Bốn Tùy Thất sức tàn lực kiệt, chạy ở phía đến mức sắp đứt , cũng đuổi kịp đoàn .
Cuối cùng bọn họ dứt khoát bỏ cuộc.
Bốn ngổn ngang cát, uống nước, ăn kẹo.
Vừa đ.á.n.h hăng hái bao nhiêu, bây giờ t.h.ả.m hại bấy nhiêu.
Tùy Thất thở phì phò: "Tạm thời… đuổi nữa, giữ mạng quan trọng hơn."
Tả Thần nhắm mắt, vùi mặt vai Thẩm Úc: "Chạy nổi nữa, đầu óc cuồng ."
Thẩm Úc mặc cho dựa : "Nghỉ một lúc cho khỏe , hôm nay còn một trận cam go đ.á.n.h đấy."
Hơn bảy trăm chơi, còn sương độc sắp lan đến ốc đảo, chẳng chuyện nào là dễ đối phó.
Tùy Thất liếc thời gian quang não: 1 giờ 4 phút chiều.
Đây là thời điểm nhiệt độ trong sa mạc cao nhất.
Cứ ì như , sớm muộn gì cũng say nắng.
Muội Bảo dùng cánh tay che mặt: "Nắng quá ."
Tả Thần lật : "Mông nóng quá."
Tùy Thất mở quang não : "Để tìm xem thứ gì che nắng ."
Cô lướt danh sách vật tư hồi lâu, phát hiện một chiếc ô che nắng cỡ lớn.
Là loại ô lớn thường thấy ở các quầy hàng lưu động.
Cô : "Cũng khá may đấy."
Lấy ô, bốn hợp sức bung .
Giữa sa mạc vàng nóng bỏng, cuối cùng cũng một râm mát.
Bốn lấy quạt điện mini cầm tay , hưởng gió, uống nước, ăn đồ.
Tùy Thất ngậm một viên kẹo sữa trong miệng, cúi đầu gửi tin nhắn cho Liên Quyết.
"Nhà cát giữ cũng , vẫn thể xây cho chúng , nếu chơi cướp nhà cát quá nhiều, đừng cố chống cự, giữ mạng quan trọng hơn."
Liên Quyết trả lời cô: "Được, ."
Tùy Thất tắt quang não, nhớ đến mấy Tống Diễn, bèn hỏi: "Có gặp Diễn và những khác ?"
Muội Bảo gật đầu: "Anh Diễn vùng giới hạn của em, còn cho em một viên kẹo."
Tả Thần : " giao đấu mấy chiêu với Lục Nhung, Giang Trần và Lâm Phong."
Thẩm Úc để mặt sát quạt điện mini trong tay Tả Thần: "Phong Linh và Lý Nhị Cẩu trò chuyện với một lúc."
Tùy Thất nhướng mày: "Xuất sắc, ai loại cả."
Tả Thần đưa quạt điện mini cho Thẩm Úc: "Anh Diễn Thẻ Vật Dùng Hằng Ngày, Lục Nhung Thẻ Trạm Nước, sống đến giờ cũng lạ gì."
Anh thắc mắc: "Sao mấy Phong Linh cũng sống dai thế?"
Thẩm Úc giải đáp: "Mấy họ may mắn, ngay ngày đầu tiên tìm thấy một đám xương rồng, ở đó ít điểm vật tư nhỏ, bao giờ thiếu thức ăn."
"Lý Nhị Cẩu Thẻ Giỏ Trái Cây, mỗi ngày thể mở một loại trái cây."
Tả Thần nhận xét: "Cũng khá đấy, điểm vật tư nhỏ kích hoạt cuộc chiến tranh giành vật tư, như thế nhàn nhã hơn chúng ."
Tùy Thất cảm thán: "Bình bình đạm đạm mới là chân lý sống."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-294.html.]
Sau khi ăn no uống đủ, đội Trốn Khỏi chợp mắt ngủ trưa nửa tiếng.
Tỉnh dậy, bốn thu ô , tiếp tục tiến về phía ốc đảo.
Bên , hơn bảy trăm chơi xông ốc đảo.
Bọn họ chạy tiết trời nóng rực đến mức cả khô hanh, thấy hồ nước khó nén phấn khích reo hò.
Ngay lập tức, định nhảy xuống nước hồ mát lạnh.
Tuy nhiên, một chơi nào thể nhảy xuống hồ.
Cơ thể bọn họ và mặt hồ một lớp rào chắn màu xanh lam ngăn .
Thông báo của ban tổ chức vang lên:
【Cảnh báo: Nước hồ là tài nguyên quý giá của sa mạc, cấm hành vi gây ô nhiễm tài nguyên nước!】
Đám đông chơi hung hăng về bên bờ hồ, dùng tay vốc nước hồ tạt lên hạ nhiệt.
Sau khi nghỉ ngơi xong, một bộ phận chơi bắt đầu trèo lên cây cọ, hái lá cọ và cuống lá to khỏe, dựng nơi trú ẩn tạm thời mặt cát.
Những chơi khác cũng lượt hùa theo.
Từng cây cọ thoáng chốc trở nên trơ trụi.
Ban tổ chức cũng nhanh chóng hành động: 【Cấm phá hoại quần thể thực vật ốc đảo!】
Từng lớp ánh sáng xanh bao phủ lên cây cọ, mặc cho chơi xé, chặt, đốn thế nào, cũng thể giật xuống nửa phiến lá cọ.
Những chơi thu thập đủ vật liệu c.h.ử.i ầm lên.
Ban tổ chức xem náo nhiệt ngại chuyện lớn, :
【Để bảo vệ môi trường sinh thái ốc đảo phá hoại, bảy giờ tối nay, những chơi nơi trú ẩn sẽ cưỡng chế dịch chuyển khỏi ốc đảo!】
Những đến ốc đảo, thể cam tâm trở sa mạc.
Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333
Hơn bảy trăm chơi cũng chẳng còn sức c.h.ử.i bới ban tổ chức.
Không cho hái cây cọ, thì chỉ thể cướp lấy.
Bất cứ chơi nào lá cọ và cuống lá trong tay, cũng trở thành đối tượng tấn công.
Một cuộc hỗn chiến thực sự bắt đầu diễn ốc đảo.
"Mau cướp , mau cướp !"
"Chỉ cần thể ở ốc đảo, ván chắc chắn thắng."
"Có nơi trú ẩn, mười triệu tiền thưởng tay chắc !"
"Phải cướp bao nhiêu mới dựng một chỗ trú ẩn?"
"Ai cần chứ, càng nhiều càng ."
"Đưa đây cho bố mày!"
"Đừng chạm tao, cướp của khác !"
"Ai dám gần, ông đây xé nát miệng nó!"
"Chạy nhanh !"
Cát bụi bay mù mịt, tiếng c.h.ử.i rủa chói tai và tiếng đ.á.n.h ầm ĩ truyền trong nhà cát.
Bốn đội Săn Lùng Hoang Dã ở cửa, mỗi cầm một con d.a.o bếp trong tay, lưỡi d.a.o sáng loáng tỏa lạnh.