về phía một bước.
Tùy Thất nín thở, rón rén di chuyển sang ngang một bước.
Zombie tiến về phía một bước, cô nhón chân bước sang bên cạnh một bước.
Động tác nhẹ chậm, chỉ sợ phát tiếng động nào đó.
Thoạt vẻ cực kỳ lén lút.
zombie ở mặt, ai còn sức quan tâm đến hình tượng chứ.
Cứ thế, zombie một bước, cô một bước, chậm rãi di chuyển.
Đợi đến khi zombie khỏi lối cầu thang, Tùy Thất cũng thành công di chuyển lối cầu thang.
Con zombie giữa hành lang, ngửi đông ngửi tây, nên về phía nào.
Tùy Thất thầm nghĩ: Còn là một con zombie mắc bệnh khó lựa chọn nữa chứ.
Cô cúi đầu tìm một miếng ván gỗ lớn nhỏ chân, ném về phía bên .
"Cạch." Một tiếng động nhỏ vang lên.
Con zombie nọ lập tức khóa c.h.ặ.t hướng phát âm thanh, bước chân chậm chạp về phía căn phòng bên .
Lúc Tùy Thất mới thở , đưa tay lau mồ hôi lạnh trán, nhẹ tay nhẹ chân bước xuống cầu thang.
Sau khi xuống ba tầng, cô tăng tốc, chạy một mạch xuống tầng sáu, vỗ nhẹ hai cái lên cánh cửa sắt loang lổ đang đóng c.h.ặ.t.
Hơn mười giây , đằng cánh cửa mới vang lên tiếng nhỏ giọng hỏi thăm của Diệp Tình: "Là cô ?"
Ba bọn họ vẫn hỏi tên , cũng tên đối phương.
Tùy Thất: "Là ."
Diệp Tình mở hé cửa , thấy mặt Tùy Thất mới kéo cửa thêm.
Tùy Thất cửa thẳng tiến đến nhà vệ sinh.
Phản ứng khi mặt đối mặt với zombie ập đến, lúc cô buồn nôn.
Cả buổi sáng ăn gì, cô gục bên bồn rửa tay nôn khan một lúc lâu, chỉ nôn một ít dịch mật chua đắng.
Tay chân cô mềm nhũn, Tùy Thất lấy nước từ trong Kho Hàng Tuỳ Thân , súc miệng vài .
Sau khi uống hơn nửa chai nước, mới đỡ hơn.
"Cô chứ?" Giọng lo lắng của Diệp Tình vang lên bên ngoài cửa nhà vệ sinh.
"Không ." Tùy Thất trả lời.
Cô cất chai nước , lấy hai gói bánh mì cắt lát dày cho túi, khỏi nhà vệ sinh.
Diệp Tình đưa cho cô một miếng bánh quy: "Lại zombie cho buồn nôn , ăn miếng bánh quy cho đỡ ."
Tùy Thất lịch sự từ chối: "Cảm ơn, hiện tại khẩu vị lắm."
"Cũng đúng thôi." Diệp Tình thu miếng bánh quy: "Vậy cô nghỉ ngơi một lát ?"
Cô chỉ tấm ga trải giường đôi màu xanh xám trải ở góc tường phòng khách: "Đó là tấm ga trải giường sạch sẽ mà hôm qua chúng tìm , cô đó một lát ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-323.html.]
Lần Tùy Thất từ chối, ngoan ngoãn qua.
Diệp Tình và Diệp Thừa cũng theo sát ngay phía cô.
Tùy Thất ga trải giường, hai chị em ôm cây gậy sắt song song bên cạnh cô.
Diệp Tình nhẹ giọng : "Cô ngủ một lát , động tĩnh gì chúng sẽ gọi cô."
Tùy Thất gật đầu, lấy bánh mì trong túi đặt mặt hai : "Vừa nãy gặp một con zombie ở tầng 12."
Hai chị em đồng loạt ngẩn .
…
Diệp Tình năng lắp bắp: "Bánh, bánh mì?!"
Diệp Thừa dụi mắt: "Chị, em hoa mắt ?"
Diệp Tình nhắm c.h.ặ.t mắt bất ngờ mở : "Bánh mì vẫn còn , hoa mắt ."
Tùy Thất: "…"
Trong mắt hai chỉ mỗi thức ăn, để ý đến con zombie mà cô .
Hai mắt Diệp Thừa chăm chú: "Miếng bánh mì trông mềm quá."
Diệp Tình ghé sát túi bánh, hít một thật sâu: "Thơm quá, chắc là ngon lắm nhỉ."
Diệp Thừa sùng bái Tùy Thất: "Chị, chị giỏi thật đấy!"
"Em với chị em lật tung cả tòa nhà lên , đến một cọng lông cũng thấy, mà chị ngoài một lúc tìm đồ ăn, chị thế nào ?"
Tùy Thất giơ một ngón tay đặt lên môi: "Suỵt, đừng hỏi."
Diệp Thừa vội bịt miệng: "Tuân lệnh."
Diệp Tình nâng niu túi bánh mì bằng hai tay: "Đợi cô nghỉ ngơi xong, khẩu vị , chúng cùng ăn nhé."
Tùy Thất đáp: "Hai đói thì cứ ăn , cần đợi ."
Diệp Tình lắc đầu: "Cô ngủ một lát ."
Diệp Thừa cũng : "Đợi chị tỉnh , chúng cùng ăn."
Tùy Thất cong môi , gì nữa, nhắm mắt nghỉ ngơi một lát.
Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333
Diệp Tình và Diệp Thừa bên cạnh cô, ôm túi bánh mì, mắt chớp cô.
Tùy Thất hé mắt: "Quay chỗ khác."
"Ồ, ."
Hai chị em ngoan ngoãn , lưng về phía Tùy Thất.
Tùy Thất cứ ngỡ sẽ ngủ , ngờ ngủ khá say.
Lúc cơn đói đ.á.n.h thức, cô thật lòng khen ngợi bản :
Tâm lý thật sự tệ chút nào, like.
Vừa khen bản xong, cô ngửi thấy mùi hôi thoang thoảng.
Đó là mùi chỉ zombie mới .
Tùy Thất đột ngột ngẩng đầu lên, thấy hai cái gáy cùng với mái tóc khô xơ chẻ ngọn.
Diệp Tình đầu : "Cô tỉnh ."
Tùy Thất: "Ừm."
Tầm mắt cô chậm rãi dừng cây gậy sắt bên cạnh Diệp Thừa.
Mùi hôi thối tỏa từ đó.